Nhiệm vụ lần này của Lâm Hàn tương đối nhẹ nhàng , chính là đi truy quyét nhóm buôn vũ khí và nô ɭệ đang lộng hành tại khi vực biên giới gần Ám Vực cùng với một đám tạp nham thiếu đánh.
[Chiến hạm T09087 ____ ]
Lâm Hàn mặt lạnh đứng đối diện với một đám lính ô hợp đang không ngừng la ó khinh thường cậu.
" Cậu dựa vào cái gì muốn bọn tôi phục tùng cậu ? Nhóc con nên biết điều một chút , nơi này không phải chỗ để cậu chơi , cái quân hàm của cậu còn không biết leo lên giường của ai mà có được "
" Phải đó , nhìn gương mặt tôi biết ngay cậu ta là loại công tử bột . Quân hàn trung uý thì đã sao ? Lên chiến trường còn chưa chắc sống nỗi qua một trận chiến. Ta khinh .."
"......"
Lâm Hàn cũng lười nghe lúc người này nói nhảm , cậu chẳng qua là gương mặt hơi trẻ con thì đã sao ? Thật tức chết người mà.
" Tôi không cần biết các anh phục hay không phục . Trêи chiến trường là phải phục tùng cấp trêи và quân lệnh. Ai không phục có thể cút về nhà "
Đám lính bị cậu chọc tức " Thằng nhóc , ở đây đến lượt cậu to tiếng sao ? Ông chính là không phục đó rồi sao ? Có ngon thì khiến ông đây phục đi "
" Nhóc con đừng có kiêu ngạo , bằng không đừng trách chúng ta ra tay tàn nhẫn "
Lâm Hàn mặt lạnh đáp " Được , tôi sẽ cho các người biết thế nào là phục "
Nói tới cái này , cậu thực đen đủi a. Đi cùng ai không đi lại đi cùng đám lính phế thải của Matell , đôi bên không biết nhau nhưng ngay ngày đầu đã chào đón như vậy đó.
Lâm Hàn đánh rất thẳng tay , một cước là một tên bỏ mình không động đậy nỗi. Hai tay chấp sau lưng mà nhàn nhã xông vào đám người tàn sát không còn một móng.
Nhìn đám thây ma nằm la liệt dưới chân ghét bỏ nói " Các người phục hay là không phục ?"
" Phục .. phục phục ... chúng tôi phục .." mấy tên còn rêи rỉ được cuống lên đáp. Tên nào dám nói không chứ? Nhưng lòng vẫn cứ không phục , chỉ là một tên trung uý nhãi nhép mà muốn chỉ huy bọn họ , thực không thể khiến người ta phục mà.
Lâm Hàn biết bọn họ nghĩ gì chứ , cậu bắt đầu lên kế hoạch đáp trả .
Tăng cường độ huấn luyện lên cấp địa ngục , muốn không phục cũng phải phục.
Không phục cũng dễ thôi , cậu tìm hướng nguy hiểm nhất bắt bọn họ tiến vào , sau đó lại xuất hiện vào phút cuối cứu họ một mạng.
Tên nào phục thì cậu sẽ sắp xếp nhiệm vụ theo đúng quân lệnh , tên nào còn cứng đầu .... thứ lỗi . Cậu không quản được nếu hỏi muốn đi chết a.
Những thành viên Sử Lai Khắc khác cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự nhưng không nhọ bằng cậu . Trừ bỏ quân hàm thì họ trông rất ra dáng chỉ huy nên rất nhanh đã đán áp được đáp ô hợp cứng đầu.
Trong các trận chiến mọi người đều kết hợp rất ăn ý bất chấp việc cấp trêи của bọn họ lén Hạ lệnh gây cản trở.
Riêng đám lính dưới tay Lâm Hàn thì cậu bảo đi chết họ cũng sẽ đi , muốn họ động tay với cậu ... khụ so với lên chiến trường thì còn chết lẹ hơn.
Khụ ... cái này là vì cậu luôn nghe ngóng hóng chuyện đó mà , nên trêи cái chiến hạm bé tẹo này có chỗ nào cậu không nghe được sao?
