Rốt cục Ngôn Thanh Nhiên đều đem tất cả bài thi làm xong, nằm sấp ở trên bàn híp mắt lười biếng nhìn Mặc Khuynh Nhiễm trước mặt, hiệu trưởng đại nhân hiện tại đang chậm rãi sửa bài thi.
Trên mặt không chút biểu tình, trên tay động tác lưu loát, vô cùng thành thục tuyệt đẹp.
Giống như đang tận hưởng một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ như nhau.
Không thể không nói Hiệu trưởng đại nhân cũng đã từng đại diện cho thành phố đi thi học sinh giỏi, sau đó trực tiếp đến nước Mỹ để học đại học Harvard, một mỹ nữ vừa có khuôn mặt đẹp cùng với trí thông minh tất nhiên luôn luôn là mục tiêu của nhiều người muốn theo đuổi, thế nhưng nữ thần lại quá mức lạnh lùng a.
Mặc Khuynh Nhiễm ở mặt tình cảm luôn luôn trống rỗng, nàng từ nhỏ đã phải học theo gia giáo nghiêm ngặt mà lớn lên, gia đình là dòng dõi quý tộc nên các loại quy củ cũng rất nhiều.
Mặc Khuynh Nhiễm từ lúc nhỏ chỉ biết học và học, lớn lên thêm một chút thì có thêm thói quen đọc sách, nàng cũng không có nhiều bạn bè.
Mối quan hệ với cha mẹ cũng không phải là thân mật gì, chỉ có thể nói là quy củ gia tộc đi.
Mặc Khuynh Nhiễm chưa từng nói qua yêu đương, cũng chưa từng thích qua người nào, vẻ mặt cho tới bây giờ đều lạnh lùng như thế, ánh mắt cũng trước sau như một.
Không có cái gì có thể khiến nàng thay đổi cảm xúc, tưởng tượng nếu như trời có sụp xuống thì cũng không thể nào thấy được vẻ mặt khác của nàng.
Thực đạm mạc, lòng của nàng tựa như một khối băng, không người có thể sưởi ấm.
Các học sinh đều nín thở chờ đợi, cùng đợi chân tướng được vạch trần.
Qua không lâu, rốt cục sửa xong bài thi, Mặc Khuynh Nhiễm đứng ở trên bục giảng nhìn Ngôn Thanh Nhiên.
"Ân, ngươi có thể đi." Hiệu trưởng đại nhân nhẹ nhàng nói, trong mắt ý tứ xua đuổi thực rõ ràng.
Ngôn Thanh Nhiên gật đầu, Mặc Khuynh Nhiễm thật sự hảo lạnh lùng! Cùng nàng ở một chổ chỉ cảm thấy mùa hè biến thành mùa đông...!
Đứng dậy lắc lắc đầu, xoa xoa tay, đi thẳng ra ngoài.
Tiếng cửa mở vọng đến khiến cho các học sinh tò mò nhìn, Ngôn Thanh Nhiên trực tiếp không nhìn bọn họ, cô thật sự cũng không biết kết quả, hiệu trưởng cũng chưa nói a!
Mặc Khuynh Nhiễm đứng đó một phút đồng hồ, chậm rãi cầm lấy bài thi, vẫy vẫy tay, người phía sau nhanh chân chạy tới.
Đem bài thi giao cho nữ nhân kia, nhàn nhạt nói "Thông báo một chút, toàn thể mở cuộc họp." Nói xong cũng chậm chậm đi ra ngoài.
Hiệu trưởng đại nhân vừa bước ra khiến cho các học sinh hoảng hồn, nhanh chóng nói tiếng hiệu trưởng hảo sau đó toàn bộ chạy trốn.
Ngôn Thanh Nhiên ổn định đứng đó nhìn hiệu trưởng đại nhân, hai người liền như thế nhìn nhau một phút đồng hồ.
Ánh mắt hiệu trưởng đại nhân nhẹ nhàng thu hồi, xoay người rời khỏi.
Mồ hôi Mộ Dung Tử trực tiếp đều đi ra, thật sự rất sợ đó, Mặc Khuynh Nhiễm quả thực chính là khắc tinh của nàng!
Lạc Chanh Manh yên lặng lôi kéo tay Ngôn Thanh Nhiên, thân thể Ngôn Thanh Nhiên cao lớn che khuất nàng, giống như một thần bảo hộ đang thủ hộ nàng.
Nhượng nàng tràn ngập cảm giác an toàn.
Chỉ chốc lát mệnh lệnh của hiệu trưởng tung ra khiến cho các lão sư nhanh chân chạy tới phòng họp, toàn bộ đều ngồi ở đó im lặng cùng chờ hiệu trưởng đại nhân đến.
Cửa chậm rãi mở, hiệu trưởng đại nhân từ phía trước đi tới, quản gia đi theo phía sau, đi tới vị trí chủ tọa, quản gia nhẹ nhàng đẩy ghế dựa ra.
Mặc Khuynh Nhiễm như thế chậm rãi ngồi xuống, vẫy tay ra hiệu cho quản gia lấy ra sấp bài thi đưa cho các lão sư.
Lão sư ban nhất cầm lấy bài thi thoạt nhìn thoáng qua, càng xem đôi mắt mở to càng lớn, cái này quả thật chính là thiên tài a! Bài thi này được làm đến mức quá hoàn mỹ,