Thông tin truyện Trọng Sinh Chi Tô Trạm

Trọng Sinh Chi Tô Trạm

Tác giả:

Thể loại:

Ngược, Đam Mỹ, Sủng

Lượt xem:

411

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 9/10 từ 12715 lượt

Editor: Mã Mã
Thể loại:Cận đại, trọng sinh, huynh đệ niên thượng, chiến tranh, phúc hắc ngoan độc bị cuồng ngược cường công, ngạo kiều tạc mao mỹ thụ, công cực sủng thủ, 1vs1, HE.
Số chương: 96 chương(92 chính văn, 4 phiên ngoại)     

Mỗi con người khi sinh ra đều đã được số phận an bài, sinh ra như thế nào và rồi chết như thế nào? Càng sống trong nhung lụa yêu thương thì con người dễ dàng sa ngã. Như nam chính trong câu chuyện này là thiếu gia nhà họ Tô tên là Tô Trạm. Ở đời trước là một phá gia chi tử không chịu học hành đàng hoàng chỉ toàn ăn chơi lêu lỏng, không việc tồi tệ gì mà không làm bất hiếu cả với cha mẹ.Cuối cùng bị anh trai cùng cha khác mẹ mà chính mình vẫn luôn không coi ra gì giết chết.

Đợi đến khi hắn đạp nước sống lại ở trong cái ao trước nhà mình, một phát liền trở lại lúc 8 tuổi.

Đời này, hắn chỉ muốn sống cho ra dáng con người.

“Chết do nước mà sinh(ra) cũng do nước, tiểu thiếu gia liền gọi là Tô Trạm đi, tự là Tử Thâm, sẽ lớn lên thật tốt.”

Vào năm ba tuổi đó, thầy tướng số là một cao nhân, một câu liền thành lời tiên tri.

PS: Xin hãy tin tưởng, đây không phải là ngược văn ~= =~

Kỳ thật đã nghĩ thông suốt, quyển sách này về một số khía cạnh viết không giống, không biết mọi người có biết hay không có một nhóm quân nhân như vậy.

Bởi vì Thế chiến II và nội chiến, bị ép lưu lại ở khu Tam Giác Vàng ở Miến Điện, không thể quay về Trung Quốc, lãnh đạo Đài Loan lúc đó cũng không cần bọn họ.

Có thể nói là một nhóm cô nhi ngoại quốc bị vứt bỏ, bọn họ lên chiến trường đánh với người Nhật Bản.

Mà có một vài người cuối cùng bị ép phải chôn xương nơi đất khách quê người, hoặc là trở thành cô nhi ngoại quốc không có quốc tịch. Trịnh trọng lấy văn này, tưởng niệm những người đó.

Tìm tòi mấu chốt: Vai chính: Tô Trạm ┃ Vai phụ: Tô Phiếm, Mục Thiên Chương.


Bình luận truyện