“Gào gào gào!”
Cẩu Đầu Nhân Vua phát ra tiếng gầm thét tức giận, từng luồng dư âm trùng kích khuếch tán ra, trên đầu mọi người không ngừng toát ra sáu bảy mươi điểm tổn thương, mà chức nghiệp pháp hệ đều bị sóng âm chấn không ngừng lùi lại, chỉ có thể dựa vào trên tường.
“Đám kiến hôi hèn mọn, các ngươi dám khinh nhờn nơi thần thánh này, tiếp nhận trừng phạt tử vong đi!” Cẩu Đầu Nhân Vua cao hơn rất nhiều giẫm mạnh một cái lên đấy, gạch đá trong phạm vi bán kính 5 mét đều bị chấn động bay lên.
Hai MT chứng kiến lực tàn phá kinh khủng ấy, sau lưng không khỏi chảy ra mồ hôi lạnh, may mắn rút lui khỏi trước một bước, bằng không một chịu một cước thôi thì hậu quả khó mà lường được.
Vào lúc hai người còn đang vui mừng, liền thấy hai tay Cẩu Đầu Nhân Vua nắm chặt đại kiếm, đột nhiên vung lên đối với hai MT ở xa xa, một luồng kiếm khí màu đen xé toạch khoảng không, chém trên thân hai người, đều toát ra hơn 600 thương tổn.
“Kiếm khí quần công?”
Bạch Khinh Tuyết mày nhíu chặt, không nghĩ tới thanh máu xuống đến 30%, lại sẽ cải biến khoảng cách công kích. Công kích từ xa đã có thương tổn cao như vậy, đây là hai MT mở ra kỹ năng bảo vệ tánh mạng, kết quả sau khi thương tổn giảm xuống 50%. Độ khó tiến công chiếm đóng Cẩu Đầu Nhân Vua đúng là tăng lên mấy lần, biến thành khó đối phó hơn rồi, nếu như Cẩu Đầu Nhân Vua cấp Đầu Lĩnh Lĩnh cũng là như thế này, vậy thì cô ấy dự tính rằng, có thể có mười phần trăm xác xuất thành công cũng không tệ rồi.
“Tất cả trị liệu toàn bộ thêm máu hai MT, những người khác rời xa vị trí hai MT, MT chú ý chạy chỗ, tuyệt đối không nên bị cận thân, còn lại những chiến sĩ khác chuẩn bị Xung Phong ngăn chặn.” Thạch Phong lập tức chỉ huy.
Thạch Phong lời còn chưa nói hết, Cẩu Đầu Nhân Vua liền động rồi.
Một bước ra khỏi nơi gạch đá vỡ vụn, đột nhiên phóng tới Thủ hộ kỵ sĩ Khả Nhạc gây cừu hận đầu tiên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thoáng chốc đã đi tới trước người Khả Nhạc, vung một kiếm xuống, mang theo một trận gió lốc, mà ban nãy Khả Nhạc đã bị hơn 600 thương tổn, thanh mái còn dư lại không đến một nửa, còn chịu một kiếm cận chiến, 100% sẽ chết.
Theo đại kiếm rơi xuống, vang lên một tiếng nổ, một trận gió lốc cuốn sạch cả đại sảnh.
“Ơ, mình như nào còn sống đây?” Khả Nhạc lúc này mở mắt ra, phát hiện trước mắt không có thay đổi thành một màu đen kịt, mà trước người hắn đứng một bóng lưng quen thuộc, lập tức kinh hô nói: “Anh Phong!”
“Chạy mau!” Thạch Phong tuy dùng hai kiếm chống đỡ uy lực một kiếm này, bất quá Cẩu Đầu Nhân Vua đã chuẩn bị chém ra kiếm thứ hai, không còn chống đỡ, Thạch Phong cũng chỉ đành dùng ra kỹ năng bảo vệ tánh mạng, Ngự Kiếm Hồi Thiên.
Khả Nhạc không dám dừng lại, vội vàng chạy đi, mà bốn cái kỹ năng trị liệu lúc này mới rơi xuống trên người Khả Nhạc, làm hắn khôi phục trạng thái đầy máu.
Ngay lúc Khả Nhạc vừa chạy ra khoảng cách một hai mét, chợt nghe đến tiếng vang gạch đá nổ tung, bụi đất tung bay.
