Dịch: Heisei
Cẩu Đầu Nhân Đầu Lĩnh nổ tung, vật phẩm rải rác rơi đầy đất, Đồng Tệ chất đống một chỗ, ánh đồng lóng lánh, chiếu sáng cả quáng động, giống như đang ăn mừng chiến thắng của Thạch Phong .
Lúc này Hắc Tử đã ngồi bệt trên mặt đất, mồ hôi lạnh thẩm thấu toàn thân, thật giống như tất cả sức mạnh đều bị rút đi, toàn thân bủn rủn vô lực, căn bản không có tâm tình đến xem vật phẩm rơi xuống, trận chiến này quá khó khăn rồi, không có thời gian cho người ta thở dốc, từng giây từng phút đều thời khắc kinh hồn kích thích thần kinh của người ta mà.
Mỗi một giây chiến đấu đều là đang đùa với trái tim, nếu như không có một trái tim khỏe mạnh, căn bản không chịu nổi.
Rất khó tưởng tượng Thạch Phong một mực đánh đấm cùng Cẩu Đầu Nhân Đầu Lĩnh, nắm giữ trái tim ra sao?
"Quá tốt rồi, chúng ta chiến thắng rồi, Phong ca, ngươi quả thực là thần tượng của ta." Hắc Tử lớn tiếng hô to, kích động không thôi, nhìn vẻ mặt bình tĩnh Thạch Phong, trong lòng hắn rất bội phục.
Tuy rằng Thạch Phong trước kia thực lực không tệ, kỹ thuật vượt qua người chơi bình thường không ít, cũng chính là game thủ chuyên nghiệp kiểu phổ thông, kỹ thuật cũng không làm hắn có cảm giác không đuổi kịp, hơn nữa tính cách Thạch Phong trước kia động một chút là kích động, thậm chí sẽ vì một cái trang bị Phổ Thông mà tranh chấp không ngớt, giống như một lưỡi dao sắc ra khỏi vỏ, thế nhưng hiện tại Thạch Phong so với trước đây rất khác nhau, giống biến thành người khác, trước sau xử lí tình huống không sợ hãi, thập phần bình tĩnh, làm cho người ta có một loại cảm giác yên ổn, giống như một con Rồng đang ngủ đông, không lên tiếng thì thôi, hét lên một tiếng làm kinh người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hắc Tử, thần tượng của ngươi không phải Bạch Khinh Tuyết sao?" Thạch Phong hơi mỉm cười nói.
"Bạch Khinh Tuyết đương nhiên là thần tượng của ta, thế nhưng Phong ca ngươi cũng rất lợi hại nha, bình thường đều không có một tiếng động, hiện tại liền một bước lên trời, Cẩu Đầu Nhân Đầu Lĩnh lợi hại như vậy đều bị ngươi giết chết, cao thủ chân chính cũng chỉ đến thế, ta làm sao có thể không sùng bái ngươi, gọi là dưới bóng cây to chỗ nào cũng mát, Phong ca ngươi dạy ta chơi Chú Thuật sư như thế nào đi, ta nằm mộng cũng muốn trở thành cao thủ."
Ánh mắt của Hắc Tử nhìn Thạch Phong, giống như là nhìn thấy một toà núi vàng, đồng thời cảm thấy hài lòng vì sự lựa chọn của mình, nếu như gia nhập vào phòng làm việc U Ảnh, chỉ sợ vẫn là một thành viên cày tiền không có tiếng tăm, cơ hội nhận thức cao thủ đều không có, chớ nói chi là trở thành cao thủ.
"Được." Thạch Phong cười một tiếng, tính cách của Hắc Tử chính là như vậy rất ngay thẳng.
Kiếp trước khi hắn bị sa thải, Hắc Tử cũng không nói hai lời liền từ chức, từ bỏ công việc có tiền lương một năm trăm vạn, cùng hắn đồng cam cộng khổ, hắn đương nhiên sẽ không phụ Hắc Tử, có thể dạy khẳng định đều dạy, tuy rằng hắn không chơi Chú Thuật sư, nhưng hắn gặp rất nhiều cao thủ Chú Thuật sư, phương hướng phát triển cơ bản của Chú Thuật Sư hắn đều biết, thừa sức chỉ điểm cho Hắc Tử.
"Phong ca, ngươi nói đầu game nên cộng vào cái gì bây giờ, toàn cộng vào trí lực sao?" Hắc Tử hỏi.
Thạch Phong lắc lắc đầu, suy nghĩ một chút nói ra: "Đầu game toàn bộ cộng trí lực cũng không sai, nhưng muốn trở thành một vị Chú Thuật sư lợi hại, nhanh nhẹn cũng không thể thiếu, nhanh nhẹn ngoại trừ tăng cường tốc độ di chuyển, còn tăng cường tốc độ thi triển pháp thuật, kỹ năng bảo vệ của Chú Thuật sư rất ít, lại là chân ngắn, kỹ năng cần thời gian thi pháp khá nhiều, uy lực của pháp thuật cũng không lớn, đại khái đều là kĩ năng nguyền rủa hao tổn HP làm chủ, muốn đem thương tổn phát huy toàn bộ, cần có thời gian, không giống như Nguyên Tố Sư chính là pháo đài di động, vì lẽ đó đem trí lực cộng đến 20 điểm, đem điểm tự do chia ra một nửa để cộng nhanh nhẹn, bảo đảm an toàn đồng thời cũng có thể thi triển kĩ năng càng nhiều."
Kiếp trước có một vị Chú Thuật sư hết sức lợi hại, đánh vỡ truyền thống, cộng thêm rất nhiều nhanh nhẹn, không chỉ tốc độ thi triển pháp thuật siêu nhanh, PK càng lợi hại, đánh cho Thích Khách vốn khắc chế Pháp hệ tơi bời hoa lá, những Thích Khách đó đến chết đều không chạm đến cái mép áo của Chú Thuật sư, phá vỡ phép tắc Pháp hệ bị cận chiến gần người hẳn phải chết, sau đó rất nhiều Chú Thuật sư cũng bắt đầu cộng nhanh nhẹn, để rất nhiều Thích Khách buồn bực không thôi, mỗi ngày bị Chú Thuật sư bắt nạt.
Hắc Tử gật gật đầu, cảm thấy Thạch Phong nói rất có lý, cười nói: "Vậy thì tốt, đợi đến trí lực đến 20 điểm, ta toàn bộ cộng nhanh nhẹn."
Thảo luận xong việc Chú Thuật sư nên cộng vào cái gì, Thạch Phong cùng Hắc Tử bắt đầu nhặt vật phẩm rơi xuống.
Cẩu Đầu Nhân Đầu Lĩnh không hổ là Đầu Lĩnh, cộng thêm lần đầu giết chết, rơi xuống không phải phong phú như bình thường.
Đầy đủ rơi ra 8 kiện Thanh Đồng, 1 cái Hắc Ám Cự Phủ, 2 kiện Giáp, 2 kiện Giáp Da, 3 kiện Giáp Vải, ngoài ra còn có 273 đồng cùng ba bản Kỹ Năng Thư, phân biệt là Thuẫn Chiến Sĩ: trào phúng, Thích Khách: vô thanh bộ , Chú Thuật sư: Tà Ác Tiên Si.
"Hắc Tử vận khí của ngươi quá tốt rồi, bản Tà Ác Tiên Si này là kỹ năng hi hữu, tỷ lệ rơi xuống cực thấp, cũng là kĩ năng khống chế gây thương tổn ít có của Chú Thuật sư, chỉ cần đẳng cấp cao, chính là thần kĩ để đánh quái." Thạch Phong không nói hai lời đem Tà Ác Tiên Si ném cho Hắc Tử, cộng với 2 kiện Thanh Đồng Giáp Da cấp 2 cho Hắc Tử.
Tà Ác Tiên