Kế hoạch vừa lên thì tên phản bội cũng ... đi luôn vào khoang chữa trị. Hết sức ám ảnh mà rời khỏi , sau đó phi thường yếu thần kinh mà đối mặt với cậu ...mỗi ngày , như vậy đố tên nào dám nghĩ tới đâm sau lưng cậu. Muốn ôm tâm lý chết chùm với cậu hả .... người đó nổ tan xác thì cậu một hạt bụi cũng không dính .
Trò này cậu học từ lúc bị cửu vĩ vờn cho yếu thần kinh, cho nên ... ha hả.
Một quân đoàn yếu kém cứ như thế một đường thắng lợi đánh đến bọn buôn vũ khí trốn mất tăm.
Cướp vũ trụ cũng bị càn quét đến gần như rã bầy.
Cho đến một ngày , chiến hạm nhận được tín hiệu cầu cứu từ một tinh cầu gần đó.
Lâm Hàn khó hiểu nhìn nội dung gửi đến " Cứu .. . "
Chỉ có một chữ ? Nhưng thời gian kết nối cũng đủ để họ định vị nơi phát ra tín hiện cầu cứu.
Chỉ là tín hiệu gửi đi vẫn không nhận được hồi đáp.
Tổng chỉ huy quân đoàn T09087 là Đại uý Ed sau khi tiến hành phân tích quyết định cho phi thuyền không người lái lên trước thăm dò. Kết quả mang lại thực ngoài sức tưởng tượng . Lúc phi thuyền vào khu vực khí quyển của tinh cầu lập tức mất liên lạc , chả trách tín hiệu nhiễu loạn vô cùng , lúc đến nơi chỉ còn đúng một chữ.
Cả phòng chỉ huy im lặng như tờ , việc quyết định ứng cứu hay không trở nên vô cùng khó khăn .
Ed liên lại với tổng bộ bên tinh hệ Brook , Matell trầm tư giây lát rồi bảo bọn họ mau chóng ứng cứu , ông ta sẽ cử thêm một quân đoàn sang trợ giúp.
Ông ta bị buộc phải làm vậy , thế lực của ông ta đang mỏng dần , những vị trí chủ chốt cũng bị thay máu một cách tàn nhẫn , nên cần phải không ngừng lập công để tìm cơ hội trở mình .
Chưa tính tên Vương Nhất
luôn ngán chân với cái thế lực chống đối phía sau ông ta thì chỉ riêng thế lực của chín tên quái vật Sử Lai Khắc cũng đủ khiến ông ta đau đầu. Chỉ cần bọn họ kết hợp trêи dưới đồng lòng thì ông ta còn chỗ đứng sao ? Chỉ cần nơi nào có thập quái nơi đó liền có người muốn giết họ , chỉ tiếc ... công cóc rồi.
Còn chia rẻ nội bộ phía trêи ... bọn họ biết con mình tương lai sẽ theo phe hoàng tử Đặc Nhỉ càng phi thường liên kết chặt chẽ hơn.
______________
Sau khi nhận lệnh , chiếm hạm bắt đầu tiến về tinh cầu hoang nơi gửi tiền hiệu cầu cứu. Toàn bộ binh lính đều đã trong trạng thái ứng chiến , chiến hạm cũng đã đưa tất cả thủ pháo về trạng thái sẵn sàng tấn công.
Chiến hạm vừa lọt vào bầu khí quyển của tinh cầu thì các thiết bị đều bị nhiễu loạn nghiêm trọng , ngay cả việc phát tín hiệu đi cũng bị chặn lại. Nhưng quân lệnh như núi , họ vẫn phải tiến lên .
Thiết bị rà soát không hoạt động , họ chỉ có thể tự mình tìm hiểu.
Những phi thuyền cở nhỏ từ chiến hạm lần lượt xuất phát .
Lâm Hàn bị cấp trêи ganh ghét nên luôn bị bắt đi đầu vào nơi nguy hiểm.
Đập vào mắt cậu là một vùng đất hoang vu , rãi rác khắp nơi là những dấu vết đánh nhau còn mới tinh .
Vài phi thuyền chỉ còn trơ lại khung sắt , xác cơ giáp gần như không cái nào nguyên vẹn.
Khủng bố hơn là bọn họ nhìn thấy có không ít xác chết của trùng tộc giản thể . Nói cách khác là những quân nhân này đã đụng độ với trùng tộc , nhưng việc tín hiệu bị nhiễu loạn thì không thể lý giải được. Tinh cầu này tốt xấu gì cũng chưa từng xảy ra tình huống quỹ dị như lần này.
Lâm Hàn dùng tinh thần lực quyét qua , không một ai sống xót ?
Không , cậu rất nhanh đã phát hiện ra rất nhiều người còn sống ở cách khu vực tìm kiếm khá xa. Lâm Hàn nhanh chóng ra hiệu cho cả đội tiến về phía ngọn núi gần đó.
Nhóm người đang mắc kẹt nhìn thấy đội quân cơ giáp từ xa vui mừng khôn xiết . Vốn họ đáp xuống tinh cầu này là vì truy đuổi theo bọn buôn vũ khí trái phép.
Nào ngờ khi hai bên đánh nhau thì trùng tộc đột ngột xuất hiện khiến cả hai phe thương vong vô số.
Tín hiệu ban đầu vẫn bình thường nhưng sau đó trở nên phi thường hỗn loạn ,mặc dù họ đã rất cố gắng gửi tin hiệu cầu cứu nhưng tất cả đều vô vọng.
Ed nghe đến trùng tộc mặt liền tái mét nhưng vẫn giữ được thần thái của một chỉ huy già dặn kinh nghiệm , ông ta hỏi " Trùng tộc có dị trạng gì đặc biệt không ?"
" Báo cáo trưởng quan,
mỗi ngày vào bất kỳ thời gian ngẫu nhiên sẽ có một nhóm trùng tộc tầm vài trăm con đi tuần tra . Chúng tôi chỉ có thể đợi tuần tra kết thúc mới lén gửi tín hiệu , nếu muốn đi thì hãy đợi thêm một lúc "
Ed cau mày" Các cậu đã điều tra xung quanh chưa ? Không có gì khác lạ sao?" Mặc dù ông ta không tài cán nhưng đầu óc thì vẫn có. Việc tuần tra thế này có thể hiểu là tổ của chúng ở gần đây hoặc là chúng đóng quân tạm thời .
Quan chỉ huy tên Gyno đáp " Báo cáo trưởng quan , chúng tôi đã nhiều lần thăm đo nhưng vẫn không tìm ra tổ của chúng , ngược lại bọn chúng lại rất nhanh đã phát hiện và tiêu diệt hết người được cử đi. Cho nên chúng tôi không thể điều tra thêm điều gì nữa"
Ed gật đầu " Được , cậu bảo người của cậu lập tức chuyển lên chiến hạm , chúng ta lập tức rời khỏi đây , tôi sẽ báo tổng bộ tăng thêm lực lượng đến tiêu diệt trùng tộc "
Gyno " Vâng thưa trưởng
quan "
Gyno đi khỏi Ed liền thở dài , từ lúc họ đáp xuống toàn hiệu đã bị cắt đứt hoàn toàn . Nếu chỉ là bọn buôn vũ khí thì không có gì để nói , nhưng là trùng tộc thì một hạm đội chắc chắn không phải đối thủ.
Công trạng thì rất quan trọng nhưng mạng còn quan trọng hơn , hơn nữa chiến hạm của quân đoàn Z0968 đã hoàn toàn hư hại càng không thể cùng tham chiến .
Số binh lính sống sót bên quân đoàn của Gyno quả thực không nhiều nên rất nhanh đã có thể rời đi.
Sự xuất hiện quá rầm rộ của bọ họ đã gây chú ý đối với trùng tộc giản thể.
Họ vừa đáp xuống không quá ba mươi phút kể cả lúc thu quân thì trùng tộc đã kéo đến .
Ed nhìn số lượng trùng tộc giản thể mà muốn khuỵ .
Tiếng còi báo động vang lên inh ỏi, thủ pháo liên tục bắn về phía trùng tộc nhưng tất cả đều như gảy ngứa.
Cửa lớn trêи chiến hạm mở ra , vô số cơ giáp rời phi thuyền lao thẳng vào trùng tộc ôm tâm lý quyết đấu đến hơi thở cuối cùng đổi lấy cơ hội rời đi cho chiến hạm.
Nhưng dường như hy vọng đã rời bỏ họ. Từng cơ giáp nổ tan tành giữa không trung và số lượng trùng tộc giản thể kéo đến ngày càng đông .
