Tốn thời gian cả nửa ngày Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết rốt cục bắt được một con Hoàng Kim Ngư.
Lúc này hai người mới ý thức tới lời trước đó nói thoải mái làm được, đã là tuyệt vọng, đừng nói đến vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ), chỉ vật phẩm cấp Ám Kim đều là hy vọng xa vời.
“Lão phu đã nói qua, thực lực của các người quá yếu, không nên nghĩ đến Thiên Long Thánh Tức nữa, vẫn thực dụng một chút đi, bằng không đến cuối cùng cái gì cũng không chiếm được.” Faust lơ lửng giữa không trung cười cười.
Kỳ thật Faust bằng lòng lấy ra vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ), chỉ là trêu chọc bọn người Thạch Phong chút thôi.
Ở trong Thần Vực cho dù là vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ) cũng là thứ trân quý vô cùng, giá trị luôn luôn vượt siêu vật phẩm cấp Sử Thi gấp mười lần, nếu như may mắn lắm, nói không chừng còn có thể chữa trị vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ), thành vật phẩm cấp Truyền Thuyết chân chính, làm sao có thể đưa ra ngoài được cơ chứ?
Cho nên Faust mới thiết đặt cái số lượng không có khả năng lấy được ấy.
“Lão già đáng ghét, rõ ràng là muốn trêu chọc chúng ta.” Hắc Tử chửi rủa trong kênh chat riêng tổ đội.
“Đội trưởng, giờ làm sao đây, trực tiếp từ bỏ vật phẩm cấp Truyền Thuyết và vật phẩm cấp Ám Kim, tranh thủ vật phẩm cấp Tinh Kim sao?” Tịch Mịch Như Tuyết từ bỏ việc đổi thứ không thể đổi được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thạch Phong lắc đầu nói: “Các cậu vớt Hoàng Kim Ngư trước đã, tôi tới tự mình thử một lần.”
Bảo Thạch Phong từ bỏ vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ), thế thì căn bản không có khả năng, về sau muốn bắt gặp vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ) không biết phải đợi tới khi nào, hơn nữa độ khó thu hoạch tuyệt đối cao hơn so với hiện tại rất nhiều, nếu như vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ) cũng không chiếm được, sau này vật phẩm cấp Truyền Thuyết còn thế nào lấy tới tay?
Lập tức Thạch Phong có thuộc tính tăng lên trên diện rộng đến sát cạnh một con Hoàng Kim Ngư đang bơi lội.
Trảm Kích!
Một luồng khói đen lao đi cực nhanh chém vào ngang bụng mềm mại của Hoàng Kim Ngư, thậm chí Hoàng Kim Ngư đều chưa kịp phản ứng, đã bị đánh trúng rồi. Một cái hơn một ngàn bốn trăm điểm thương tổn khủng bố thương tổn toát ra, ngay sau đó lại là một kiếm cú chém ngang đã tạo thành hơn tám trăm thương tổn.
Lập tức Ngân Sắc Hồ Quang trong tay Thạch Phong đột nhiên vung lên. Lôi hỏa nảy sinh, ba tia sét xẹt qua bảy tám con Hoàng Kim Ngư, toát ra một mảnh -1056, -1384, -1758 thương tổn.
Trong thời gian ngắn ngủi đã mang đi hoàng kim cá hơn sáu nghìn điểm máu của Hoàng Kim Ngư.
Tổn thương kinh khủng, trực tiếp làm cho trong mắt Faust hiện ra một tia kinh ngạc.
“Thực lực cũng không tệ lắm nha.” Faust vuốt râu bạc khích lệ nói, bất quá không hề cho rằng Thạch Phong có thể lấy được Thiên Long Thánh Tức, vật phẩm cấp Ám Kim ngược lại khả năng rất lớn.
“Anh Phong!”
“Đội trưởng!”
Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết chứng kiến thương tổn Thạch Phong tạo thành, đều đã quên tiếp tục công kích Hoàng Kim Ngư, trong ánh mắt chỉ có cuồng nhiệt cùng hưng phấn, tổn thương khủng bố như vậy, thực có một tia hi vọng hoàn thành nhiệm vụ không thể nào kia.
“Đừng chỉ nhìn tôi, các cậu cũng đừng dừng lại.” Thạch Phong nói trong kênh chat riêng tổ đội, hơn nữa tay công kích cũng không có ngừng.
Thạch Phong tạo thương tổn điên cuồng, làm cho thanh máu của Hoàng Kim Ngư điểm sinh mệnh phi tốc giảm xuống.
Đến cuối cùng bắt được Hoàng Kim Ngư, Thạch Phong chỉ tốn khoảng một trăm giây, thời gian sử dụng chênh lệch với Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết không nhiều lắm là hai phần năm.
“Quả nhiên còn chưa đủ.” Thạch Phong khẽ nhíu mày.
Cứ tính ra thử, Thạch Phong trong vòng năm giờ liên tục không ngừng đánh chết Hoàng Kim Ngư, không sai biệt lắm có thể thu hoạch 170 đến 190 con, khoảng cách đến mục tiêu một ngàn còn có cự ly cực lớn.
“Ha ha ha, người tuổi trẻ cậu thật khiến ta kinh ngạc, bất quá ta đã nói qua, các người không nên nghĩ đến vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ) nữa, các người cộng lại có thể thu được một hai món vật phẩm cấp Ám Kim cũng không tệ rồi.” Faust từ sau tính toán cười nói.
Thạch Phong tự nhiên không hề từ bỏ.
Trong lúc đó lòng bàn tay Thạch Phong toát ra ngọn lửa màu xanh lam, đúng là Băng Lam Ma Diễm. Băng Lam Ma Diễm chợt bao trùm Thạch Phong, làm cho Thạch Phong tạo thành thương tổn lập tức tăng lên 20%, công kích hỏa hệ và băng hệ tạo thành thương tổn nhiều hơn 40%.
“Ta thực sự là xem nhẹ cậu, ngay cả Dị Hỏa đều có thể khống chế.” Faust chứng kiến Băng Lam Ma Diễm. Lần nữa kinh ngạc nói: “Xem uy lực của Dị Hỏa, chắc hẳn là Dị Hỏa bậc hai, bằng chừng ấy tuổi có thể khống chế Dị Hỏa bậc hai… Không đơn giản, không đơn giản. Nhưng đáng tiếc, còn chưa đủ.”
Thạch Phong có Băng Lam Ma Diễm cộng thêm, thương tổn lần nữa tăng vọt, bắt đầu điên cuồng công kích, bóng kiếm đầy trời.
Chỉ là cú chém ngang có