Sắc trời u ám, ánh trăng máu chiếu sáng cả nghĩa địa Ám Nguyệt.
So sánh với nghĩa địa Ám Nguyệt cấp Phổ Thông, bên trong nơi này ngập tràn sương mù dày đặc rất nhiều, không chỉ có che khuất tầm nhìn, còn mang theo không khí sát phạt, thật giống như đi tới một chiến trường, khắp nơi đều có thể cảm nhận được cảm giác đè nén hết sức và cảm giác nặng nề, làm cho thân thể hành động trở nên chậm chạp.
“Đây là nghĩa địa Ám Nguyệt cấp Địa Ngục sao?” Bạch Khinh Tuyết nhìn chung quanh bốn phía một chút, cười nhạt một tiếng.
Cô ấy phát hiện bên trong sương mù ở đây giống như đang sống vậy, có một loại cảm giác bị để mắt tới, hơn nữa trong sương mù hiện ra ánh đỏ, chắc hẳn là con người đỏ tươi của Cẩu Đầu Nhân.
Chỉ xét số lượng quái vật thì đã nhiều hơn cấp Phổ Thông quá nhiều, chớ nói chi là còn có những sương mù che khuất tầm nhìn kia, gia tăng độ khó chiến đấu thật lớn đấy.
“Dạ Phong, anh có ý gì? Vì sao mang bọn tôi đến nơi Địa Ngục này?” Triệu Nguyệt Như nhìn về phía Thạch Phong, chất vấn.
Cảm thụ sự khủng bố của cấp Phổ Thông xong, coi như là ngu ngốc cũng biết cấp Địa Ngục là đáng sợ cỡ nào. Đây căn bản là nơi không dành cho người đến, bọn họ hiện tại ngay cả cấp Phổ Thông còn chưa thông qua, lại tới cấp Địa Ngục, thế khác nào để họ đi tìm chết.
Bạch Khinh Tuyết cũng rất tò mò Thạch Phong vì cái gì làm như vậy, theo biểu hiện của Thạch Phong mà nói, cũng không phải một người không có não.
Mà ngay cả mấy người trong tiểu đội Thạch Phong cũng rất kinh ngạc, chưa xong cấp Phổ Thông, như thế nào lại xuống cấp Địa Ngục rồi…
“Bây giờ tôi là đội trưởng, tôi nói gì là theo thế ấy, tôi lựa chọn cấp Địa Ngục, tự nhiên có đạo lý của tôi, nếu như cô có ý kiến thì có thể rời đi, tôi không ngăn.” Thạch Phong mỉm cười nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, phong thủy luân chuyển.[1]
Trước nhượng bộ Triệu Nguyệt Như là không thể đưa ra lá bài tẩy, bây giờ đến địa bàn của hắn rồi, vậy thì đừng mong hắn sẽ khiêm nhường nữa.
“Anh… anh dám đùa giỡn tôi! Đồ lưu manh! ~” Mắt hạnh Triệu Nguyệt Như trợn tròn, tức giận đến mức hai ngọn núi phập phồng bất định, không ngừng dậm chân lên nham thạch ở dưới, không biết phải nói gì cho tốt, cắn chặt hàm răng, trực tiếp quay đầu đi, không nhìn Thạch Phong nữa.
Cái tên xấu xa này lại dùng lời cô đã nói để trả lại cô, ngay cả chút xíu phong độ đàn ông đều không có, chờ chuyện này chấm dứt, nhất định phải trừng trị Thạch Phong mới được.
Hắc Tử vốn đang còn muốn ra giảng hòa, nhưng nhìn đến Triệu Nguyệt Như không nói lời nào, đột nhiên an tĩnh lại rồi, âm thầm giơ lên ngón tay cái với Thạch Phong.
Không hổ là anh Phong, cũng dám đối nghịch với cả đại mỹ nữ!
Nếu là hắn thì tuyệt đối không làm được.
“Dạ Phong, anh thực nắm chắc thông qua cấp Địa Ngục? Anh nên biết, mặc dù ngoài mặt chỉ là kém hai độ khó, nhưng trong thực tế độ khó tăng lên ít nhất hơn mười lần, yêu cầu đối với trang bị, phối hợp, chỉ huy cũng đề cao mấy tầng, tôi cũng không muốn để đội viên chết không vô nghĩa.” Bạch Khinh Tuyết nhẹ giọng hỏi.
Trừng phạt tử vong trong phó bản đoàn đội phó bản tuy so sánh với phó bản nhỏ giảm rất nhiều, nhưng cũng có 5%, mà độ khó cấp Địa Ngục lại khác hẳn, sau khi chết thì kinh nghiệm tổn thất cao tới 10%, cho nên khi xuống phó bản cấp Địa Ngục, không có xác xuất thành công 70% trở lên, chắc chắc không xuống đây.
“Hẳn là không có vấn đề gì, bất quá vẫn cần thử một lần mới biết được.” Thạch Phong không nói chắc chắn trăm phần trăm. Với trang bị và tổ hợp đoàn đội bây giờ, thông qua nghĩa địa Ám Nguyệt cấp Địa Ngục phần chắc thật lớn, bằng không hắn cũng sẽ không lựa chọn cấp Địa Ngục.