Chiến hạm cùng gòng mình chống lại đám trùng tộc hung tàn đang từng chút xé tan vỏ bọc bên ngoài .
Lâm Hàn trong cơ giáp cấp tám cũng đánh đấm đến đỏ cả mắt , vừa diệt một con thì hai con khác đã xông tới.
Từng đồng đội lần lượt ngã xuống , mọi thứ bỗng chốc trở nên phi thường tuyệt vọng.
Lâm Hàn phát hỏa , xé xác một con trùng tộc giản thể
rồi vượt lên , xông tới đón đầu đám trùng tộc vừa kéo đến .
Năng lượng tinh thần lực không ngừng tăng lên với mức độ nhanh kinh người sau đó cậu lập tức khuếch tán , đánh trực diện vào trùng tộc.
Tinh thần lực của cậu giờ đây mạnh đến mức có thể một lần tiêu diệt toàn
bộ trùng tộc giản thể trong phạm vi công kϊƈɦ.
Phần lớn trùng tộc rơi rụng như mưa , số còn lại bị chấn tới mức chạy Thụt mạng. Kẻ địch đáng sợ nhất của bọn chúng đang ở đây .
Trận chiến tưởng chừng đi vào bế tắc bỗng chốc đã đổi hướng gió . Không cần biết lý do gì khiến bọn chúng sợ hãi nhưng điều này quả thực cầu còn không được , đám bình lính lập tức lên tinh thần một đường chém giết mỏi tay, còn trùng tộc giản thể thì vừa đánh trả vừa chạy trối chết.
Ed và Gyno đứng trêи chiến hạm nhìn chiếc cơ giáp cấp tám không ngừng bay lượn vào chỗ có nhiều trùng tộc , nơi nào cơ giáp đi qua trùng tộc giản thể nơi đó liền rơi xuống như mưa , một con cũng không sống nỗi . Đôi mắt tham lam như dính chặt lấy chiếc cơ giáp ấy , nói đúng hơn là người điều khiển cơ giáp .
Không lâu sau trùng tộc giản thể đã Bị đánh lui hoàn toàn nhưng hậu quả không may chính là chiến hạm bị hư hỏng nghiêm trọng nên tạm
Thời bọn họ không thể rời đi.
Sau trận thoát chết ngoạn mục vừa rồi , đám bình lính dưới trướng nhìn Lâm Hàn bằng ánh mắt nóng bỏng chưa từng có. Hoá ra trưởng quan của bọn họ khủng bố tới vậy thế mà bọn họ mắt mù mà đi chống đối cậu. Họ sai rồi ...
Họ đóng quân trong một cánh rừng cách đó khá xa , chiến hạm cũng đã được ngụy trang tốt . Việc trùng tộc đột ngột rút lui mặc dù có rất nhiều suy đoán nhưng vẫn không ai có thể giải thích được , có thể là mẫu
trùng triệu tập chúng trở về.
Bọn họ sẽ không ngờ rằng lịch sử trùng tộc có môt nỗi ám ảnh mang tên " Thú nhân " , hơn trăm năm trước chính bán thú nhân mang tên Bối Tác cùng một thú nhân cường đại một người một cơ giáp xông thẳng vào xào quyệt của Trùng Tộc Chính hệ , một lần tiêu diệt triệt để . Số trùng tộc sống xót mang theo nỗi ám ảnh mà phiêu bạt trong vũ trụ mênh ʍôиɠ.
Đời sau của chúng sống cuộc đời du mục theo lỗ đen mà xuất hiện ở bất kỳ nơi nào mà lỗ đen ném chúng đến.
Một lần không may bị ném vào tinh hệ thú nhân , lập tức bị đánh xuýt thì toàn quân bị diệt , từ đó về sau chỉ cần nghe hơi của thú nhân thì trùng tộc giản thể sẽ chạy trối chết.
Bên ngoài điểm đóng quân , Lâm Hàn dùng tinh thần lực dò xét xunh quanh năm km , một bóng trùng tộc đều không có. Lâm Hàn cau mày , cậu nghĩ liệu cậu có nên đi tuần tra một chút hay không ? Dù sao sau lần chạm trán vừa rồi cậu cảm
Thấy bọn chúng yếu hơn lúc trước rất nhiều .
