Thung lũng Fisies, một màu xanh biếc, cỏ cây tươi tốt, có vài sông nhỏ đi xuyên qua trong thung lũng, trên bầu trời thung lũng có một đoàn chim muông ở trên cao bay lượn vòng quanh không mục đích, trong rừng cây lại là trăm điểu đua tiếng, tựa như tiên cảnh chốn nhân gian.
Mặc dù nơi này rất đẹp, nhưng là bây giờ còn chưa có một người chơi sẽ tới nơi này thăng cấp, dù sao cấp cao nhất bây giờ mới level 6, bình thường cũng sẽ ở khu vực an toàn level 6 hoặc level 7 thăng cấp, nơi này là khu quái vật level 8, ở chỗ sâu lại càng có quái vật level 9, trong thời gian ngắn cũng sẽ không có người chơi qua tới quấy rầy.
Quan trọng hơn là Thạch Phong tới nơi này vì làm nhiệm vụ duy nhất “Pháo đài thép”, nhiệm vụ này vậy mà rất quan trọng với việc thành lập công hội.
Ở kiếp trước người chơi làm nhiệm vụ kia, chỉ bằng mượn nhiệm vụ này, khiến một cái công hội nhị lưu biến thành công hội nhất lưu, bất quá hiện tại nhiệm vụ được hắn tiếp, tự nhiên phải giúp mình thành lập công hội rồi.
Khi tiến đến trước cửa vào thung lũng, Thạch Phong cố ý dùng Mặt Nạ Ác Ma cải biến một chút trang phục bản thân, đem bộ trang phục Ngân Nguyệt màu bạc trắng biến thành một thân trang phục đen bóng, quả thực có thể xưng là trang phục Hắc Nguyệt, đồng thời thay đổi gương mặt thành nét mặt thành thục của một người đàn ông trưởng thàn, đoán chừng hai sáu hai mươi bảy tuổi, còn khoác lên một cái áo choàng màu đen, gương mặt kiên nghị giấu ở trong áo choàng, vừa nhìn thấy liền có thể cảm nhận được một cảm giác thần bí nồng đậm, đây là một người đàn ông có nhiều chuyện cũ.
Lối ăn mặc cả người này có chút giống là Du Hiệp ẩn núp, chỉ có điều sau lưng treo hai thanh kiếm dài trắng bạc, không phải cây cung đen theo phong cách xưa cũ, cũng không phải nỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Biến thành một bộ trang phục duy nhất, cho dù đó ai cũng sẽ không nghĩ tới hắn là Thạch Phong, thậm chí là Bạch Khinh Tuyết có hoả nhãn kim tinh[1], cũng không thể có thể phát hiện.
Đến địa điểm hẹn trước, phát hiện đám người Bạch Khinh Tuyết còn chưa tới.
Thạch Phong liền tùy ý mở ra bảng thông báo của hệ thống, tra xem một chút tình huống tiêu thụ bản thiết kế trong khoảng thời gian này.
“Nhanh như vậy liền bán hết rồi sao?” Thạch Phong nhìn xem chuỗi thông báo liên tiếp nhận được, con mắt thiếu chút nữa hoa lên.
Ước chừng hơn mười cái thông báo về hội đấu giá, từng cái thông báo đều là thu vào khoảng 3 kim.
Tổng cộng 20 tấm bản thiết kế, giá cả trung bình đều là 3 kim tệ, có thể nghĩ những công hội này liều cỡ nào, bất quá so với bỏ ra một cái giá 3 kim tệ, về sau những công hội này cũng có thể kiếm về rất nhanh, Thần Vực mới mở ra ba ngày, theo thời gian trôi qua, sẽ có càng ngày càng nhiều người tiến vào Thần Vực, vài người chơi mới thậm chí sẽ vượt qua người chơi cũ, những người mới này cũng đều tiêu xài chính, Vi Quang Hộ Hung level 3 tuyệt đối là cung không đủ cầu, trong thời gian ngắn Vi Quang Hộ Hung không tồn tại khả năng mất giá trên diện rộng, thậm chí sẽ tăng giá trị.
Bất quá mục đích Thạch Phong đã đạt tới, liền không có ý định chế tác Vi Quang Hộ Hung kiếm tiền, hiện tại trong túi đeo lưng của hắn để hơn 50 kim tệ, những số tiền này chính là toàn bộ vốn lưu động của hơn mười công hội lớn, nếu toàn bộ dùng để kinh doanh một công hội, chuyện này sẽ là đáng sợ dường nào, nhưng đáng tiếc kinh doanh một công hội chỉ dựa vào tiền là không đủ.
Cũng không thể giữ kim tệ trong tay, như vậy ngược lại sẽ làm kim tệ mất giá trị, cho nên Thạch Phong lấy ra 20 kim bỏ vào trung tâm giao dịch ảo, lấy giá bán bây giờ, những kim tệ ấy trị giá 18 vạn điểm tín dụng.
Bản thân Thạch Phong cũng không nghĩ tới, hết thảy sẽ thuận lợi như vậy, ở thời gian ba ngày ngắn ngủi, liền kiếm nhiều thế, bất quá muốn mở một Studio tốt, chút tiền ấy căn bản không đủ dùng.
Lam Phi Long vì mở Studio U Ảnh, đầu nhập ban đầu chính là năm triệu điểm tín dụng, đến tiếp sau một tháng càng đầu nhập vào vượt qua mười triệu điểm tín dụng, có thể thấy muốn dựng một Studio là phí tiền biết bao, chớ nói chi là một công hội mấy trăm triệu người, nhưng mà Studio và công hội sau khi đứng lên, đã mang nghĩa khác rồi.
Hơn trăm ngàn điểm tín dụng đối với một cái công hội mà nói, căn bản cái gì cũng không phải.
Hắn còn cần kiếm nhiều tiền hơn mới được.
Cho nên Thạch Phong mới lựa chọn hợp tác âm thầm cùng Bạch Khinh Tuyết, nói như thế nào cũng là mang danh đại thần.
“Anh là Hắc Viêm?” Thanh âm thanh thúy như ngọc châu rơi xuống đất vậy truyền tới từ sau lưng Thạch Phong.
Thạch Phong quay đầu lại, phát hiện Bạch Khinh Tuyết thản nhiên đi tới, đang đánh giá mình, mặc dù là lần thứ hai gặp mặt chính thức, hắn vẫn là không quen bị Bạch Khinh Tuyết nhìn chăm chú, hơi có vẻ thâm trầm nói: “Không sai, chính là tôi.”
Nghe được trả lời Thạch Phong, hơn nữa nhận được thông báo tin nhắn, chứng minh thân phận của Hắc Viêm, con mắt Bạch Khinh