Gần đến giờ cơm chiều, Tào Thanh Thiển vẫn chưa trở về, Lộ Ảnh Niên do dự không biết có nên gọi điện thoại cho nàng hỏi xem nàng đang ở đâu hay không.
Lộ Võ mới về không bao lâu đã nhanh chóng bước đến chỗ đặt điện thoại bàn, vừa định gọi cho Tào Thanh Thiển thì điện thoại đột nhiên vang lên.
Nhíu mi, nhìn Lộ Võ tiếp nhận điện thoại, Lộ Ảnh Niên khoanh tay trước ngực tựa vào vách tường bên cạnh, nét mặt không khí không hờn.
"Buổi tối không trở về luôn sao?" Nắm lấy microphone, vừa bắt máy liền nghe thấy giọng nói mềm mại ôn nhu của Tào Thanh Thiển hắn thần tình lập tức phấn chấn, nhưng là vừa lên tiếng thì lại cảm giác được ngữ khí nàng lãnh đi vài phần, Lộ Võ thoáng chốc ảo não: "Buổi họp mặt bàn bè thời Đại học? Hảo.........!Vậy em chú ý an toàn."
"Họp mặt bàn bè?" Thấp giọng lặp lại một lần, Lộ Ảnh Niên nhún vai, xoay người hướng vào phòng ăn, Mộc Vũ liếc mắt nhìn Lộ Võ, sau đó cũng đuổi theo Lộ Ảnh Niên, bước gần bên tai cô: "Cậu muốn đến đón nàng?"
"Ân." Gật đầu, Lộ Ảnh Niên nghĩ nghĩ rồi quay đầu nhìn nam nhân vẫn ngồi thừ người trong phòng khách: "Bất quá trước đến chỗ Tĩnh Vi tỷ!"
Bước chân hơi dừng lại một chút, Mộc Vũ duy trì thần thái vô biểu tình: "Ân."
Hai người ăn uống qua loa, sau đó nhanh chóng thay quần áo rời nhà.
"Chị ấy bảo chúng ta đến chỗ chị ấy?" Ngồi trên ghế phó, Mộc Vũ thẳng tắp nhìn phía trước, ngữ khí bình đạm: "Cậu không sợ Thanh Thiển của cậu ghen à!"
"Hửm?" Tay cầm lấy vô lăng, Lộ Ảnh Niên vẻ mặt chuyên chú, nghe Mộc Vũ nói như vậy, thoáng lộ ra nét mặt vi lăng sửng sốt, ngay sau đó lắc đầu: "Rốt cuộc sự việc năm đó, Tiếu gia cũng giúp một phần sức........!Mấy năm nay ở quân ngũ, Triệu thúc cũng thực chiếu cố tôi, Tĩnh Vi tỷ cũng là một nữ nhân tốt, tôi cùng nàng nhiều lắm chỉ là bằng hữu."
Nghiêng đầu, chăm chú quan sát Lộ Ảnh Niên một lúc, Mộc Vũ khẽ thở dài: "E là nàng không nghĩ như cậu."
"Hửm?" Đỗ xen ven đường, Lộ Ảnh Niên nghi hoặc quay đầu nhìn Mộc Vũ, chần chừ một lát thì nói: "Cậu nói nàng, là Thanh Thiển hay Tĩnh Vi tỷ?"
Ngó mắt nhìn cô trưng ra bộ dáng ngây ngốc, Mộc Vũ trợn trắng mắt: "Nếu cậu nói vậy, thì tôi nên sửa lại: E là các nàng không nghĩ như cậu!"
"Hả?" Một lòng một dạ đều đặt lên người Tào Thanh Thiển, mặc dù nói cô cùng Tiếu Tĩnh Vi chỉ là bằng hữu, nhưng ngày thường bản thân đã vốn kết giao không nhiều lắm, cho nên không suy nghĩ quá nhiều, giờ lại nghe Mộc Vũ nói vậy, Lộ Ảnh Niên có chút suy nghĩ thâm sâu, ngay sau đó nhướn mi: "Thanh Thiển...........!Hình như không phải người như vậy, tôi cùng Tiếu Tĩnh Vi chỉ là bạn bè, nếu nói qua với nàng......"
Cùng với kiếp trước bất đồng, lúc đó cô cùng Tiếu Tĩnh Vi là tình nhân, cơ hồ chỉ vài hôm sẽ gặp mặt một lần, sau khi sống lại thì không gì ngoài mối quan hệ bạn bè thân thiết, nếu chỉ có vậy mà Thanh Thiển cũng ghen thì...........!