Gyno chậm rãi bước đến bên cạnh cậu cất giọng nói ôn tồn không câu nệ quân hàm , cùng đứng song song với cậu " Vừa rồi cậu làm rất tốt , cậu đang phục vụ trong quân đoàn này sao ? " anh có thể nhìn ra cậu với đám người kia rất khác biệt , nhân tài thế này không thể này bị heo ăn như vậy được.
Lâm Hàn vẫn đứng yên bất động đáp " Không , sau khi nhiệm vụ kết thúc tôi sẽ rời quân đoàn . Tôi là học viên năm cuối "
Gyno mừng thầm " Vậy ... sau khi ra trường cậu đã nghĩ đến quân đoàn nào chưa ? Nếu chưa cậu có thể nghĩ đến quân đoàn của tôi "
Lâm Hàn lắc đầu đáp " Tạm
Thời tôi vẫn chưa nghĩ đến việc này , cảm ơn trưởng quan đã có lời mời . "
Gyno thở dài " Không sao , nhưng nếu cậu đồng ý thì tôi vẫn luôn chào đón cậu "
Lâm Hàn gật đầu không đáp , cậu định tốt nghiệp rồi sẽ thực hiện ước mơ phiêu lưu của mình, hoặc sẽ làm chủ một nhà hàng nhỏ . Còn việc tìm hai người mà nguyên chủ gọi là người thân ... mặc dù cậu cũng thèm khát được yêu thương nhưng .... có cần thiết hay không ? Dù sao họ cũng không phải người thân ruột thịt của cậu thì cậu lấy tư cách gì mà nhìn nhận họ kia chứ?
Chợt cậu quay sang hỏi Gyno " Trưởng quan , tôi có thể đi thám thính một chút không ? Tôi đảm bảo sẽ không mang lại rắc rối cho mọi người "
Gyno bật cười " Được ,cậu cứ việc làm gì cần làm
, chỉ cần giữ an toàn là được
" anh nhìn ra thực lực của cậu không tầm thường , một mình cậu đã có thể hạ hơn phân nữa trùng tộc giản thể thì còn lo cậu gặp nguy hiểm sao . Vẻ bề ngoài không nói lên hết năng lực của một người .
Lâm Hàn lúc này mới hài lòng nở nụ cười đáp " Cảm ơn trưởng quan "
Sau đó liền rời đi , đến một chỗ đất trống giải phóng cơ giáp rồi biến mất vào màn đêm.
Đám bình lính nhìn theo mà
Run rẫy , nếu họ là cậu thì họ sẽ không ngốc như vậy.
Nhưng Lâm Hàn không phải ngốc, cậu thực sự là muốn Tuần tra xem có thể phát hiện ra tổ của bọn chúng hay không ?
Một lý do khác là cậu muốn nhân cơ hội này đi tìm ít trái cây để ăn , dạo gần đây bụng của cậu có chút khó chịu , miệng cứ thèm ăn cái gì đó nhưng trêи chiến hạm thì có thể có cái gì ngoài dịch dinh dưỡng .
Cánh rừng về đêm muốn quan sát thực không dễ nên cậu dùng tinh thần lực để quan sát . Mọi thứ vẫn bình thường , trừ bỏ rừng thì
chính là dị thú cấp thấp .
Tuần tra một vòng vẫn không có phát hiện, Lâm Hàn tìm một chỗ an toàn đáp xuống , thu hồi cơ giáp vào nhẫn không gian . Cậu bật thiết bị chiếu sáng rồi bắt đầu nhìn ngó xung quanh tìm quả dại .
Mạng bị cắt nên cậu không thể tra tinh võng xem trái cây nào ăn được , trái nào không ăn được , cậu đành hái toàn bộ những trái cây cậu cho là ăn được sau đó thu hết vào nhẫn không gian. Xong xuôi mọi việc liền quay trở về , cậu mới không ngốc mà tìm đám người trong quân đoàn Của Ed .
Kéo một người của Gyno vào một chỗ ít người , dưới con mắt trợn tròn của anh ta cậu trút hết trái cây ra thành một ngọn núi nhỏ cao tới nữa người của cậu . Sau đó nhìn anh lính cười " Anh có thể chỉ giúp tôi loại trái cây nào ăn được không ?"