Thạch Phong đi về hướng Tòa Thị Chính, trên đường có thể nói là người kín hết chỗ.
Trên đường phố không rộng lắm toàn là người chơi, giống như là đến chợ bán thức ăn rồi trả giá với NPC để có thể nhận được nhiệm vụ.
Đáng tiếc nhiệm vụ trong Thần Vực không phải dễ nhận như vậy, chủ yếu là bởi vì trí tuệ của NPC rất cao, đối thoại với NPC thì phải chú ý nếu không có thể sẽ bị gạt sang một bên, hơn nữa người chơi đều ở một chỗ tranh giành nhau, muốn nhận được nhiệm vụ dễ dàng thì quả thật quá khó khăn.
Thần Vực mới mở ra hơn 10, còn chưa có một người chơi nhận được nhiệm vụ ở trong Hồng Diệp Trấn.
So với người trọng sinh như Thạch Phong thì quả thật Thạch Phong có ưu thế rất lớn, không chỉ đã nhận được nhiệm vụ, mà còn là nhiệm vụ duy nhất, mặc dù nhiệm vụ có chút lừa đảo, chẳng qua phần thưởng của nhiệm vụ duy nhất vô cùng phong phú, cho dù Thần Vực mở ra hơn một tháng, những người chơi đỉnh cấp đối với phần thưởng của cái nhiệm vụ duy nhất này cũng chảy nước miếng.
Thạch Phong với tư cách là người trọng sinh, đã từng lãnh đạo mấy ngàn người của Studio U Ảnh, thành lập lên một trong thập đại Vương quốc, khiến cho tin tức hắn nắm giữ so với người chơi bình thường thì hơn rất nhiều, nhất là phương pháp luyện cấp, phương pháp kiếm tiền. . . ,, bởi vì những thứ này là điều kiện tất yếu để vài ngàn người trong Studio trở lên mạnh mẽ hơn.
Lần nữa sống, lần nữa chơi Thần Vực, Thạch Phong muốn lợi dụng những tích lũy đầy ưu thế này, để đánh xuống trụ cột cho phát triển về sau, tất nhiên sẽ không chơi theo cách bình thường như người khác, tiêu phí mấy tiếng đồng hồ trên phố để kiếm nhiệm vụ, càng không giống như một ít game thủ chuyên nghiệp dựa vào kỹ thuật tốt, trực tiếp đi dã ngoại giết quái, lúc này ở dã ngoại chỉ sợ người so với quái còn đông hơn.
Thạch Phong muốn tránh những nhiệm vụ chồng chất người chơi, cho nên lựa chọn nhiệm vụ duy nhất vô cùng khó làm.
Chẳng qua làm nhiệm vụ này còn cần một tí tiền, mà hiện tại Thạch Phong lại không đủ tiền.
Giai đoạn đầu, mỗi người chơi đều có 10 đồng, tuy rằng không mua được trang bị cùng vũ khí, nhưng cũng có thể mua một ít đồ ăn đồ uống, giải quyết vấn đề HP cùng MP không đủ.
Đi vào tầng hai Tòa Thị Chính, lúc này người chơi đang xếp thành một hàng dài, có khoảng chừng hơn trăm người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Với bất kỳ một game gì, cho dù là thôn trưởng hay là Trấn Trưởng, thì đấy chính là tiêu chí để nhận nhiệm vụ, các người chơi khác tự nhiên sẽ không bỏ qua.
"Mới đến phải không, nếu như không muốn bị người căm phẫn, thì xếp hàng đi." Một nam chiến sĩ thật thà đang xếp hàng ở giữa nhìn thấy Thạch Phong, liền giơ tay lên chỉ chỉ một chỗ trống đằng sau mấy người.
"Ta không phải đến đây nhận nhiệm vụ." Thạch Phong nhìn hàng dài xếp trước Tòa Thị Chính, lạnh nhạt nói.
So với địa phương nhận nhiệm vụ khác.
Nơi đây thật sự rất có trật tự, hiệu suất cũng không tệ, tuy rằng nhận nhiệm vụ chậm đi một chút, nhưng mà so với không ai nhận được thì tốt hơn.
Nam chiến sĩ cảnh giác nhìn Thạch Phong, tất cả mọi người bây giờ đều vội vã nhận nhiệm vụ, vậy mà có người đến nói không có hứng với nhiệm vụ, có quỷ mới tin nha!
