Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 185


trước sau




Edit: TsuShu.                           Beta: Akiko Chono.

Lúc này cánh tay của Thạch Phong đã bị chiếc rìu Cự Hùng của Huy Hoàng Chiến Thần để lại một vết thương đỏ thẫm.

Tại Thần Vực, tuy người chơi khi bị công kích ở tứ chi không tạo ra sát thương kếch xù cỡ nào, song tại vị trí đó sẽ xuất hiện chút cảm giác tê dại. Ngoài ra bởi vì cảm giác đó không thể biến mất trong một thời gian ngắn cho nên sẽ gây ra sự chậm chạp ở tứ chi, làm ảnh hưởng tới trạng thái chiến đấu của người chơi, khiến cho chiến lực giảm xuống không ít.

Bình thường khi PK, người chơi rất ít khi làm vậy bởi vì điều đó không cần thiết cho lắm. So với công kích tứ chi thì công kích trên thân thể dễ dàng hơn nhiều. Hơn nữa nếu công kích ở tứ chi sẽ có thể dễ dàng phòng ngự hơn. Chưa nói tới tứ chi rất linh hoạt, muốn đánh trúng càng không dễ. Mà quan trọng nhất là nếu công kích được yếu điểm trên cơ thể sẽ tạo được càng nhiều thương tổn hơn.

Bình thường chỉ có cao thủ cùng người mới PK mới làm ra loại công kích này để trêu chọc đối phương mà thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Huy Hoàng Chiến Thần rõ ràng là muốn cho người khác thấy bản thân đang đùa giỡn với Thạch Phong.

Bất quá Thạch Phong tuy bị đánh trúng nhưng lại không hề phát ra tiếng kêu la nào. Điều này làm cho Thủy Sắc Tường Vi không khỏi cảm thấy ngạc nhiên hết sức.

Nói thế nào thì Thạch Phong cũng chỉ là một đoán tạo sư, ở Thần Vực chỉ tương đương với một nhân viên văn phòng. Đối với kinh nghiệm chịu đựng đau đớn khẳng định sẽ không cao. Coi như có là tay lão luyện trong chiến đấu ở Thần Vực, sau đòn tấn công ấy hẳn sắc mặt cũng phải co rúm lại, nhếch miệng thở nhẹ một hơi.

Chức nghiệp của Thạch Phong lại là đoán tạo sư, thế nào cũng phải kêu thành tiếng chứ?

Chẳng lẽ Thạch Phong tắt cảm giác đau đi hay sao. Thông thường cao thủ đều đem cảm giác đau duy trì từ 30% trở lên, chỉ có lũ người chơi tay mơ chịu không nổi cảm giác ấy mới tắt đi, bất quá phần lớn người chơi đều duy trì khoảng 20%. Nhưng Thạch Phong nhìn thế nào cũng không giống một người mới, không có khả năng tắt đi hệ thống cảm giác đau. Nhưng rõ ràng Thạch Phong bị đánh trúng, song trên mặt ngay cả chút thống khổ đều không có, ngược lại trên mặt còn mang nét vui vẻ. Cái này thật bất thường rồi.

Bất quá Huy Hoàng Chiến Thần mặc kệ mấy thứ đó. Tuy hắn cũng có cảm thấy thiếu vắng thứ gí đó, ví như tiếng kêu la thảm thiết. Có điều việc đó không hề ảnh hưởng đến hắn tiến hành công kích Thạch Phong lần hai. Một rìu rồi lại một rìu liên tục chém vào tứ chi của Thạch Phong. Ước chừng sau năm giây, Huy Hoàng Chiến Thần công kích tận hứng đến mức thiếu chút nữa kêu to.

Mà Thủy Sắc Tường Vi ở xa xa càng xem càng kinh hãi.

“Hắc Viêm, anh ta rốt cuộc là thần thánh phương nào!?”

Thủy Sắc Tường Vi không phải kinh ngạc trước công kích điên cuồng của Huy Hoàng Chiến Thần là sắc bén cỡ nào, mà là vì thanh biểu thị sinh mệnh của Thạch Phong.

