Thạch Phong nói dứt lời liền xâm nhập vào rừng sâu.
“Chị Hỏa Vũ, làm sao bây giờ? Chúng ta rời đi sao?” Thủy Ngưu hỏi.
Hỏa Vũ trực tiếp lườm Thủy Ngưu, nhìn về phương hướng Thạch Phong rời đi mà nói: “Chúng ta đương nhiên muốn đi giúp chút rồi, anh Dạ Phong đã cứu chúng ta một mạng mà.”
Tuy Hỏa Vũ tin tưởng vào thực lực của Thạch Phong, nhưng cô ấy cũng thấy tận mắt những người đó lợi hại, nếu quả thật bị vây lại, Thạch Phong tuyệt đối sẽ rất nguy hiểm, lỡ may thực xảy ra vấn đề, nói không chừng cô đi giúp thì Thạch Phong có thể chạy thoát được.
Lập tức hai người cũng đi theo tiến vào trong rừng rậm.
Chỗ rừng sâu, ẩn trong lùm cây, khắp nơi đều có thể gặp được gặp Ám Ảnh Báo level 8 ẩn thân trong bóng ma.
Lúc này một đoàn đội năm mươi người của Võ Lâm Minh, đang ở một bên xử lý Ám Ảnh Báo, một bên hướng phía bên ngoài đẩy mạnh.
“Phong Vân đại ca, chúng ta hiện tại không tiếp tục tìm kiếm đồng đội Dạ Phong, ngược lại đi truy sát cô nàng gọi là Hỏa Vũ kia không phải lãng phí thời gian sao.” Thiết Kiếm Cuồng Sư nhíu chặt mày rậm, nhìn về phía người đi ở trong đội ngũ, một thanh niên tuấn tú đang hứng thú dạt dào hát nghêu ngao bài gì đó, trong lòng hắn thấy có chút khó chịu mà nói.
Người thanh niên tuấn tú đang hát ngâm nga ấy đại khái hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, chính là đại ca Phong Vân trong miệng Thiết Kiếm Cuồng Sư, cũng là phó hội trưởng của Võ Lâm Minh – Phong Vân Vô Hủy, thân phận thực lực địa vị đều vượt qua Thiết Kiếm Cuồng Sư, cho dù là Thiết Kiếm Cuồng Sư cũng phải cung kính gọi đại ca.
“Thiết Kiếm cậu vẫn ngây thơ như vậy, khó trách lại bị thằng ranh Dạ Phong kia đùa, còn đem công hội đang tốt đẹp thành loạn cào cào, chỉ còn lại có hai ba con mèo nhỏ chả làm được gì, mặt mũi của Võ Lâm Minh bị cậu ném sạch, cậu rốt cuộc có biết hay không?” Phong Vân Vô Hủy đột nhiên dừng bước, nhìn về phía Thiết Kiếm Cuồng Sư mà giận dữ nói: “Nếu như không phải tôi sớm một bước phát hiện, hiện tại trấn Hồng Diệp chỉ sợ đã không còn cái công hội tên Võ Lâm Minh này rồi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thiết Kiếm Cuồng Sư cúi đầu trầm mặc không nói.
“Cũng là bởi vì cậu quản lý không ra gì, mới khiến cho Võ Lâm Minh ở trấn Hồng Diệp hủy hoại chỉ trong chốc lát, hiện tại tôi còn bị buộc phải thay cậu thu thập cục diện rối rắm ấy nữa. Không thể không đem toàn bộ tinh anh ở ba tiểu trấn khác điều qua đây đến giúp đỡ, vớt lại mặt mũi của Võ Lâm Minh chúng ta, cậu còn có mặt mũi nói chuyện sao?” Phong Vân Vô Hủy lớn tiếng quở trách trước mặt của mọi người, không hề nể mặt Thiết Kiếm Cuồng Sư một chút nào. Thiết Kiếm Cuồng Sư tức giận đến nỗi mặt đỏ lên hết sức, nhưng lại không dám mở miệng đáp một câu, chỉ có thể nhịn trước.
Lĩnh đội của ba tiểu trấn khác với việc này đều mang theo nụ cười lạnh đối đãi.
Mỗi một trò chơi mới, đại biểu cho quyền lực trong công hội cũng sẽ một lần nữa sắp xếp lại, trước kia Thiết Kiếm Cuồng Sư đắc ý hết sức, bây giờ là hoàn toàn không ra sao cả, đẳng cấp hiện tại mới là level 8, mà bọn họ đều đã là level 9. Hơn nữa ở trong tiểu trấn của bản thân đều phát triển công hội mình rất không tồi, câu được không ít người mới có thực lực, so với trấn Hồng Diệp chỉ có hai ba con mèo nhỏ chả làm được gì thì mạnh hơn nhiều lắm.
“Thiết Kiếm, cậu thật sự cho rằng tôi hao tâm tổn trí cố sức truy giết đồng đội Dạ Phong, sẽ làm cho bọn hắn chạy trốn mất hai người sao?”
