Trọng Sinh Chi Thiên Đạo Thù Tình

Thực sự là tiếc nuối . . .


trước sau

Lăng Đạo Tử cầm danh sách trong tay đọc xong, ánh mắt từ dưới Vân Kiếm đài đảo qua:

"Đệ tử chưa có trong danh sách, đi tiến hành một vòng chọn lựa, lấy mười vị trí đầu, mười tên đệ tử được tuyển chọn đối với đệ tử được ghi chép trong danh sách tiến hành khiêu chiến, bình thường người thắng, có thể thay vị trí đó!"

Lăng Đạo Tử dứt tiếng, dưới đài tất cả đều là một mảnh âm thanh hít hơi lạnh, tiêu chuẩn chọn lựa như vậy không thể bảo là không nghiêm khắc, đệ tử không được đề cử trong lòng dấy lên nồng đậm hi vọng, mà đệ tử được đề cử, cũng không có quá nhiều lo lắng, sau khi trải qua một vòng chọn lựa, những đệ tử lúc đầu vốn cũng không còn sung như bọn họ lúc ban đầu, thì nơi nào có đầy đủ thể năng cùng chân khí tới khiêu chiến bọn họ?

Đệ tử ngoại tông biết bao nhiều, đệ tử dưới hai mươi tuổi Luyện Khí tầng bảy, tầng tám chỗ nào cũng có, liền ngay cả Luyện Khí tầng chín đệ tử, ngoại trừ Dương Chí hiện đã ở trêи danh sách, cũng còn lại hai người, có bực cơ hội chỉ cần đánh bại đệ tử trong danh sách liền có thể đi vào tông này, bọn họ tự nhiên không chịu buông tha, cho dù chọn lựa còn chưa bắt đầu, nhưng bọn họ dĩ nhiên nóng lòng muốn thử đi lên.

Lăng Đạo Tử trong tay xuất ra một cái ống trúc, trong có không biết bao nhiêu cây thăm bằng trúc:

"Phàm là đệ tử cho rằng mình có tư cách tiến vào nội tông, đều có thể lên đài rút ra thăm trúc, xác nhận đối thủ."

Hắn vừa mới dứt lời, cái hai tên đệ tử Luyện Khí tầng chín không có ở trong danh sách kia liền đồng thời nhảy lên Vân Kiếm đài, bọn họ liếc nhìn nhau, một người trong đó sang sảng cười nói:

"Tần Phong, không nên khiến ta gặp phải ngươi, nếu không ngươi liền không có cơ hội rồi!"

Chọn lựa làm ra đấu loại, một khi bị đối thủ đánh bại, liền không có tư cách tái chiến.

Nam đệ tử bị hắn gọi là Tần Phong bẻ bẻ tay, trong mắt thầm hàm chứa ánh sáng lạnh lẽo:

"Lời này nên là ta nói mới đúng, Lâm Dương, ngươi tốt nhất nên đốt hai trụ cao hương."

"Ha ha ha ha! Vậy liền nhìn vào thực lực!"

Lâm Dương cười sang sảng một tiếng, không có nửa điểm do dự, cất bước đến trước mặt Lăng Đạo Tử, hướng Lăng Đạo T.ử ƈυиɠ kính thi lễ một cái:

"Lâm Dương ra mắt trưởng lão."

Lăng Đạo Tử gật gật đầu, đem ống trúc đưa cho Lâm Dương, Lâm Dương tay chấn động, một nhánh thăm bằng trúc từ trong ống trúc bay ra, bị hai ngón tay của hắn kẹp lấy, qua trong giây lát liền thu vào ống tay.

Sau khi Lâm Dương chọn xong, lúc này lui ra Vân Kiếm đài, Tần Phong liếc mắt nhìn hắn, không nói gì nữa, cũng cùng Lâm Dương giống như thế chọn tốt thăm trúc, phi thân rơi xuống Vân Kiếm đài.

Có hai người này đi trước, những đệ tử cảm giác mình đang đột phá biên giới Luyện Khí tầng tám cũng dồn dập lên đài, cũng có số ít mấy cái Luyện Khí tầng bảy đệ tử cũng đi vào rút thăm, trong đó liền bao quát Mục Đồng ngày trước ở trong Lăng Vân Kiếm Các đột phá tới Luyện Khí tầng bảy.

