Sáng sớm ngoài cửa sổ còn bao phủ một tầng sương mù, trên không trung trời u ám, có xu thế trời mưa lâm râm.
“Ôi, chất lượng môi trường ở đây thật sự là càng ngày càng tệ, đợi kiếm được tiền rồi, nhất định phải rời khỏi nơi ngoại thành tệ hại này, đi vào trong thành thuê một gian phòng tốt mà ở.”
Sau khi Thạch Phong đứng lên quan sát ngoài cửa sổ, sau đó hoạt động người cứng ngắc một chút, xuống giường tập thể hình nguyên bài hai mươi động tác, mới đi nhà vệ sinh rửa mặt.
Khi sửa sang xong, Thạch Phong mới cầm lấy điện thoại trên bàn, bắt đầu kiểm tra trong tài khoản ngân hàng trong còn thừa lại bao nhiêu tiền, suốt ngày ăn mì ăn liền đối với thân thể cũng không tốt, hơn nữa với phương thức rèn luyện của hắn, chắc chắn dinh dưỡng không theo kịp.
Thật vất vả có được thẻ hội viên Bắc Đẩu và sổ chi phí, kết quả phát hiện những vật này còn phải chờ năm ngày sau mới có thể sử dụng, điều này làm cho hắn hơi buồn bực, hiện tại chỉ có trông cậy vào tình hình bán tiền trò chơi Thần Vực.
Trước đấy ở trung tâm giao dịch thực tế ảo treo lên 3 kim tệ, nếu có người mua sắm, số tiền kia sẽ gửi vào trong tài khoản ngân hàng của hắn, bất quá trung tâm giao dịch thực tế ảo có thời gian sáu giờ chuyển khoản, hơn nữa coi như là đã chuyển khoản rồi, hắn cũng không sử dụng dịch vụ thông báo các giao dịch của tài khoản, không biết có bao nhiêu tiền gửi vào trong tài khoản của hắn, chỉ có thể dùng điện thoại kiểu cũ mà tự kiểm tra.
Hắn không có tiền mua đồng hồ điện tử Quang Não mới nhất, bằng không rất nhiều chuyện đều có thể sử dụng đồng hồ điện tử Quang Não giải quyết, mà ngay cả thanh toán quét thẻ cũng có thể dùng đồng hồ điện tử Quang Não, hơn nữa hiện tại chỉ cần là địa phương mở cửa tiệm bán đồ, đều ủng hộ trả tiền bằng Quang Não, mau lẹ an toàn, có bảo đảm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ chốc lát, Thạch Phong liền dùng di động vào xem tài khoản ngân hàng của mình, nhìn xem còn có bao nhiêu tiền, nếu như tđiểm tín dụng còn đủ, phải đi ăn thật ngon một chầu, hắn nhớ rõ lần cuối cùng ăn thịt, chính là thời điểm lên năm thứ ba đại học, mà hiện tại đã là năm thứ tư đại học sắp tốt nghiệp…
Trước đó lấy toàn bộ tiền trong tài khoản, tất cả đều mua mì ăn liền, hiện tại số dư cũng không đến 1 điểm tín dụng.
Một buổi tối bán ra tiền của trò chơi, hẳn là có người sẽ mua một chút tiền của trò chơi, nhất là công hội khu vực thành Bạch Hà, hắn cũng không tin những công hội đó gom góp tài chính nhanh như vậy, coi như là ký hợp đồng cùng đoàn cày tiền, hoặc là có đoàn cày tiền chuyên chức riêng, nhiều trang bị thế kia, thời gian ngắn như vậy muốn ăn, chỉ sợ căn bản không đủ rồi, hẳn là thế nào cũng sẽ mua một ít.
“Mua không ít nha, mấy ngày nay tiền cơm không cần lo rồi.” Thạch Phong chứng kiến trong tài khoản còn có hơn một nghìn bảy trăm điểm tín dụng, mỉm cười, bất quá thuế giao dịch này thật đúng cao, tổng cộng mới bán đi 30 ngân tệ là một ngàn tám trăm điểm tín dụng vậy mà trừ đi gần một trăm điểm tín dụng, cái này cũng quá hiểm độc rồi.
Bất quá dầu gì cũng có đi một tí tiền, cái này so với tiền phí sinh hoạt một tháng của hắn đều nhiều gần gấp hai, đủ hắn ăn thật ngon một đoạn thời gian.
Nếu như toàn bộ ba kim tệ bán ra, thì phải là mười tám ngàn điểm tín dụng, tiền hai cái nón trò chơi thực tế ảo đã có, chính là không biết có thể bán toàn bộ đi hay không.
Thạch Phong suy nghĩ, trong khoảng thời gian này nhất định phải làm cho những công hội và người chơi bọn họ tiêu phí nhiều hơn trong Thần Vực mới được, bằng không bọn họ chỉ giao dịch nội bộ trong trò chơi, có thể dễ dàng giải quyết những vấn đề tiền bạc kia, sẽ không đi trung tâm thực tế ảo mua tiền của trò chơi giá cao nữa rồi.
Sau đó Thạch Phong rời khỏi phòng thuê, đi ngân hàng một chuyến, rút toàn bộ tiền của mình ra.
Sau khi có một chút tiền xong, Thạch Phong đi đến trung tâm dinh dưỡng, mua ba bình thuốc dinh dưỡng cấp độ C, đủ lượng để dùng cho chín ngày.
Nữ nhân viên bán hàng chứng kiến Thạch Phong một lần mua ba bình không nháy mắt, không tránh khỏi cảm giác mừng rỡ chạy lên não, chủ động nói ra: “Soái ca, thời gian giữa trưa có rảnh không? Em đãi khách, chúng ta đi phố U Lam uống một chén được không?”
Phố U Lam chính là một nơi hẹn hò nổi danh ở phụ cận, rất nhiều trai trẻ gái xinh đều thích đi nơi đó.
Nhìn thấy nữ nhân viên bán hàng xinh dẹp dáng người thướt tha mềm mại và vẻ mặt đưa tình, so với những bạn học nữ cùng lớp trang điểm xinh đẹp hơn nhiều lắm, bất quá Thạch Phong cười nhạt một tiếng, làm sao có thể không biết ý nghĩ của cô ấy, vì vậy dùng lời lẽ uyển chuyển từ chối, xoay người rời khỏi.
Điều này làm cho cô nhân viên bán hàng đẹp kia âm thầm tiếc rẻ, một con cá lớn cứ như thế mà chạy, chẳng lẽ là mình còn chưa đủ xinh đẹp? Dáng người còn chưa đủ chuẩn?
Thuốc dinh dưỡng là sản phẩm tốt nhất thời đại mới, không chỉ có thể trì hoãn già yếu, còn điều trị được