“Cậu phải biết, mục đích của chúng ta chỉ có Dạ Phong, mà đồng đội của hắn chẳng qua là mồi, giả sử đồng đội hắn đều chết ở chỗ này, cậu nói hắn còn chạy tới ư?”
“Mà chúng ta hiện tại đã hạn chế đồng đội hắn chỉ quanh quẩn trong thung lũng Cuồng Phong, mục đích ban đầu đã đạt đến. Hiện tại chúng ta cần phải làm là trả thù, làm những người khác trong tiểu trấn nhìn xem, kết cục khi đối nghịch cùng Võ Lâm Minh chúng ta. Mà cô nàng kia chính là lựa chọn tốt nhất, giết nhiều người của chúng ta như vậy, nhất định sẽ bị không ít người chú ý tới, chỉ cần chúng ta giết cô ta về level 0, danh vọng của Võ Lâm Minh nhất định sẽ khôi phục đỉnh điểm, nếu giết Dạ Phong kia nữa, Võ Lâm Minh chúng ta cũng có thể nhờ vào đó bỗng chốc nhảy vào cánh cửa công hội tam lưu, cũng không phải là không được.”
Phong Vân Vô Hủy trong lòng sớm có kế hoạch, Thiết Kiếm Cuồng Sư vẫn là tâm phúc của hội trưởng. Hơn nữa có không ít nguyên lão đều ủng hộ hội trưởng, hắn muốn ngồi trên vị trí hội trưởng thì nhất định phải tạo thế thành danh.
Mà Thạch Phong tại thành Bạch Hà có thể tính là có chút danh tiếng, công nhận cao thủ kiếm sĩ. Thậm chí còn nổi danh hơn hội trưởng Ngạo Thiên Vô Danh của Võ Lâm Minh rất nhiều, cho nên Thạch Phong chính là lựa chọn tốt nhất của hắn.
Chỉ cần giết Thạch Phong xong, sẽ truyền video đi, hắn trong nháy mắt liền có thể trở thành cao thủ đứng đầu nổi tiếng ở thành Bạch Hà.
Mà còn có thể làm phân hội ở trấn Hồng Diệp vốn hủy hoại chỉ trong chốc lát liền quật khởi.
Đến lúc đó, những nguyên lão kia cũng nhất định sẽ đứng ở bên phía hắn, trở thành hội trưởng Võ Lâm Minh, nó sắp tới tay rồi.
“Dạ Phong, mày liền trở thành đá đặt chân của tao đi.” Phong Vân Vô Hủy trong lòng cười cao ngạo.
Hắn cũng không cảm thấy một người chơi tự do có thể lâm vào bao vây thế này còn có khả năng sống đi ra ngoài, có điều Thạch Phong chậm chạp không đến, làm cho hắn có chút phiền não.
Ngay khi Võ Lâm Minh chầm chầm hành quân.
Thạch Phong ghé mình núp trên đại thụ cũng phát hiện mấy người bên Phong Vân Vô Hủy, lẳng lặng quan sát một lúc, phát hiện những người chơi ấy tất cả đều là tinh anh, đẳng cấp thấp nhất là level 7, không ít người chơi đã level 8, trong đó có 4 người đạt tới level 9, mặc một bộ trang bị cấp Huyền Thiết, vũ khí kém cỏi nhất cũng là cấp Huyền Thiết, trong đó thanh niên tuấn tú dẫn đầu vác trên lưng một cây cung dài cấp Bí Ngân.
“Đây không phải là Phong Vân Vô Hủy sao?” Thạch Phong liếc mắt một cái liền nhận ra thanh niên tuấn tú dẫn đầu vác cây cung dài ấy.
Ở kiếp trước Thạch Phong cũng không thiếu lần gặp gỡ quen thuộc với Phong Vân Vô Hủy.
Phong Vân Vô Hủy làm người xảo trá tàn nhẫn, hơn nữa thực lực không tầm thường, chiến lực có thể xếp hạng top 5 cả Võ Lâm Minh, so với Thiết Kiếm Cuồng Sư lợi hại rất nhiều.
Mà đổi thành ba người chơi level 9 bên ngoài, Thạch Phong cũng quen, đều là cao thủ không hề kém Thiết Kiếm Cuồng Sư, là kẻ lĩnh đội ở tiểu trấn khác.
“Khó trách Võ Lâm Minh đột nhiên có nhiều tinh anh như vậy, nguyên lai là gọi tất cả tinh anh từ ba tiểu trấn khác cách trấn Hồng Diệp không xa tới đây.” Thạch Phong lập tức giật mình.
Ba kẻ lĩnh đội tiểu trấn khác level 9 kia rất mạnh, chỉ là ở kiếp trước Thiết Kiếm Cuồng Sư chiếm được giấy thông hành thành Hắc Dực, mới khiến cho Thiết Kiếm Cuồng Sư giành trước bọn họ một bước, dần dần kéo ra