Huy Hoàng Chiến Thần điên cuồng công kích đến vậy nhưng lại không làm điểm sinh mệnh của Thạch Phong giảm được bao nhiêu, nhìn đi nhìn lại cũng chưa tới 10%. Trái lại 5 giây qua đi, máu Thạch Phong lại tăng lên khoảng 95%.

Để Thủy Sắc Tường Vi kinh ngạc nhất chính là độ thương tổn mà Huy Hoàng Chiến Thần gây ra cho Thạch Phong.


Tuy Huy Hoàng Chiến Thần chỉ là thuẫn chiến sĩ, thương tổn so sánh với cuồng chiến sĩ thấp hơn rất nhiều. Bất quá nói thế nào thì Huy Hoàng Chiến Thần cũng được trang bị trên người nguyên bộ trang phục cấp Huyền Thiết level 9, tay cầm rìu chiến Cự Hùng cấp Bí Ngân, lực công kích khẳng định so với cuồng chiến sĩ level 9 thông thường không kém hơn là bao.

Dù không có dùng kỹ năng đi nữa, nhưng cũng đâu đến nỗi vì vậy mà trị số đánh ra hoàn toàn không vượt tới 15 điểm? Phòng ngự của Thạch Phong thật quá mức khủng khiếp.

“Làm sao mày có thể còn nhiều máu như vậy?” Huy Hoàng Chiến Thần một mực công kích từ nãy giờ đột nhiên ngừng tay. Hắn muốn xem vẻ mặt thống khổ của Thạch Phong một chút nhưng kinh ngạc phát hiện, điểm sinh mệnh của Thạch Phong gần như không hề tuột xuống. Hắn lại nhìn qua bảng thương tổn mà hắn gây ra một chút, chỉ mới có mười điểm thương tổn mỗi chiêu…

“Phản ứng linh hoạt, công kích chuẩn xác, kỹ xảo chiến đấu không tồi. Có các tiêu chuẩn trên, còn có thể mở ra trạng thái đặc biệt để chiến đấu, quả thật không hổ là thuẫn chiến sĩ xếp thứ năm của Hoàng Hôn Hồi Hưởng.” Thạch Phong sau khi đánh giá khái quát trình độ của Huy Hoàng Chiến Thần xong, chợt cười nói: “Cậu đã đánh xong. Hiện tại tới phiên tôi đi.”

Đẳng cấp của hắn đã tới level 14, trong khi Huy Hoàng Chiến Thần chỉ mới level 9. Tại Thần Vực, nếu đẳng cấp người chơi và quái vật chênh lệch 3 level thì sẽ bị áp chế đẳng cấp mà khiến cho thương tổn gây ra giảm khoảng 50%, mà người chơi tạo thương tổn cho người chơi sẽ giảm 65%, chênh lệch 5 level sẽ giảm bớt 80%,

chênh lệch 10 level trở đi sẽ giảm tận 95% trở lên.

Cộng thêm việc hắn mặc bộ trang phục Ngân Nguyệt, khiến cho lực phòng ngự bản thân vốn vô cùng cao. Hắn vừa lên level 14, thuộc tính chịu đựng vừa vặn vượt quá 80 điểm, mở ra được kỹ năng bị động ẩn “Cường hóa khí lực sơ cấp”. Những thương tổn từ 50 điểm trở xuống đối với hắn trên diện rộng đều sẽ bị suy yếu, ngoài ra độ hồi phục trong chiến đấu và thể lực khôi phục đều được gia tăng một biên độ nhỏ.

Bởi vậy thương tổn Huy Hoàng Chiến Thần gây ra cho hắn cực kỳ thấp, hơn nữa khả năng hồi phục của hắn mỗi lần còn hồi phục không ít máu.

Đây là đặc điểm của trò chơi thực tế ảo, đẳng cấp chênh lệch đồng nghĩa việc thuộc tính chênh lệch, có thể tạo ra thực lực khác biệt một trời một vực. Mà rõ ràng Huy Hoàng Chiến Thần lại không biết tới điều này.

“Phô trương thanh thế! Mày cùng lắm chỉ là tên đầu gỗ thân phòng ngự trâu thôi. Tới lúc tao giết chết mày, biến mày về level 0, mày liền sẽ hối hận khi dám đối địch tao.” Huy Hoàng Chiến Thần không tin, cũng không muốn tin Thạch Phong có thể đối phó với hắn. Sau đó hắn giơ lên rìu Cự Hùng, một nhát Mãnh Kích bổ xuống ngực của Thạch Phong.

Lúc này Huy Hoàng Chiến Thần không có ý định chơi đùa nữa, hắn muốn trong thời gian ngắn phải giải quyết được Thạch Phong cho nên đã dùng tới kỹ năng để công kích.

Bất quá Thủy Sắc Tường Vi phía xa xa lại không nghĩ rằng Thạch Phong đang ra oai không thôi. Khi bắt đầu, Thạch Phong chỉ là vung ra một kiếm nhưng lại đứng tại một chỗ không hề nhúc nhích, trong 5 giây đó nhường cho Huy Hoàng Chiến Thần liên tục công kích hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

5 giây ấy cho dù là một tên kém cỏi cũng có thể đánh ra rất nhiều đòn công kích hoặc chống đỡ. Thế nhưng Thạch Phong lại hoàn toàn không có…

Ngay khi rìu Cự Hùng của Huy Hoàng Chiến Thần xuyên qua cơ thể của Thạch Phong, Huy Hoàng Chiến thần không khỏi cười lạnh, nội tâm càng đinh ninh rằng Thạch Phong chỉ đang giả vờ ra oai thôi.

“Tàn ảnh!” Huy Hoàng Chiến Thần đột nhiên nhận thấy cảm giác chém vào người Thạch Phong có chút không đúng. Hiện tại hắn mới giật mình nhận ra rằng trước mắt chỉ là tàn ảnh, cho nên liền vội vàng quay đầu nhìn bốn phía tìm kiếm vị trí của Thạch Phong.

Thạch Phong lúc này đã ở ngay sau lưng Huy Hoàng Chiến Thần, không chút tiếng động, tựa như không hề tồn tại. Thạch Phong vung tay phải một chút, Thâm Uyên Giả trong tay Thạch Phong nhẹ nhàng đâm tới một nhát, Kim Cương Thủ Hộ liền đơn giản bị đâm thủng, làm cho Huy Hoàng Chiến Thần lập tức lạnh thấu tim.

Trong nháy mắt, Huy Hoàng Chiến Thần liềm cảm thấy một hồi đau đớn từ ngực. Đối với loại công tử như hắn, khi trải qua đau đớn liền lập tức kêu thảm một tiếng, trên đầu hiện ra hơn ba trăm điểm thương tổn, thoáng cái liền quét sạch một phần năm thanh máu của hắn.

“Tốc độ thật nhanh, hơn nữa lực công kích cũng cao quá đi.” Phía xa Thủy Sắc Tường Vi nhìn thấy rất rõ ràng, ánh mắt khiếp sợ đến không dám nháy mắt. Không nghĩ tới Thạch Phong thân là đoán tạo sư lại còn vô cùng lợi hại trong chiến đấu như thế này. Công kích quả thật không phải của người. Phải biết rằng Huy Hoàng Chiến Thần chính là mặc bộ trang phục cấp Huyền Thiết level 9, càng là có thuẫn cấp Bí Ngân, lực phòng ngự phi thường kinh người. Nhưng cuối cùng chỉ một cú chém ngang của Thạch Phong liền gây ra tận ba trăm điểm thương tổn…

Giữa hai người, dù là về phòng ngự hay công kích thì Huy Hoàng Chiến Thần đều kém xa Thạch Phong tít tắp. Thực lực chênh lệch rất rõ ràng, hoàn toàn không cùng một tầng lớp.

Đến cả trình độ của Huy Hoàng Chiến Thần mà có sự chênh lệch rõ ràng như vậy, quả thật không thể tưởng tượng nổi. Điều này hoàn toàn làm cho Thủy Sắc Tường Vi được đổi mới nhận thức về Thần Vực.

Thạch Phong sau khi đâm Huy Hoàng Chiến Thần một kiếm cũng không cho hắn thêm bất cứ cơ hội nào nữa. Thâm Uyên Giả vung ra một trảm chém vào Huy Hoàng Chiến Thần, lập tức hiện ra điểm bạo kích gấp ba hơn 2400 điểm, trực tiếp giết chết Huy Hoàng Chiến Thần trong nháy mắt.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện