“Tôi không ngốc, làm sao lại đi trêu chọc Bạch Khinh Tuyết, ném mình lâm vào tuyệt cảnh.” Tuyệt Thiên lắc đầu.
“Cậu không có trêu chọc Bạch Khinh Tuyết, vậy là ai giết chết được cậu, tôi nghĩ cả trấn Hồng Diệp hẳn không có cao thủ như vậy đi.” Nam Lang không khỏi khiếp sợ tò mò.
Căn cứ hắn lấy được tin tức, cao thủ ở trấn Hồng Diệp chỉ có vài tên, không phải Bạch Khinh Tuyết là cao thủ đỉnh cấp, vậy chẳng nhẽ ở bên trong trấn Hồng Diệp có cao thủ đỉnh cấp nào chạy tới, mà hắn còn chưa có tin tức sao?
Lòng tò mò của Nam Lang kích thích thật sâu lòng tự trọng của Tuyệt Thiên lòng tự trọng, bàn tay nắm chặt thiếu chút nữa ứa ra máu.
Hắn hao tốn thời gian dài chế định kế hoạch thế kia, lại chuẩn bị nhiều thủ đoạn, vốn có thể 100% giết chết Thạch Phong, kết quả tốc độ Thạch Phong nâng cao thực lực vượt xa quá dự đoán của hắn.
Chứng kiến Tuyệt Thiên trầm mặc, Nam Lang không khỏi cười, đối với cao thủ có thể làm thịt Tuyệt Thiên càng cảm thấy hứng thú hơn.
“Tuyệt Thiên, cậu cũng biết công việc của tôi là làm cái gì, hiện tại trấn Hồng Diệp toát ra cao thủ như vậy, tôi nhất định phải biết rõ người nọ là ai cơ mà?” Nam Lang nhìn về phía Tuyệt Thiên trầm giọng hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vẻ mặt Tuyệt Thiên u buồn, căn bản không muốn đem cái chuyện mất mặt này nói cho những người khác, chớ nói chi là Nam Lang trước mặt chứ.
Bảo trì bản ghi ba năm không thất thủ, hôm nay lại ở bị đánh vỡ trong tay một kẻ yên lặng vô danh như Thạch Phong, rõ ràng hiện giờ là ngày đáng vui mừng vì hắn gia nhập Minh Phủ, kết quả lại thành như vậy, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng địa vị của hắn ở trong Minh Phủ.
“Ai, tôi có thể hiểu rõ tâm tình của cậu, thật vất vả tiến vào Minh Phủ, lại gặp được chuyện như vậy, tâm tình rất chắc chắn không tốt, bất quá đây là công tác của tôi, nếu như cậu không phối hợp, thân là thành viên vòng ngoài cậu có thể sẽ bị đuổi, cậu phải nghĩ cho kỹ.” Nam Lang nghiêm túc nói.
“Anh…” Trong lòng Tuyệt Thiên tức giận vô cùng, nhưng lời nói vừa rồi của Nam Lang, căn bản hắn không thể cãi lời, chỉ có thể cố nén lửa giận, thấp giọng nói, “Người nọ tên Dạ Phong, là một kiếm sĩ.”
“Kiếm sĩ Dạ Phong? Đây không phải là Dạ Phong cùng một chỗ với Bạch Khinh Tuyết qua cửa Nghĩa địa Ám Nguyệt cấp Địa Ngục sao?” Nam Lang lâm vào trầm tư, “Tôi xem qua video chiến đấu của hắn ta, cũng phân tích qua thực lực của hắn, hắn thật sự là cao thủ, nhưng cũng bất quá là trình độ bình thường mà thôi, căn bản không có tư cách gia nhập Minh Phủ, bây giờ lại có thể đem cậu xử lý, xem ra trước đó hắn che dấu thực lực cũng không ít nha.”
“Gì mà che dấu thực lực chứ, bất quá là nhờ vào may mắn, không biết hắn từ nơi này lấy được một ngọn lửa có uy lực cực lớn, lúc chiến đấu còn có thể phá hư hết trang bị của tôi, mà ngay cả vũ khí cấp Bí Ngân vũ khí đều giảm bớt độ bền trên diện rộng. Nếu không có ngọn lửa kia, hắn căn bản không có khả năng đánh chết tôi.” Tuyệt Thiên khinh thường nói.
“Ngọn lửa? Còn có thể phá hủy trang bị, cả vũ khí cấp Bí Ngân cũng ngăn không được sao?” Nam Lang càng tò mò, “Tôi nhớ là kiếm sĩ hình như không có kỹ năng nào như vậy, hẳn là kỹ năng đặc biệt của trang bị nào đó. Bất quá có thể làm cho vũ khí cấp Bí Ngân cũng đỡ đở không nổi, đủ để thấy kỹ năng này không đơn giản. Cái trang bị đặc biệt này có phẩm chất hẳn là cực cao, có thể là trang bị hoặc đạo cụ đặc thù cấp Ám Kim. Song có điều, vật phẩm cấp Ám Kim hẳn không có hiệu quả mạnh như thế được, có khả năng rất lớn là cấp Sử Thi.”
“Cấp Sử Thi.” Tuyệt Thiên hơi khiếp sợ, “Không thể nào, đến thời điểm hiện tại tôi còn chưa nghe nói có người đạt được vật phẩm cấp Ám Kim nữa. Hắn là một gã người chơi tự do mà có thể thu được vật phẩm cấp Sử Thi?”
“Cái này cũng không có gì to tát, trong Thần Vực khắp nơi đều tràn ngập kỳ ngộ, cho dù với đẳng cấp bây giờ, cũng không phải là không thể có được vật phẩm cấp Sử Thi. Ở trong Minh Phủ chúng ta, đã có không chỉ một người đạt được vật phẩm cấp Ám Kim rồi. Chỉ là cấp Sử Thi tôi cũng là lần đầu nghe nói, bất quá tôi bây giờ mới chỉ là suy đoán. Còn cần thêm một bước xác minh mới được.” Vẻ mặt Nam Lang rất hưng phấn, nghĩ đến hắn có thể lấy được tin tức thế này, dù chỉ thuộc loại khả năng cũng có thể khiến cấp trên ban thưởng không ít, nếu có thể xác định, nói không chừng địa vị của hắn tại Minh Phủ có thể tăng thêm một bước.
“Tôi phải báo chuyện của cậu cho Minh Phủ. Tôi thông báo xong, tôi sẽ đi tra xem ngọn lửa kia ngay bây giờ. Nếu thật là vật phẩm cấp Sử Thi, chỉ cần Dạ Phong dâng lên ngọn lửa kia, cộng thêm thân thủ của hắn, nói không chừng có thể trở thành thành viên vòng ngoài Minh Phủ chúng ta. Trong đoạn thời gian này cậu đừng tìm hắn ta gây sự nữa, dù sao các cậu từ nay về sau có thể chính là đồng nghiệp nha.” Nam Lang nói xong cũng cười rời đi.
“Đáng giận!” Nhìn xem Nam Lang hờ hững rời đi, Tuyệt Thiên đột nhiên đánh một quyền lên trên bàn rượu, bình rượu rơi xuống trên đất, phá thành vô số mảnh