Edit: Lạc Yên
Lăng Sầm ăn no uống đủ, người cũng đã chọc ghẹo xong, thỏa mãn bước ra khỏi nhà xe. Carl cùng Hailey đứng ở xa chờ cậu, rũ mi, xấu hổ.
“Tiên sinh… cô ấy không phải cố ý.” Carl vừa thấy Lăng Sầm đã giải thích giúp Hailey ngay.
Hailey đứng phía sau lưng Carl, tội nghiệp nhìn sang, một bộ dáng ỷ lại.
Lăng Sầm mang khuôn mặt nghiêm túc, định sẽ nói chuyện đàng hoàng với Hailey, yêu cầu cô không được có thái độ khác lạ đối với chồng mình. Dù Lục Kiêu đã không còn để ý đến những chuyện này thì cậu cũng không muốn sơ sót, một chút xíu không thoải mái cậu cũng không cho phép. Ai mà ngờ, chưa kịp nói gì đã bị hai người này làm cho ngạc nhiên, lại còn thấy buồn cười, không biết hai người này dính với nhau từ khi nào. Nở một nụ cười nghiền ngẫm, Lăng Sầm hỏi:
“Hai người… bắt đầu từ khi nào?”
Hailey đang lú đầu ra nhìn Lăng Sầm, vừa nghe hỏi thì trốn sau lưng Carl luôn. Da mặt rám nắng khỏe mạnh của Carl thì đỏ lên một cách bất thường, lỗ tai cũng hơi đỏ, nhoẻn miệng cười, ý cười lan cả vào đáy mắt: “Hôm nay mới xác định quan hệ, nhưng trước đó…” ‘tình trong như đã, mặt ngoài còn e’ một thời gian dài.
Hailey không nhìn nỗi bộ dạng cười ngu của Carl, thẹn quá hóa giận bước lên một bước, dùng giày cao gót 9cm của mình đạp lên boot quân đội của Carl một cái.
“Hailey, bỏ chân em ra đi, với anh thì có gì mà phải xấu hổ.” Lăng Sầm khẽ cười đầy đồng tình với Carl. Rồi quay sang Hailey: “Hôm nay chạy nhiều việc như vậy sao em lại mang giày cao gót?”
Hailey ngượng đỏ cả mặt, lén lút vờ như không ai thấy rụt chân lại, ra vẻ thục nữ.
Lăng Sầm bất đắc dĩ hỏi thêm: “Mà không đúng, chân em lần trước mới bị trật, phải 3 tháng mới được tiếp tục mang giày cao gót, đi tìm nhân viên công tác mượn một đôi dép lê đi.”
“Chân em mới bị thương?” Carl không quan tâm chân mình còn đau, vội vã quay sang ân cần hỏi thăm.
“Không có sao hết mà.” Hailey nhỏ giọng đáp. Cô chỉ cao có đến bả vai Carl, phải mang giày cao gót vào nhìn hai người mới xứng đôi chứ, cô là vì ai?
Carl không có tiếp tục hỏi nhưng vẫn nhìn Hailey đầy lo lắng, Lăng Sầm bị vứt qua một bên buồn cười không thôi, tâm trạng người mới yêu cậu hiểu, nhưng không phải là tìm cậu để xin lỗi sao, sao chưa gì đã quên cậu mất tiêu vậy nè.
Lăng Sầm cười: “Hai người đi đổi dép đi, anh vào tiếp tục chụp hình, cũng không cần theo anh đâu.”
Một đoạn thời gian hỗn loạn vừa qua, vì muốn chuyển hình tượng nên khá nhiều quảng cáo Lăng Sầm phải từ chối để chuẩn bị thời gian đắp nặng hình tượng mới, đi con đường cao cấp, không hiểu tại sao, bên cậu chưa thật sự tìm đến một số thương hiệu cao cấp, thì họ đã gửi thư mời trước, xem ra quảng cáo của Pailipek mang lại ảnh hưởng thật tốt. Hailey mỗi khi nhận được thư mời đều cười không khép miệng. Thỉnh thoảng đụng mặt Trần Lị còn kể lể bản thân bận rộn, phải từ chối bên này, nhận lời bên kia, nhãn hàng này cao cấp lắm không ngờ cũng có ngày hợp tác, chọc cho Trần Lị tức điên đến nổi gân xanh mà vẫn phải cố mỉm cười, nhìn khá là thú vị.
Carl và Hailey sóng vai cùng đi, Carl nghiêng đầu, nói nhỏ gì đó với Hailey, Hailey do dự một chút cũng gật gật đầu, sau đó Carl ngồi xổm xuống, cõng Hailey vững vàng đi xa.
Lăng Sầm quay lưng nhìn thấy một màn này cũng khẽ cười, xem ra cậu nên chuẩn bị quà cưới từ giờ là vừa rồi.
Sau khi kết thúc màn quay chụp đầu giờ chiều, Lăng Sầm trở về phòng nghỉ đã thấy Hailey ngồi chờ cậu.
“Lăng ca, đạo diễn Caleb liên hệ, [Thiên lý chi ngoại] đã làm xong hậu kỳ, chuẩn bị bước vào giai đoạn tuyên truyền, ông hỏi chúng ta có thể sắp xếp thời gian tham dự không?”
Nghe nói chi phí tuyên truyền của bộ phim này cũng khủng như kinh phí quay phim, có lẽ mấy tháng tiếp theo, sẽ thấy thông tin tuyên truyền ở khắp mọi nơi, nhưng để tham gia sẽ mất rất nhiều thời gian, Hailey sầu mi khổ kiểm suy nghĩ, không biết Lăng ca sẽ quyết định sao. Cô nghe nói, Đỗ Nhược vì được Hòa Thịnh dốc lòng nâng đỡ nên có được kha khá tài nguyên, kèm theo đó là càng ngày càng kiêu ngạo, trước màn hình là một bộ ngây thơ, ngoan ngoãn, sau hậu trường thì ngạo mạn, hạch sách. Trần Lị nhét hắn vào mấy bộ phim truyền hình, vừa tiến tổ mấy ngày đã đắc tội một loạt nhân viên công tác, chỉ xum xoe lấy lòng đạo diễn và các diễn viên tiền bối, thái độ đội trên đạp dưới cực kỳ chuyên nghiệp. Fan của Đỗ Nhược còn cười nhạo bọn họ không có tác phẩm, đợi bộ phim này tuyên truyền rồi công chiếu, cô không tin có ai dám mở miệng nói Lăng ca không có tác phẩm. Cũng mong phim của Đỗ Nhược chiếu ra xem ai mới là người chỉ có thể dựa vào nhan sắc kiếm cơm. Lăng ca nói đúng, nếu chỉ dựa vào thứ này hay thứ kia để nổi tiếng mà không tự xây dựng thực lực ở bản thân mình thì sớm muộn gì cũng sẽ bị đánh hiện nguyên hình thôi.
“Hailey, em qua đây, chúng ta nói chuyện.” Lăng Sầm đợi chuyên viên trang điểm hoàn tất rời đi mới gọi Hailey.
Hailey thấp thỏm trưa giờ, thấy Lăng Sầm bận rộn không để ý tới mình thì âm thầm cảm thấy có lẽ không sao, không ngờ cũng không tránh được, ũ rủ lếch qua.
“Lăng ca… Em biết sai rồi.” Cô biết hét lên như vậy là thiếu lễ phép, nhưng lúc đó thật sự bị bất ngờ, dù cô biết quan hệ của Lăng Sầm và Lục thượng tướng, nhưng cho đến khi nhìn thấy tận mắt, vẫn có chút không thể tin Lăng ca lại chủ động đến mức này. Cô không thể hiểu được làm sao Lăng Sầm khi đối diện với khuôn mặt như vậy, lại còn có thể hôn xuống.
“Em trả lời cho đạo diễn Caleb, anh sẽ tham gia tuyên truyền, có yêu cầu gì chỉ cần báo trước, anh sẽ cố gắng phối hợp.”
“Dạ, em sẽ báo lại với ông ấy.” Hailey vội ghi chú vào đầu cuối cá nhân.
“Hailey, em qua đây ngồi với anh.” Lăng Sầm dịch người chừa một phần ghế sô pha cho Hailey.
Hailey bước đến do dự ngồi xuống.
“Hailey, anh biết em không phải cố ý, anh cũng không muốn trách em.” Lăng Sầm cố gắng ôn hòa, lựa lời nói, “Nhưng anh thật sự rất yêu anh ấy, phản ứng của em lại kịch liệt như vậy, rất dễ làm tổn thương người khác. Em có thể đồng ý với anh, lần sau sẽ không phản ứng thái quá như vậy, được không?”
“Dạ vâng, em nhất định sẽ chú ý.” Hailey hiểu ý của Lăng Sầm, cúi đầu hổ thẹn, nhưng trong lòng vẫn hơi lấn cấn, cuối cùng hỏi ra, “Vì cái gì vậy anh?”
“Cái gì là cái gì?” Lăng Sầm khó hiểu.
Hailey do dự, “Anh thật sự yêu thượng tướng sao? Em biết thượng tướng là người tốt, chính là… tình huống của ngài ấy, đòi hỏi anh sẽ phải nhượng bộ rất nhiều thứ, sự nghiệp, tiền tài chúng ta có thể