Gãi gãi đầu, nghĩ đến biểu tình kỳ quái của Tào Thanh Thiển lúc gặp mặt trên du thuyền, Lộ Ảnh Niên đột nhiên mỉm cười: "Vậy thì tôi sẽ tìm lúc nào đó thích hợp nói với nàng đi."
"Còn Tiếu Tĩnh Vi thì sao?" Mộc Vũ hình như không muốn bắt chước cách xưng hô của Lộ Ảnh Niên thì phải, cứ luôn thích gọi thẳng tên, kể cả Tào Thanh Thiển cũng vậy, giờ phút này lại vô cùng bình thản nói: "Cậu không thấy là chị ấy đối với cậu có tình ý à?"
Giật mình, đang tưởng tượng bộ dáng nổi ghen đáng yêu của Tào Thanh Thiển, Lộ Ảnh Niên có chút kinh ngạc nhìn Mộc Vũ, một lúc lâu mới dần thay đổi cảm xúc: "Cậu........!Thích Tĩnh Vi tỷ?"
Mi khẽ run, Mộc Vũ hồ như nghĩ tới gì đó, phút chốc lâm vào thất thần lại rất nhanh khôi phục thần sắc, trợn trắng mắt nhìn Lộ Ảnh Niên: "Cậu đang loạn tưởng cái gì?"
"Nói như vậy thì........." Giơ tay vuốt vuốt cằm, Lộ Ảnh Niên xét nét nhìn Mộc Vũ, híp mắt đè thấp thanh âm: "Thời điểm lần đầu tiên cậu nhìn thấy Tĩnh Vi tỷ, vẻ mặt rất kỳ quái."
Kiếp trước tuy nói bản thân mình thác loạn, duy trì mối quan hệ nhân tình với Tiếu Tĩnh Vi, nhưng lại chưa từng cùng nàng ấy làm ra chuyện vượt rào.
Có lẽ trong khoảng thời gian sa đoạ, đối với một nữ nhân tốt như nàng, tâm vẫn là không muốn nàng bị vấy bẩn.........!Cho dù bao lần say xỉn, bao lần cùng nhau ngủ chung một chiếc giường, nhưng vẫn chỉ đơn giản là ngủ.
Nếu nói tình nhân - chi bằng nói là hồng nhan tri kỷ thì đúng hơn.
Mặc Tiếu Tĩnh Vi mỗi lần nhìn cô đều tràn ngập dục vọng chiếm giữ, nhưng trong lòng cô Tiếu Tĩnh Vi chính là một tỷ tỷ tốt hết lòng chiếu cố em gái mình.......!Thậm chí còn khiến Lộ Ảnh Niên đôi lúc nhìn ra được bóng dáng Tào Thanh Thiển trên người nàng.
Mà cả đời này, trong lòng sớm xác định phải đuổi theo Tào Thanh Thiển tới cùng, nhất định phải cùng nàng cả đời, đương nhiên sẽ không tái làm ra bất cứ chuyện gì hỗn trướng, mối quan hệ giữa cô cùng Tiếu Tĩnh Vi hiện tại vô cùng thuần khiết - không thể thuần khiết hơn.
Ngược lại là Mộc Vũ, hai năm trước lần đầu tiên nhìn thấy Tiếu Tĩnh Vi đã trưng ra biểu tình rất kỳ quái, ngay lúc đó Lộ Ảnh Niên đã đôi chút chú ý tới, đã từng hỏi qua có phải cô nhận thức được Tiếu Tĩnh Vi hay không, nhưng Mộc Vũ lại lắc đầu nói không, còn Tiếu Tĩnh Vi cũng rõ ràng không quen biết Mộc Vũ.
Vì thế sự tình cũng dần lắng xuống theo thời gian, nhưng là khoảnh khắc lúc đó, Lộ Ảnh Niên vẫn nhớ như in trong đầu, cho đến hôm nay mới nhắc đến.
Nghe Lộ Ảnh Niên nói vậy, Mộc Vũ lần nữa lộ ra thần sắc kỳ quái, nghiên đầu đối mặt với Lộ Ảnh Niên một lúc, sau đó giơ tay vỗ lên đầu cô: "Lái xe đi, không thì lại muộn."
Biết Mộc Vũ hiện tại không muốn nói, mặc dù có tò mò, Lộ Ảnh Niên cũng không muốn hỏi nhiều, cô lơ