Ở kiếp trước không biết trải qua bao nhiêu lần cả đoàn bị diệt và tổng kết kinh nghiệm, mới nghĩ ra vài cái phương pháp thông qua nghĩa địa Ám Nguyệt cấp Địa Ngục. Nếu như để Bạch Khinh Tuyết chậm rãi đi lục lọi, chỉ sợ không biết phải chờ bao lâu, diệt bao nhiêu lần.
Chứng kiến Thạch Phong biểu hiện rất bình tĩnh, Bạch Khinh Tuyết tự hỏi một lát sau, lựa chọn ủng hộ Thạch Phong, vừa vặn cũng nhìn xem Thạch Phong có thể làm tới trình độ nào, nếu như biểu hiện vô cùng tốt, để hắn gia nhập quân đoàn Đồ Thần cũng không tồi.
Bạch Khinh Tuyết gật đầu, những người khác dù giờ không phục, cũng chỉ có thể nghe theo, không phải là bọn hắn tin tưởng Thạch Phong, mà là tin tưởng sự lựa chọn của Bạch Khinh Tuyết.
Sau đó Thạch Phong bắt đầu chia công việc phối hợp, trên tổng thể không khác mấy với sự phân chia của Bạch Khinh Tuyết, khác biệt duy nhất là kéo ba người Nguyên tố sư vào tiểu đội mũi nhọn, không hề yêu cầu Thích khách đi dò đường, mà là gia nhập tiểu đội bảo vệ, bảo vệ trị liệu.
“Chờ một lát nữa sau khi tiến vào sương mù, hai MT mở kỹ năng bảo vệ tánh mạng không ngừng đi theo sau tôi là được, bất quá chú ý né tránh. Tất cả mọi người đằng sau đuổi theo, nhớ kỹ mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng không thể dừng bước lại. Trị liệu liên tục dùng kỹ năng phát động nhanh, tăng máu cho hai MT tăng máu là được rồi, những người khác không cần lo, tự dùng thuốc khôi phục.” Thạch Phong mở miệng giảng giải: “Nếu như đều đã hiểu, bây giờ tất cả mọi người dùng quyển trục gia tốc.”
Nghe được Thạch Phong nói như vậy, tất cả mọi người nghi thần nghi quỷ, đây là muốn làm gì, đội cảm tử sao? Còn sử dụng quyển trục gia tốc, là ngại bị chết không đủ nhanh à?
Hơn nữa hạ phó bản một chuyến mới kiếm bao nhiêu tiền đâu, toàn bộ đoàn hai mươi người, chính là hai mươi tấm quyển trục gia tốc, đây là biết bao nhiêu tiền đấy!
“Được rồi, tất cả mọi người sử dụng quyển trục gia tốc.” Bạch Khinh Tuyết thấy mọi người rất bất mãn, đành phải ra lệnh.
Mọi người không có cách nào, quyển trục gia tốc rất mắc, bọn họ chuẩn bị tổng cộng mỗi người hai quyển trục gia tốc, còn chưa bắt đầu giết quái, đã phải dùng xong một tấm, quả thực quá xa xỉ mà.
Bất quá thành viên tiểu đội Thạch Phong lại không cảm thấy tiếc nuối gì, quyển trục gia tốc sớm là đạo cụ được bọn họ chuẩn bị để xoạt dã quái giết tinh anh, trên mỗi người đều có sáu, bảy tấm.
Tất cả mọi người dùng xong quyển trục gia tốc, đi theo Thạch Phong đi đến lối vào khu mê cung.
“Nhớ nhanh chân đi cùng nhau, nếu tụt lại phía sau, thì tôi cũng mặc kệ.” Thạch Phong nhắc nhở trong kênh chat đoàn đội.
Bị Thạch Phong nói như vậy, mọi người cũng đều căng thẳng, nếu lạc đội rồi, không cần phải nói chính là chết.
“Chạy! ” Thạch Phong chứng kiến mọi người đã chuẩn bị xong, vì vậy mở ra danh hiệu Nhất Kỵ Đương Thiên, để thuộc tính của mọi người lại tăng lên không ít, tốc độ chạy cũng có thể nhanh hơn chút xíu.
Mọi người còn chưa kịp kinh ngạc vì thuộc tính của mình tăng lên, liền đã thấy Thạch Phong chạy ra, nguyên một đám liền đi theo sát, chui vào trong sương mù.
Trong sương mù tầm nhìn vô cùng ngắn, chỉ có thể miễn cưỡng chứng kiến phạm vi 5 mét chung quanh mình.
Ngay sau đó chit một lát, Thạch Phong đột nhiên nói: “MT mở ra kỹ năng bảo vệ tánh mạng, trị liệu tăng máu.”
Nghe thấy Thạch Phong ra lệnh, hai MT cũng bắt đầu dùng kỹ năng bảo vệ tánh mạng, trị liệu cũng dùng ra từng kỹ năng trị liệu, xoạt trên người hai MT.
Sau đấy liền thấy từng