Tiếng cửa phòng bệnh một trận vang lên, cửa chậm rãi mở ra, Lục Lưu Ly vẻ mặt lo lắng, tay cầm lấy một bó hoa bách hợp tiến đến, phía sau còn có Nhan Uyển Hề tay cầm một rổ trái cây, vẻ mặt ôn nhu cười.
Lục Lưu Ly thật sự đã rất lo lắng, tái kiến Ngôn Thanh Nhiên trong tình huống này là điều mà nàng không mong muốn, nhưng nhìn sắc mặt Ngôn Thanh Nhiên có vẻ không có chuyện gì lớn nên liền thở phào nhẹ nhõm.
"Thanh Nhiên, cảm giác thế nào?" Nhan Uyển Hề dẫn đầu mở miệng, đặt trái cây lên bàn xong dò hỏi tình huống Ngôn Thanh Nhiên một chút, đột nhiên lại nhìn thấy Mặc Khuynh Nhiễm ngồi cách đó không xa, chậc chậc, không nghĩ tới Mặc Khuynh Nhiễm cũng tới, xem ra mối quan hệ giữa hai người này không hề đơn giản a.
"Ân, không có việc gì, cám ơn lão bản quan tâm." Ngôn Thanh Nhiên tất nhiên không quên Nhan Uyển Hề chính là lão bản của mình mà chào hỏi, nhìn sang Lục Lưu Ly vẻ mặt băng lãnh nhìn mình là biết nàng đây là đang sinh khí, hơn nữa là sinh khí không hề ít.
"Ai nha, Mặc Nhiễm Nhiễm thì ra ngươi ở đây~" Nhan Uyển Hề vừa nói vừa trực tiếp ngồi xuống kế bên Mặc Khuynh Nhiễm, vẻ mặt không có ý tốt nhìn nàng.
Hiệu trưởng đại nhân quyết định không nhìn nàng, cầm lấy tờ tạp chí chậm rãi nhìn.
Nàng biết Nhan Uyển Hề đây chính là muốn khiêu khích nàng! Cho nên tốt nhất là đừng để ý tới nàng...
"Thanh Nhiên, bao lâu có thể xuất viện?" Lục Lưu Ly từ khi đến bệnh viện không nói một câu gì rốt cục cũng đã mở miệng nói, nhớ tới bộ phim kia cũng đã sắp bắt đầu quay, qua vài ngày nữa cũng cần phải đi chụp hình poster cho bộ phim, cho nên lo lắng Ngôn Thanh Nhiên không hồi phục kịp để đi chụp, đây chính là một cơ hội rất tốt, cũng chính là cơ hội để chính thức xuất đạo.
"Bác sĩ nói hai ngày nữa có thể xuất viện" Mặc Khuynh Nhiễm nhàn nhạt phun ra những lời này, Ngôn Thanh Nhiên há miệng tính trả lời thì đã bị hiệu trưởng đoạt lời, gật đầu phụ họa."Đúng rồi, bộ điện ảnh kia sao rồi?" Ngôn Thanh Nhiên tất nhiên là biết chuyện mình vẫn cần phải đóng phim, hoàn hảo lần nay xảy ra tại nạn nhưng không có vấn đề lớn, bằng không sẽ lỡ mất cơ hội này.
Lục Lưu Ly gật đầu nói cho cô ngày chuẩn xác, Ngôn Thanh Nhiên thở phào nhẹ nhõm, hoàn hảo không có bỏ qua thời gian.
Sau đó Lục Lưu Ly ngồi một hồi liền có việc rời khỏi, căn dặn Ngôn Thanh Nhiên hảo hảo tĩnh dưỡng, không thể lơ là để hồi phục.
Sau khi Lục Lưu Ly rời đi thì Mặc Khuynh Nhiễm cũng chuẩn bị rời khỏi, ánh mắt quét qua Nhan Uyển Hề ngồi kế bên sau đó cùng Dương Y nói tạm biệt đi ra cửa.
Nhan Uyển Hề cũng lập tức đứng lên tỏ vẻ chuẩn bị rời đi, hấp tấp chạy ra ngoài.
Phòng bệnh trong nháy mắt an tĩnh lại, Dương Y tức giận nhìn Ngôn Thanh Nhiên, vươn tay lại nắm cái lỗ tai Ngôn Thanh Nhiên mà vặn.