Lương Cẩm ở thời điểm sau khi Mục Đồng rút xong rồi liền nhảy lên Vân Kiếm đài, Lương Cẩm trước mắt tại ngoại tông có thể tính là mọi người đều biết, vì vậy nàng vừa lên đài, đệ tử dưới đài biểu hiện đều có biến động, Lâm Dương đối với thực lực của Lương Cẩm khá cảm thấy hứng thú, Tần Phong lại là không để ý như vậy, những Luyện Khí tầng tám đệ tử kia khẽ nhíu mày, trong ánh mắt lộ ra chút cảnh giác, còn Luyện Khí tầng bảy đệ tử, ngoại trừ Mục Đồng vẻ mặt bất biến, hầu như đều lộ ra địch ý không cách nào truyền lời.

Dù sao Lương Cẩm thời điểm đạt Luyện Khí tầng năm liền có thể đánh bại cái tên Luyện Khí tầng bảy Lục Diệp lúc đó ở Thi Quỷ môn nổi như cồn!

Hiện nay cự ly này đã trôi qua hơn phân nữa năm, nếu nói tu vi của Lương Cẩm không hề tăng lên, bọn họ kiên quyết sẽ không tin, huống hồ, lúc Lăng Vân Kiếm Các mở ra, Lương Cẩm tiến vào Kiếm Các tầng năm chính là việc rõ như ban ngày, e rằng ở bên trong Kiếm Các, nàng cũng gặt hái được không ít chỗ tốt.

Vì vậy Luyện Khí tầng bảy đệ tử lúc trước tới tham gia chọn lựa nội môn, đều sẽ xem Lương Cẩm như kình địch tuyệt đối nguy hiểm!

Nhưng Lương Cẩm đối với tất cả những thứ này đều ngoảnh mặt làm ngơ, nàng sau khi rút thăm, trực tiếp nhảy xuống Vân Kiếm đài, trong lúc đó liếc mắt nhìn thăm trúc trong tay mình, phát hiện mặt trêи càng không có bất kỳ đánh dấu, vẻn vẹn chỉ là một cây thăm trúc phổ thông mà thôi.

Kiếp trước nàng bởi vì vào Lăng Vân Kiếm Các tầng thứ tư, lấy được Lăng Thương Hải đề danh, vì vậy cũng không có nhấp nhô như kiếp này, cũng không có trải qua việc rút thăm đối chiến. Nàng chớp mắt nhìn, đem nghi hoặc đè xuống, đi tới bên người Mục Đồng.

Sau lượt Lương Cẩm, lại tiếp tục có mấy tên đệ tử lên đài rút thăm, nhưng mà đa số đệ tử tu vi chỉ ở Luyện Khí tầng năm đến tầng sáu trong lúc này, bọn họ không cho rằng mình có thể trong tuyển chọn bộc lộ tài năng, vì vậy chỉ lựa chọn ở dưới đài quan sát.

Đợi đến không còn đệ tử nào khác lên đài, Lăng Đạo Tử đem ống trúc thu hồi:

"Tổng cộng bảy mươi tám người, cần tiến hành ba trận quyết đấu, trận thứ hai có một người luân không*, sau ba trận quyết đấu, chỉ chừa mười người"

(luân không: không bị gặp đối thủ)

Hắn nói xong, có hai tên Chấp pháp trưởng lão khác phi thân tiến vào Vân Kiếm đài, ba người hợp lực thi pháp, đệ tử không có tham dự rút thăm bị một cỗ lực lượng vô hình từ phía trong đẩy ra ngoài, bên trong liền giản ra một mảnh chu vi đất trống chừng vài chục trượng.

"Phàm người có dấu ấn trêи thăm trúc giống nhau, làm đối thủ lẫn nhau, trận đầu quyết đấu bắt đầu, hạn đúng nửa canh giờ, nửa canh giờ chưa phân ra thắng bại, thì đồng thời đào thải!"

Âm thanh Lăng Đạo Tử bình tĩnh không lay động vang lên, lạnh lùng vô tình tuyên cáo trận quyết đấu đầu tiên thông qua tiêu chuẩn, đệ tử nửa canh giờ chưa phân thắng bại, càng là cùng nhau đào thải!

Lương Cẩm lấy ra thăm trúc trong tay mình, phát hiện nguyên bản trêи thân thăm trúc không có bất kỳ đánh dấu nào đột nhiên xuất hiện một đồ án hình mây, dâng lên một con số "Chín" nho nhỏ.

Nguyên lai trêи thăm trúc giấu diếm một trận pháp tinh xảo, mục đích để tránh cho đệ tử tham gia tuyển chọn trước khi bắt đầu lén lút trộm đổi thăm trúc, e sợ còn có thể dễ dàng gian lận ở bên trong.

Lương Cẩm thấy một tên Luyện Khí tầng tám, sắp đột phá tới Luyện Khí tầng chín đệ tử mắt chứa ý cười xuất hiện ở trước mặt mình, trong lòng bỗng nhiên chợt hít một tiếng.