"Ta thật sự không phải đến nhận nhiệm vụ." Thạch Phong chứng kiến ánh mắt địch ý của nam chiến sĩ, cho là mình có xu thế chen ngang, mỉm cười nói, "Chẳng qua ta khuyên ngươi nên đi địa phương khác nhận nhiệm vụ, chờ ở chỗ này rồi cũng uổng công."
"Làm sao xếp hàng lại uổng công, đã có mấy người nhận nhiệm vụ đi ra." Nam chiến sĩ nhận ra Thạch Phong không có ý định chen ngang, cũng buông lỏng, hắn đã xếp hàng hơn mười phút đồng hồ, cũng không muốn bị người khác chen ngang, chẳng qua nghe ngữ khí kiên quyết của Thạch Phong, thì ngạc nhiên là tại sao chờ đợi lại uổng công.
Thạch Phong cười cười, không giải thích, nói tránh đi: "Nhìn ngươi là người không tệ, ta chỉ cho ngươi một con đường sáng, đi dã ngoại giết quái, có triển vọng hơn so với nơi này."
"Ta không đi, quái dã ngoại thì nhiều chẳng qua đoạt không được so với những người kia, ở nơi đây vẫn là tốt hơn." Nam chiến sĩ lắc đầu, hắn cũng không đần, lúc này ở dã khu khẳng định là người tấp nập, bằng vào kỹ thuật của hắn, chỉ sợ ngay cả một con quái cũng không đoạt được, còn không bằng chờ ở chỗ này.
"Đó là do ngươi đi không đúng chỗ, đi nơi quái vật thưa thớt, tự nhiên sẽ không ai đoạt với ngươi, so với nơi quái nhiều nhưng người đông, hiệu suất ở đấy cũng nhanh hơn mấy lần, hơn nữa tốc độ nảy mới quái chậm, một người có thể nhẹ nhàng đối phó." Thạch Phong cười nói.
"Thật sự có chỗ như thế sao?"
Nam chiến sĩ nghe xong, vẻ mặt có chút kích động, vô cùng động tâm với chỗ này, đứng đợi nhiệm vụ ít nhất cũng phải một giờ, mà kinh nghiệm với tiền lấy được cũng cực ít, nếu đánh quái mà không ai quấy rối thì kinh nghiệm so với làm nhiệm vụ khẳng định sẽ nhiều hơn rất nhiều.
"Đương nhiên là có, muốn đi bảo địa như vậy, ngươi cho ta 20 đồng, đánh một ngày đừng nói kinh nghiệm, ngay cả tài liệu nhặt được, cũng kiếm được hơn 40 đồng, vận khí tốt đánh ra trang bị, càng kiếm nhiều hơn." Thạch Phong tới gần nam chiến sĩ rồi thì thầm.
"Ngươi sẽ không gạt ta chứ." Ánh mắt nam chiến sĩ nhìn Thạch Phong có chút do dự, có bảo địa như vậy, nhất định sẽ vượt lên trên người chơi khác không ít, chẳng qua 20 đồng cũng không phải là số lượng nhỏ, quái vật trong Thần Vực rất ít khi rơi tiền với trang bị, tiền vô cùng có giá trị.
"Nếu như ngươi không tin, có thể trả trước 10 đồng, đến địa phương đó thử một lần chẳng phải sẽ biết, nếu như là thật, ngươi trả nốt 10 đồng, ta thấy ngươi là người không tệ, mới nói cho ngươi biết, nếu như ngươi không tin cũng được." Thạch Phong nói xong quay người rời đi.
Nếu như không phải Thạch Phong thiếu tiền, hắn cũng không phải làm như vậy, cùng lắm thì dùng phương pháp khác để kiếm tiền.
Thạch Phong vừa đi vài bước, đã bị nam chiến sĩ kéo lại.
"Cao thủ chờ một chút, chuyện gì cũng từ từ nha, không phải 10 đồng tiền đặt cọc sao, ngươi cầm lấy đi, ta tin tưởng cao thủ nhất định sẽ không gạt ta." Nam chiến sĩ chất phác cười nói, quyết đoán lựa chọn giao dịch 10 đồng cho Thạch Phong.
"Nhìn biểu hiện của ngươi không tệ, ta sẽ chỉ cho ngươi một nơi tốt, tuy rằng hơi xa một chút, nhưng