Lập tức Thạch Phong từ trong bụi đất chạy ra, không hề dám dừng lại nửa bước, dù sao Cẩu Đầu Nhân Vua cuồng bạo, có được năng lực giết hắn trong nháy mắt.
Thạch Phong chân trước vừa chạy ra, Cẩu Đầu Nhân Vua liền chân sau đi theo, bất quá mục tiêu không phải Thạch Phong, mà là Khả Nhạc chạy trốn.
“Xung Phong ngăn cản!” Thạch Phong đương nhiên sẽ không để Cẩu Đầu Nhân Vua như ý nguyện.
Thạch Phong ra lệnh một tiếng, ba Cuồng chiến sĩ vẫn luôn đứng xem bắt đầu Xung Phong liên tiếp. Lần Xung Phong đầu tiên chỉ là làm cho Cẩu Đầu Nhân Vua dừng một chút, lần Xung Phong thứ hai tiếp theo khiến nó lui một bước, lần Xung Phong thứ ba lại lui hai bước, mặc dù không có hiệu quả gây choáng, nhưng là có hiệu quả đánh lui là được rồi.
Xung Phong xong xuôi, những Cuồng chiến sĩ này lập tức tránh ra, có người một chậm một bước, bị kiếm khí quét ngang quẹt vào thân thể, trong nháy mắt thanh máu về không, nằm trên mặt đất.
Kiếm khí công kích của Cẩu Đầu Nhân Vua, khoảng cách càng gần thương tổn càng cao, cách xa nhau hai ba mét, một kiếm có thể giết MT ngay lập tức, huống chi Cuồng chiến sĩ có phòng ngự và điểm sinh mệnh kém xa MT.
Bất quá trả giá như thế vẫn rất đáng, chí ít có thể trì hoãn không ít thời gian, làm cho hai MT nhiều hi vọng còn sống sót hơn mấy phần.
Các chức nghiệp pháp hệ có kỹ năng hạn chế cũng đều bắt đầu kiềm chế Cẩu Đầu Nhân Vua, giúp hai MT có thể nói là tuy phải kinh sợ nhưng không có nguy hiểm. Trong đó có lực kiềm chế tốt nhất phải kể tới Tà Ác Tiên Si của Hắc Tử, Cẩu Đầu Nhân Vua vì giãy bụi gai, cũng mất một ít thời gian. Băng Sương Tân Tinh của các pháp hệ khác, căn bản không tạo hiệu quả đóng băng nổi, chỉ dùng Băng Phong Cầu làm chậm lại, bất quá hiệu quả quá mức bé nhỏ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Khả Nhạc và Quỷ Trảm là bị đuổi thượng thoan hạ khiêu, cũng may đều còn sống sót.
Rốt cuộc thời gian Cẩu Đầu Nhân Vua cuồng bạo chấm dứt, khôi phục nguyên dạng, bất quá lúc cuồng bạo, tốc độ khôi phục tánh mạng của nó cũng gia tăng không ít, bây giờ thanh máu đã khôi phục được hơn 50%, chính là hơn sáu mươi ngàn điểm sinh mệnh.
“Luân chuyển công kích!” Cuồng bạo chấm dứt, Thạch Phong đương nhiên sẽ không khách khí, lập tức triển khai phản công.
Bốn người liên thủ cắt công kích, lần nữa làm cho Cẩu Đầu Nhân Vua lâm vào thế bất lợi. Hơn nữa bốn người liên thủ công kích, phối hợp càng ngày càng thuần thục, mấy phút đồng hồ sau, đã hành Cẩu Đầu Nhân Vua còn có 20% HP.
Lúc này đây Cẩu Đầu Nhân Vua không cuồng bạo nữa, mà buông bỏ đại kiếm, biến ra hai thanh kiếm một tay, nó dài và có màu đỏ như máu còn khắc phù văn, bắt đầu điên cuồng quơ múa, giống như một trận bão, cuốn sạch hết thảy, hễ là bị đụng chạm vào thì, tất cả đều biến thành tro bụi.
Đây cũng là đại chiêu của Cẩu Đầu Nhân Vua – Kiếm Nhận Phong Bạo.
“Tất cả chiến sĩ Xung Phong, sau đó lập tức rời đi; tất cả pháp hệ đều là dùng kỹ năng có thể hạn chế, cũng chú ý né tránh bão, cách xa ít nhất phạm vi 10 mét.” Thạch Phong lập tức hô.
Đánh đến hiện tại, tất cả mọi