"Ngươi nên tự cảm thấy may mắn vì ta có nhiều mối quan hệ đi" Không cần nói gì nhiều Ngôn Thanh Nhiên hiểu được lời này có ý gì, bản thân vào bệnh viện chữa bệnh mà không bị bại lộ thân phận thì chắc chắn chỉ có Dương Y mới có thể làm được.
Nhan Uyển Hề đuổi theo Mặc Khuynh Nhiễm đi ra cửa, không hiểu sao Mặc Khuynh Nhiễm lại đi nhanh như vậy, ai mà không biết còn tưởng rằng nàng muốn đi đầu thai!! "Tiểu Nhiễm Nhiễm, ngươi đợi ta a!!" Nhan Uyển Hề kêu một tiếng, lại bắt đầu chạy theo...
Mặc Khuynh Nhiễm nghe âm thanh đó bắt đầu nhíu nhíu mày, lại nữa rồi...!Bước chân chậm lại chờ Nhan Uyển Hề, vẫn giống y như hồi còn bé, chậm chết!
Nhan Uyển Hề chạy theo mà mệt muốn chết, thân thể này đã nhiều năm không có vận động nhiều cho nền sức khỏe càng ngày càng kém...
"Ta có việc cần nói với ngươi..." Nhan Uyển Hề thở hổn hển mãi sau mới nói ra được lời này, chuyện này thật là ngạc nhiên ghê gớm.
Khẩn cấp muốn cho Mặc Khuynh Nhiễm biết, cũng muốn nhìn vẻ mặt của nàng, vẻ mặt nhất định thực đặc sắc, nghĩ tới đây Nhan Uyển Hề liền nhịn không được mà muốn cười.
Mặc Khuynh Nhiễm dùng ánh mắt ám chỉ nàng có việc gì thì nói mau, không cần lãng phí thời gian của ta!
"Hai ngày trước ở nhà ta đã nghe ba ba ta nói chuyện với ba ba ngươi, đại khái là đang tìm đối tượng kết hôn cho ngươi..." Nhan Uyển Hề vừa nhìn vẻ mặt Mặc Khuynh Nhiễm mà chậm rãi nói ra, Mặc Khuynh Nhiễm vẻ mặt ban đầu là lạnh lùng cuối cùng là đến tức giận! Nhan Uyển Hề quả thực xem đến sung sướng!!
Ba ba Nhan Uyển Hề cùng ba ba Mặc Khuynh Nhiễm là có quen biết, cho nên biết được tin tức này cũng không có gì kỳ quái.
"Ngươi nói cái gì?? Ân??" Mặc Khuynh Nhiễm vô cùng không tin, Nhan Uyển Hề này là muốn trêu đùa nàng đúng không?? Nhan Uyển Hề nghe được nàng nghi vấn hỏi lại liền trục tiếp trợn trắng mắt, nói thật Nhan Uyển Hề cũng không biết vì sao ba ba Mặc Khuynh Nhiễm lại đột nhiên muốn an bài hôn lễ cho nàng...!Mặc Khuynh Nhiễm dù sao cũng sẽ là gia chủ tiếp theo của Mặc gia, không có lý do gì cần phải cưới sớm như vậy.
Mặc Khuynh Nhiễm nhìn vẻ mặt của nàng liền biết đây là sự thật, cùng Nhan Uyển Hề ở chung nhiều năm như vậy, chỉ cần nàng tỏ vẻ cái mặt này liền biết nàng đang nói thật.
Cú chút đau đầu, xoa xoa cái đầu, ba ba mình là đang làm sự tình gì hay sao??
"Nghe nói đối tượng là thiếu gia Diêu gia, Diêu ngôi sao..." Nhan Uyển Hề nghe được tên này liền đau đầu, cái tên Diêu ngôi sao này các nàng cũng chỉ gặp mặt một lần, lớn lên thanh tú, tính tình cũng tốt.
Bất quá muốn nói là xứng với Mặc Khuynh Nhiễm thì hoàn toàn không xứng!!
Mặc Khuynh Nhiễm nghe xong không hề biết người này là ai, nhanh chóng cầm lấy điện thoại lạnh lùng phân phó một tiếng rồi leo lên xe trực tiếp rời khỏi.
Đợi đến khi Nhan Uyển Hề lấy lại tinh thần thì người đã rời khỏi từ lâu! Mặc Khuynh Nhiễm là muốn chạy trốn khỏi mình sao!!
Mặc