Bái Nguyệt Điện tại Thần Vực cũng nổi danh vô cùng, bất quá thế lực của bọn họ không ở vương quốc Tinh Nguyệt, mà là ở đế quốc Tulip, trong nơi đó cạnh tranh khốc liệt hơn, mà Bái Nguyệt Điện chính là một công hội nổi bật, mạnh hơn Phệ Thân Chi Xà rất nhiều.
Thư sinh Cô Hồng trước mắt hắn càng nổi danh kiếm sĩ đỉnh cấp.
Nếu như có thể kết bạn cũng cực kỳ tốt.
“Chào cậu.” Thạch Phong khẽ gật đầu, làm cho người ta một loại cảm giác là người ít nói.
Ngoại trừ Cô Hồng ra, vài người chơi khác cũng đều tự giới thiệu mình, muốn kết bạn với Thạch Phong, dù sao nhiều thêm một người bạn, nhiều thêm con đường, nhất là cao thủ đỉnh cấp có thể tới đến thành Hắc Dực, muốn làm bạn càng thân càng tốt, còn việc có thể biến thành kẻ địch hay không, khả năng này không lớn.
Bởi vì đến bây giờ, mấy người bọn họ còn thực chưa từng nhìn thấy cùng một quốc gia ra đời nhiều cao thủ đỉnh cấp, nước này xa nước kia, muốn tiếp xúc đến, cũng là chuyện thật lâu về sau.
Ngược lại nếu như có thể trở thành bạn, trợ giúp nhau, đối với song phương đều có lợi.
Đây cũng là phúc lợi che dấu khi đến thành Hắc Dực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người đàn ông lực lưỡng râu quai nón kia liếc qua Thạch Phong lại phát hiện đẳng cấp giống hắn, đẳng cấp đạt tới level 7 chính là vốn liếng để hắn luôn ngạo mạn, giờ lại không khác gì với một người chơi tự do không có công hội, lập tức cảm giác mình nhận được sự khiêu khích, cộng thêm việc có người muốn kết bạn, nên thấy khó chịu mở miệng: “Hừ, chẳng qua là một người chơi tự do mà thôi, thế mà đáng để đi đút lót à.”
Bị người đàn ông lực lưỡng râu quai nón kia vừa nói như vậy, cả bầu không khí đều biến thành ngột ngạt.
Cô Hồng cười hiền lành nói: “Cuồng Đao Duy Ngã huynh, mọi người có thể tới thành Hắc Dực cũng không dễ dàng, làm gì cần lạnh lùng nghiêm mặt như thế, nếu như chúng ta giúp đỡ nhau, không phải sẽ có lợi cho việc phát triển sau này của chúng ta sao.”
“Giúp đỡ?”
“Chỉ bằng một tên người chơi tự do may mắn thôi, sao có thể giúp đỡ chúng ta tại sao cùng chúng ta bù đắp nhau?”
“Có thể giúp chúng ta cái gì chứ?”
Cuồng Đao Duy Ngã càng nói càng khinh thường, còn ưỡn ngực trưng ra huy chương công hội, trên huy chương đó viết bốn chữ Thị Huyết Chiến Thần, huy chương màu bạc, tiêu chí chứng minh hắn ta là một trưởng lão cấp cao của Thị Huyết Chiến Thần.
Thị Huyết Chiến Thần là một trong ba công hội nhất lưu mạnh ở đế quốc Hắc Long, lịch sử lâu đời có thể ngược dòng đến sáu mươi năm trước, khi đó ba mẹ Thạch Phong còn chưa sinh ra, là công hội nhất lưu có danh lâu đời.
Chứng kiến Cuồng Đao Duy Ngã như thế, Cô Hồng cũng cảm thấy bất đắc dĩ, nhìn về phía Thạch Phong nói xin lỗi: “Thật sự xin lỗi, anh Cuồng Đao Duy Ngã trước kia không phải như thế này, có lẽ là hôm nay tâm trạng không vui.”
“Hắc Viêm huynh hẳn là là lần đầu tiên đến hội đấu giá thành Hắc Dực nhỉ, cũng may là đến đúng thời điểm tốt, hôm nay là thời gian hội đấu giá Hắc Dực bán đấu giá các loại vật phẩm, bất quá muốn đi vào trong cần phải mua huy hiệu Hắc Dực giá trị hai kim tệ, có huy hiệu Hắc Dực mới được phép tiến vào trong đó, ngoài ra người chơi có được huy hiệu Hắc Dực có thể mang thêm hai người vào cùng.”
“Chi bằng để tôi dẫn Hắc Viêm huynh tiến vào đi, cũng có thể cắt giảm chi tiêu một số lớn.”
Khi Thạch Phong muốn há miệng từ chối, Cuồng Đao Duy Ngã cười lạnh nói: “Nghèo đến mức cả kí hiệu Hắc Dực cũng mua không nổi, có tư cách gì đi cùng với chúng ta.”
“Tôi chỉ có một câu, tôi không muốn đi chung với thằng ranh này, nếu như các người muốn kết minh, tôi và hắn, các người chọn một, hắn ở tôi đi, hoặc hắn đi tôi ở.”
Sau lưng Cuồng Đao Duy Ngã có chỗ dựa Thị Huyết Chiến Thần lớn như vậy, mà sau lưng Thạch Phong không có gì cả, Cuồng Đao Duy Ngã hết sức tự tin, căn bản không cần nghĩ cũng biết bọn Cô Hồng sẽ chọn hắn.
Hai phe mạnh hợp tác mới có thể mang đến lợi ích lớn nhất, còn hợp tác cùng với một người chơi tự do, ai có thể cam đoan sau khi dùng hết số lần của giấy thông hành còn tìm được người hắn ta hay không, mà Cuồng Đao Duy Ngã sau lưng có tồn tại một công hội nhất lưu khổng lồ như vậy, muốn tìm được một cái giấy thông hành Hắc Dực, dễ dàng hơn so với người chơi tự do mấy vạn lần.
Không có cái gì để đảm bảo thường xuyên ra vào thành Hắc Dực, sao có thể cam đoan vẫn duy trì hai bên cùng có lợi.
“Anh Cuồng Đao Duy Ngã, cần gì phải làm như vậy chứ?”
Mấy người bên Cô Hồng không khỏi nhức đầu, muốn khuyên giải, bọn họ chỉ là muốn chung đụng vui vẻ mà thôi, Cuồng Đao Duy Ngã lại làm cho thành như vậy, còn nói ra lời thế ấy, nếu như tiếp nhận Thạch Phong, Cuồng Đao Duy Ngã nhất định sẽ cảm thấy hết sức mất mặt, nhưng nếu tiếp nhận Cuồng Đao Duy Ngã, không cần phải nói cũng biết Thạch Phong sẽ tức giận rời đi.
Một bên là công