Bà nội Tề chỉ coi như ba tên nghịch ngợm này làm khùng làm điên cả một ngày ở đâu đó về, đúng lúc hai ông bà già bọn họ vừa mới ăn xong, vội vàng xuống bếp hâm nóng lại thức ăn, nấu thêm một vài món.Ông nội của Tề Lỗi đang nghe radio ở trong phòng, biết là Tề Lỗi đến, hai tay chắp sau lưng thong thả đi ra.Vẻ mặt ngang ngược kiêu ngạo, mở miệng ra liền ép hỏi:- Sao hôm qua không đến? Chả phải hôm kia đã thi xong hết rồi sao?Tề Hải Đình ba mươi tuổi mới có Tề Quốc Quân, Tề Quốc Quân lại ba mươi tuổi mới có Tề Lỗi.
Cho nên đừng thấy Tề Lỗi mới có mười sáu, nhưng thực ra ông nội đã hơn bảy mươi rồi.Đã nghỉ hưu hơn mười năm, càng lúc càng giống một đứa trẻ, chuyện gì cũng phải hợp ý ông mới được.Đặc biệt là việc cháu trai đến thăm ông muộn hơn một ngày lại càng khiến cho ông không vui.Đương nhiên, vẫn còn một nguyên nhân chính là, Tề Hải Đình trước sau tổng cộng cưới ba người vợ, sinh được 11 người con, nhưng quan hệ cha con giữa ông với đứa nào đứa nấy đều căng thẳng.Ngoại trừ Tề Quốc Đống ở cạnh bên, đến đứa con trai lớn là Tề Quốc Quân cũng ít nhiều có đôi lời oán trách người cha này.Cho nên, ông lão càng già lại càng trở nên cô độc.
Ông vô cùng yêu thương Tề Lỗi, mấy ngày không gặp là tâm can ngứa ngáy khó chịu.Đối với sự dỗi hờn của ông nội, Tề Lỗi đương nhiên cũng phải ngọt ngào dỗ dành.
Ông mới vừa làm phẫu thuật cách đây chưa đến hai tháng, ở trong cái nhà này ông cụ còn không phải là nhất rồi sao!Không dễ dàng gì mới dỗ được ông, ông vui vẻ, rồi mới dẫn dắt vào câu chuyện.Thần thần bí bí nói ba đứa bọn họ kỳ nghỉ hè này muốn làm chuyện lớn, muốn đến chợ đêm thám thính, tạm thời không muốn gia đình biết, muốn ông nội giữ bí mật giúp.Ông nội Tề nghe xong, vỗ đùi to cái “bốp”:- Được! Ông nội ủng hộ các cháu!- Học hành không tốt thì cũng có sao đâu chứ? Học không tốt mà có tiền đồ như này thì ông rất ủng hộ! Đây gọi là biết gánh vác!Ba đứa lập tức giơ ngón tay cái lên:- Đúng là con người của cách mạng mà! Tính giác ngộ cao như thế này cơ!Ông nội Tề nghe thế, tức khắc lại trở nên đắc ý đến không thể chịu đựng được:- Đó là điều đương nhiên rồi! Nhớ lại năm đó ấy hả…Ba láp ba xàm một hồi, lại bắt đầu nhắc lại chuyện năm đó ông như thế này thế kia.Cái gọi là tình thân giữa các thế hệ chính là như thế, đừng nói đến việc bán tất, cho dù cháu trai có bán cả ông đi thì ông cũng bằng lòng.Ngắm cháu nội, ngắm thế nào cũng thấy nó tốt.- Chuyện tốt! Ông vô cùng ủng hộ.
Có đủ tiền không? Ông nội cho cháu thêm một ít nhé?Tề Lỗi vội vàng lắc đầu:- Không cần đâu ạ! Đã đủ rồi, là tiền mừng tuổi của ba đứa góp lại.- Được!Ông lão nghe thế thì vui mừng, trừng con ngươi chỉ tay vào Tề Lỗi:- Cháu trai lớn của ta chắc chắn sẽ có tiền đồ hơn cả ông nó nữa!Nếu mà Tề Quốc Quân cũng có mặt ở đây thì chắc là sẽ tức chết mất, con sống cũng đủ nghẹn khuất rồi, bố có phải cha ruột không?Ăn uống xong xuôi ở nhà ông nội, ba đứa ở lại chơi một lúc, nói chuyện trên trời dưới đất với hai ông bà, vẫn chưa thấy chú ba của Tề Lỗi quay về.
Phải hơn tám giờ cả ba mới chịu quay về nhà.Đối với việc cả ngày không thấy tăm hơi ba thằng nhóc đâu, mấy người lớn trong nhà cũng sớm đã quen rồi.Trong thời đại này, mấy đứa nhỏ đều được nuôi thả hết, đặc biệt là đến kỳ nghỉ đông hoặc nghỉ hè, phải mấy ngày không thấy bóng dáng đâu thì mới bắt đầu lo lắng.Sau khi hỏi han một lúc thì mới biết, bọn chúng ở bên