Lăng Thương Hải làm việc cũng thật là tuyệt a.

Nàng làm sao lại không biết đây là Lăng Thương Hải đang cố ý gây khó dễ cho nàng, hôm qua Trần Du cùng Lăng Thương Hải đối thoại nàng mặc dù không có ở toàn bộ quá trình nghe hết, nhưng cũng có thể đoán được tám chín phần mười, chắc hẳn Lăng Thương Hải không thích Trần Du đối với hắn chống đối, nhưng lại không thể trước mặt mọi người phát tiết sự phẫn nộ của chính mình, vì vậy mới đưa phẫn nộ này chuyển đến trêи người nàng.

"Lương sư muội, kính xin chỉ giáo nhiều hơn."



Tên đệ tử sắp cùng Lương Cẩm đối chiến này tên gọi Chu Quần, hắn một tay vắt chéo sau lưng, một tay khác hướng phía trước dò ra, đối với Lương Cẩm làm một thủ thế "Xin mời".

Thoạt nhìn đúng là một hảo công tử phong độ phiên phiên a, Lương Cẩm tự "chậc chậc" hai tiếng, Chu Quần nội hàm ý cười gian trá trong sâu hai con mắt làm sao có thể giấu diếm được con mắt của nàng, nhưng nàng không ở trước mặt mọi người đem hắn chọc thủng, mà là hết sức phối hợp gật gật đầu:

"Ta sẽ hảo hảo chỉ dạy ngươi."

Chu Quần nghe vậy sững sờ, hắn không nghĩ tới Lương Cẩm dĩ nhiên không chút nào khiêm tốn trả lời như vậy. Chợt trong lòng hắn liền bốc lên một luồng ý cười lạnh lùng, cảm thấy Lương Cẩm cũng chỉ đến thế, không thua kém ngoại giới khoác lác lợi hại như vậy, chỉ có kỳ danh, kì thực là ngông cuồng tự đại, coi chính mình có chút thiên phú liền có thể tùy ý làm bậy!

Hắn mặc dù không nhìn ra Lương Cẩm sâu cạn, nhưng trước đó được căn dặn, Lương Cẩm đã đột phá tới Luyện Khí tầng tám, nhưng, nàng đột phá tới Luyện Khí tầng tám thì lại làm sao? Nàng đột phá bất quá chỉ dùng mấy ngày mà vượt cấp đột phá, cảnh giới bất ổn, chưa kể hắn cũng đã vào được Luyện Khí tầng tám hơn nửa năm, lúc nào cũng có thể đột phá tới Luyện Khí tầng chín, căn cơ vững chắc, trình độ linh lực chất phác xa không phải Lương Cẩm có thể so tới, trận chiến này hắn nắm chắc phần thắng!

Suy nghĩ đến đây, ý cười trêи mặt Chu Quần không giảm, khóe môi lại nhấc lên một tia trào phúng độ cong:

"Lương sư muội ra chiêu đi!"

Chu Quần nhất cử nhất động đều không có cách nào chạy trốn tầm mắt của Lương Cẩm, thấy hắn phảng phất đã chắc ăn kết quả thắng lợi, còn bất cẩn cho nàng xuất chiêu trước, nàng thực sự không biết phải hình dung người này ngu xuẩn như thế nào.

"Tựa như ngươi mong muốn."

Có thể tốc chiến tốc thắng Lương Cẩm đương nhiên tình nguyện, nàng dứt tiếng, chân đạp Đạp Vân Bộ, thân hình như quỷ mỵ! Dựa theo tu vi của nàng đột phá tới Luyện Khí tầng tám, khinh công Đạp Vân Bộ của nàng cũng thuận theo đột phá, trước mắt dĩ nhiên đạt đến cảnh giới nhập vi.

Lương Cẩm hơi động, trong nháy mắt biến mất ở trong tầm mắt của Chu Quần, phảng phất mất tích không còn tăm hơi!

Chu Quần hoàn toàn biến sắc, phía sau lưng nhất thời phủ kín một tầng mồ hôi lạnh, đồng thời thầm nghĩ hỏng bét, theo bản năng mà vận chuyển chân khí, bảo vệ quanh thân, nhưng còn không đợi hắn có bước hành động kế tiếp, âm thanh nhẹ nhàng của Lương Cẩm vang ở phía sau hắn:

"Sư huynh, sau lưng đối địch, chính là tối kỵ."

Từ lúc nào! ! !

Chu Quần ngơ ngác biến sắc, lúc này muốn nhào đầu về phía trước, nhưng mà Lương Cẩm không có cho hắn bất cứ cơ hội nào, một chưởng rắn chắc in tại phía sau lưng hắn.

"Oa a! !"

Chu Quần kinh ngạc thốt lên một tiếng, bị một chưởng của Lương Cẩm trực tiếp đánh bay, đập văng xa mười mấy trượng, trực tiếp rơi vào ngoại vi* trong nhóm người xem cuộc chiến!

(*Ngoại vi: chu vi bên ngoài, ở đây là chu vi bên ngoài vòng chiến => rơi ra khỏi vòng chiến liền lập tức thua cuộc)

Hắn liền ngay cả một chiêu của Lương Cẩm cũng không có tiếp được! Trực tiếp bại trận!

Tê! ! ! !

Bốn phía vang lên một mảnh âm thanh hít hơi lạnh, trong bọn họ có rất nhiều người còn không thấy rõ Lương Cẩm làm thế nào ra chiêu, Chu Quần cũng đã bay ra!

Mà đệ tử tham gia chọn lựa bên hông, có một số còn chưa khai chiến, thì trận chiến của Lương Cẩm cùng Chu Quần đã kết thúc xong!

Quả thực khiến người nghe kinh hãi!

Nàng làm thế nào mạnh như vậy! ! !

Quả thực không phải cùng một tầng cấp chiến đấu!

Liền ngay cả Lăng Đạo Tử bên ngoài tràng xem cuộc chiến, con ngươi cũng đột nhiên co rúm lại, hắn cũng không nghĩ tới thậm chí ngay cả Luyện Khí tầng tám đỉnh cao cũng không qua nổi một hiệp của Lương Cẩm! Nàng ở bên trong Lăng Vân Kiếm Các đến tột cùng gặt hái được cái đồ gì? !

Hắn theo bản năng mà cho rằng, Lương Cẩm là vì thu hoạch trong Lăng Vân Kiếm Các nên mới có lực bộc phát kinh khủng như thế.

Nhưng mà so với chấn động bên ngoài tràng, Lương Cẩm lại hết sức bình tĩnh, phảng phất như vừa nãy đánh bại Chu Quần thật sự chỉ là nhấc tay làm.

Nàng mắt nhìn thẳng, khoanh chân ngồi xuống, yên tĩnh chờ đợi trận đấu tiếp theo bắt đầu.

Mấy cái đệ tử ngoại tông cách nàng gần nhất khó khăn nuốt ngụm nước miếng, trong lòng âm thầm cầu khẩn coi như trận này mình đắc thắng, ván kế tiếp cũng tuyệt không nên đánh với nàng!

Sau nửa canh giờ, hết thảy đối chiến trong sân đều kết thúc, còn lại ba mươi chín người, tiến hành vòng rút thăm thứ hai, Lâm Dương vận may luân không*.

(*luân không: không bị gặp đối thủ)

Lương Cẩm lần này đánh với đối thủ chính là một tên Luyện Khí tầng bảy đệ tử, hắn vừa biết đối thủ của mình dĩ nhiên là Lương Cẩm, liền vẻ mặt đưa đám, lúc Lăng Đạo Tử tuyên bố bắt đầu giao đấu, hắn không chút do dự mà lựa chọn chịu thua.

Lương Cẩm cứ như vậy bất thống bất dương* tiến nhập ván thứ ba chọn lựa.

(* bất thống bất dương: không đến nơi đến chốn)

Đáng nhắc tới chính là, Mục Đồng đối thủ hai ván trước đều là Luyện Khí tầng bảy, nàng đều hữu kinh vô hiểm* chiến thắng, cũng thành công tiến nhập ván thứ ba.

(hữu kinh vô hiểm: gặp may không hề bấc trắc)

Ván thứ ba bắt đầu, Lương Cẩm đối thủ dĩ nhiên là chính là một trong hai cái Luyện Khí tầng chín đệ tử còn lại, Tần Phong.

Đối mặt cái kết quả rút thăm này, nàng cũng không ngoài ý muốn, thần sắc trêи mặt bất động, nhìn Tần Phong đang tới gần, nói:

"Thực sự là tiếc nuối."

Nàng ý chỉ, Tần Phong không có cơ hội cùng Lâm Dương tranh cao thấp một hồi rồi.

Nhưng mà Tần Phong không có nghe hiểu ý của nàng, còn tán đồng gật gật đầu:

"Xác thực tiếc nuối, đem ngươi dừng bước tại nơi này rồi."

Hắn đối với thực lực của chính mình đúng là vô cùng tự tin.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện