Lúc Thạch Phong trở về tiểu đội, Dạ Thỏ Tinh Anh HP chỉ còn dư lại một phần ba.
Mọi người phối hợp rất tốt, Khả Nhạc một người chính diện chống lại, những người khác mãnh liệt phát ra. Hắc Tử vì khống chế cừu hận, cũng không hề cuồng mãnh đánh, mà dùng ra Tà Ác Tiên Si tiến hành kiềm chế, chế tạo cho Khả Nhạc cơ hội thở lấy vài hơi. Hơn nữa Khả Nhạc biểu hiện rất tốt, kháng quái rất thận trọng, đối với cừu hận khống chế cũng không tệ, rõ ràng không phải trình độ người mới, bất quá khoảng cách cao thủ còn có một đoạn đường rất dài phải đi.
“Khả Nhạc không nên suy nghĩ cổ hủ chỉ dùng lá chắn chống đỡ, đây không phải giống Game Online khác, không nhất định kháng trụ, cũng có thể dùng né tránh để tránh thoát công kích, như vậy có thể giảm áp lực cho người trị liệu. Những người khác lúc công kích phải chú ý mục tiêu, không cần loạn đánh một trận, hãy nhắm vào chân thỏ rừng hoặc nhược điểm mà công kích, như thế cũng có thể giúp MT giảm thiểu không ít áp lực.” Thạch Phong cũng không hề trực tiếp đi tới trợ giúp Khả Nhạc, mà là chỉ dẫn mỗi người như thế nào đánh quái.
Nếu như mọi người chỉ coi Thần Vực là thành trò chơi truyền thống để chiến đấu, kết quả thường thường sẽ rất bi thảm. Bởi vì trị liệu vĩnh viễn theo không kịp thương tổn, có chút đoàn đội sẽ mang thêm một cái trị liệu, bất quá kết quả vẫn như thế phát ra không đủ, cả đoàn bị diệt. Thẳng đến Thần Vực mở ra mấy tháng, mọi người mới chậm rãi thích ứng phong cách chiến đấu của Thần Vực, không giống như bây giờ đơn thuần đáng yêu.
Hắn nếu muốn bồi dưỡng mọi người, làm cơ sở cho studio tương lai, đương nhiên phải khiến những này người sớm một chút học được phương thức chiến đấu của Thần Vực.
Mọi người cho rằng Thạch Phong cũng là gà mờ, trong lòng có chút bất mãn. Cao thủ đều không nói một câu, một mình ngươi gà mờ chỉ huy loạn cái gì. Bất quá Thạch Phong nói có đạo lý, đều có ý thức chiếu theo lời nói Thạch Phong mà làm.
Khả Nhạc cũng bắt đầu dần dần thay đổi phong cách chiến đấu, không cứng nhắc dùng lá chắn chống đỡ, mà là lúc Dạ Thỏ công kích lui về phía sau một bước, nhờ vào đó né tránh công kích. Tuy rằng phần lớn thời gian đều là dùng lá chắn để ngăn cản, bất quá làm áp lực cho trị liệu giảm thiểu rất nhiều.
Thay đổi như vậy, đánh giết Dạ Thỏ trở nên dễ dàng hơn rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mấy cái level 1 gà mờ cũng hơi kinh ngạc, đối với Thạch Phong có chút ấn tượng đổi mới, Thạch Phong cũng không giống như trong tưởng tượng bọn họ là không biết gì.
Thạch Phong đối với điều này khẽ mỉm cười, không để ý chút nào, chỉ là nhìn biểu hiện của Khả Nhạc, cảm thấy Khả Nhạc làm cũng không tệ lắm.
Khả Nhạc tuy nhiên ở mười năm sau là cao thủ nhất lưu, bất quá bây giờ còn kém xa. Nếu như cao thủ MT thì sẽ không lùi về sau, mà là lựa chọn tại nguyên chỗ bất động mà né tránh. Bởi vì MT chuyển động, quái vật cũng sẽ đi theo động, sẽ tạo phiền phức cho viễn trình phát ra, tổn thất không ít. Bất quá kỹ xảo như vậy cần kinh nghiệm chiến đấu phong phú và thân thể linh hoạt, năng lực phản ứng. Khả Nhạc còn cần luyện tập nhiều hơn.
Chỉ chốc lát Dạ Thỏ Tinh Anh ngã xuống, rơi ra một quyển sách kỹ năng cho Cuồng Chiến Sĩ – Toàn Phong Trảm, đồng thời còn rơi mất ba đồng tệ.
Tất cả mọi người không vừa sợ vừa cảm thán tỉ lệ rơi xuống của cấp Địa Ngục, mới đánh một con quái Tinh Anh liền thu một bản sách kỹ năng, nếu như giết hơn mười con quái Tinh Anh chẳng phải là có thể ra hơn mười bản sách kỹ năng. Phải biết bên ngoài sách kỹ năng thập phần hi hữu, coi như là kỹ năng bình thường cũng phải một ngân tệ.
Thạch Phong tự nhiên hiểu rõ ràng ý nghĩ mọi người, bất quá cấp Địa Ngục cũng không có tỉ lệ rớt cao như vậy. Chỉ là so với cấp Khó Khăn gấp ba – bốn lần mà thôi. Sau đó Thạch Phong đem Toàn Phong Trảm giao cho Tịch Mịch Như Tuyết còn đang ngẩn người, còn đưa vật phẩm Ám Dạ Du Hiệp rơi xuống một cái giáp phòng ngự cấp Thanh Đồng level 1 giao cho Khả Nhạc, để thực lực tiểu đội tăng lên một ít.
Khả Nhạc cầm được Giáp phòng ngự, miệng đều không khép lại được, vội vã cảm tạ Thạch Phong. Có cái Giáp Thanh Đồng này, phòng ngự không chỉ có thêm 14 điểm, HP cũng trở thành 350 điểm.
Ở đây ngoại trừ Thạch Phong cùng Hắc Tử, những người khác đều không ngừng hâm mộ. Trang bị Thanh Đồng là chứng minh của cao thủ, ở bên ngoài cầu đều cầu không tới, mà cái trang bị này là Thạch Phong một người đánh ra tới, vậy mà không chút do dự cho Khả Nhạc. Cách nhìn của mọi người đối với Thạch Phong cũng thay đổi không ít, cảm thấy vị đội trưởng này rất tốt, không giống những đội trưởng khác. Trang bị vừa ra tới, khẳng định ưu tiên chính mình, chớ nói chi là trang bị Thanh Đồng cho đội viên lâm thời.
Sau đó mọi người theo Thạch Phong một đường tiến lên.
Trong rừng cây u ám tuy rằng khủng bố, bất quá mọi người trải qua một phen kịch đấu, không giống như trước đó khẩn trương quá nữa.
Thỉnh thoảng chạy ra một – hai con Dạ Thỏ Tinh Anh tuần tra, cũng có thể rất nhanh ứng đối, Khả Nhạc trước tiên kháng một con, Thạch Phong cùng Tịch Mịch Như Tuyết xông tới đánh giết một con khác, viễn trình ưu tiên đánh giết Dạ Thỏ trước người Thạch Phong.
700 điểm HP, dưới cuồng oanh loạn tạc sẽ thành không còn.
Sau đó trợ giúp Khả Nhạc giải quyết một con Dạ Thỏ khác, chỉ chốc lát hai con Dạ Thỏ xong rồi, còn tuôn ra một quyển kỹ năng trị liệu Hồi Phục, CD 2 giây, Thần Dụ Giả học tập sau có thể một cái khôi phục 37 điểm HP, so với Bỉ Khởi Sinh Mệnh tốt hơn rất nhiều. Hơn nữa cùng Bỉ Khởi Sinh Mệnh không tổng cộng CD, hai kỹ năng phối hợp hoàn toàn có thể bù đắp thương tổn của Dạ Thỏ Tinh Anh.
Khạp Thụy Thụ Lại không ngừng cảm tạ Thạch Phong cùng đội viên, vì có thể để cho hắn học tập bản sách kỹ