Edit: Lạc Yên
“Đây là Lăng Sầm đi.” Một vị phu nhân tay đeo đôi vòng phỉ thúy quý giá, thân thiết kéo tay Lăng Sầm nói chuyện. Ai đã từng xem qua phim điện ảnh đều dễ dàng nhận ra cậu, nhưng nhìn bên ngoài khí chất người thật có vẻ không giống trên phim.
“Đúng vậy.” Lục lão phu nhân cũng thân thiết cười đáp lại, quay sang nói với Lăng Sầm: “Gọi mợ.”
Lăng Sầm lập tức treo lên nụ cười điềm đạm tiêu chuẩn: “Chào mợ.”
Nhà lớn người đến người đi, Lăng Sầm mơ hồ đi theo Lục lão phu nhân, nhận một đống người thân, choáng váng tranh thủ ngẩng đầu tìm Lục lão tướng quân nhưng không thấy ông đâu cả.
Lục lão phu nhân cười cười giải thích: “Đừng tìm, chắc cha con sớm lên lầu trốn rồi.” Nàng biết chồng nàng không thích gặp gỡ đầu năm ở nhà mình, chỉ lộ diện cho có sau đó thể nào cũng trốn được liền trốn biệt.
Lăng Sầm nhỏ giọng dạ một tiếng, tiếp tục đi theo Lục lão phu nhân, nhìn nàng quen thuộc tươi cười, với ai cũng tìm được chủ đề thích hợp để nói, không vội vã giới thiệu nhưng cũng không để Lăng Sầm bị lãng quên, luôn có lúc thích hợp để giới thiệu.
Mãi đến khi tạm coi như gặp đủ người cần gặp, hai người mới tránh sang một bàn nhỏ, nàng nhỏ giọng nói: “Con thấy hai vị phu nhân tay đeo vòng phỉ thúy và người đeo hoa tai sứ xanh kia không?”
“Dạ…” Lăng Sầm ngẩng đầu nhìn. Ở sảnh hiện toàn là Omega, Alpha chủ yếu ở sảnh bên cạnh. Tinh thần lực của Omega thường không cao, ở khoảng cách này không thể nghe được họ nói gì nên Lục lão phu nhân mới giảng giải cho Lăng Sầm tiếp.
“Chính là người hai nhà gây nhau ta nói với con lúc trước. Con của người mang vòng ngọc bích suýt bị nhà kia gán tội, tống vào tù.” Hai chi thứ này ngáng chân hại nhau gà bay chó sủa, là chị của nàng phải ra tay dẹp loạn.
Lăng Sầm có chút tò mò tập trung tinh thần lực nghe thử xem hai người đó đang nói gì.
“Nhìn bà khí sắc tốt ghê, trong nhà gần đây có chuyện gì tốt hả?”
“Ai yo, không có đâu, chỉ đổi một chuyên viên trang điểm mới thôi, tay nghề tốt lắm, tí tôi đưa bà đi trải nghiệm.” Phu nhân mang vòng tay khẽ vuốt tóc ra sau tai, nhã nhặn đáp lời.
“Ồ, được đó. Tôi còn nghe nói con trai bà mới mở một công ty khoa học kỹ thuật, chúc mừng bà nha.” Vị phu nhân mang bông tai sứ xanh cũng khẽ dựa vào cửa sổ, tao nhã chúc mừng.
“Đều là chút tài lẻ của con cháu, chưa chắc làm nên trò trống gì, cứ tùy bọn chúng đùa giỡn một chút đi.” Vị phu nhân mang vòng ngọc lôi kéo tay vị còn lại, hai người thân thiết nắm tay nhau đi chọn đồ uống.
Khoảng cách xa dần, âm thanh hỗn tạp không nghe rõ nên Lăng Sầm thu hồi tinh thần lực.
Lục lão phu nhân thả chén trà xuống mặt bàn, nhẹ giọng hỏi: “Thế nào?” Lăng Sầm tập trung vậy chắc đang dùng tinh thần lực.
Lăng Sầm hơi do dự ngó quanh, thấy không ai để ý mới nhỏ giọng thảo luận: “Con thấy, quan hệ của họ cũng không tệ lắm.” Nếu không nghe Lục lão phu nhân nói trước, cậu nhìn vào chỉ nghĩ đây là đôi chị chị em em thân thiết, ai ngờ là là kẻ thù thiếu điều muốn dồn nhau vào chỗ chết.
“Quan hệ không tệ?” Lục lão phu nhân khẽ cười. “Mặt ngoài không như vậy thì thế nào, nhưng sau lưng, đụng đến lợi ích thì một chữ tệ là không đủ để diễn tả. Giờ vào thời kỳ sóng yên biển lặng, lại là chị em thân thiết, đi dạo phố, spa đều nắm tay nhau đi.”
Lăng Sầm chỗ hiểu chỗ không gật gật: “Mẹ ơi, sao họ lại phải động thủ như vậy?” Đến cậu còn biết đạo lý nhổ cỏ nhổ tận gốc, đánh rắn đánh dập đầu, người trong đại gia tộc như họ sao lại không hiểu.
Lục lão phu nhân hiểu ý Lăng Sầm nhưng không trả lời, chỉ cười nói: “Đi nào, ta dẫn con đi dạo, vườn của Lâm gia được thiết kế theo phong cách người Hoa ở địa cầu cổ, rất đáng xem.”
“Dạ.” Lăng Sầm ngoan ngoãn đứng lên đi theo. Kiến trúc ở Lâm gia hoàn toàn khác kiến trúc ở Lục trạch. Lục trạch là thiết kế phóng khoáng, theo phong cách phương Tây, lộ ra nhuệ khí quân nhân. Lâm gia lại là thiết kế thuần phương Đông, đình đài lầu các, phong thủy đan xen.
Hai người đi dạo đến một đình ngắm cảnh ven hồ không có người mới dừng lại.
“Lăng Sầm, con nhìn mặt hồ xem.”
Dưới hồ là cả đàn cá chép gấm đang tranh mồi. “Khi nãy con hỏi ta vì sao không thể một chiêu hoàn toàn chế ngự, mà hai nhà lại vẫn muốn gây chuyện đấu qua đấu lại. Con cứ nhìn đàn cá đi, cá nhiều nhưng thức ăn trong hồ cũng chỉ có như vậy. Khi có đối thủ lớn thì cả đàn cá sẽ cùng đánh đuổi, nhưng khi yên bình, chúng có thể vì một miếng mồi nhỏ mà tranh nhau. Bên nào chả muốn đánh rớt đối phương nhưng thực lực ngang bằng, gây chuyện phần nhiều là để thăm dò thực lực và điểm yếu, khi có cơ hội mới thực sự ra tay, thu nạp thế lực đối phương. Đối với dòng chính của Lâm gia thì đây là việc tốt, tăng thêm quyền lực, cân bằng dòng phụ.” Lục lão phu nhân nhìn Lăng Sầm suy tư, cười trấn an: “Ta chỉ là lấy ví dụ. Con cũng nên cùng những người cùng thế hệ trò chuyện nhiều hơn, mỗi thời lại có thủ đoạn riêng. Cũng trách ta, lần sau ta sẽ giới thiệu con với Mailen nhà phu nhân Anna, nó cũng là Omega, cùng lứa với con.”
Lăng Sầm ngoan ngoãn đáp ứng nhưng trong lòng lại thật sự lo lắng. Cậu chưa bao giờ là người có chí lớn muốn gia nhập