Trên đường đi ra xe ,
Mạc Thiên Mộc nghe những lời của anh liền xấu hổ mà đi ra trước nhưng lại không nhìn đường liền bị ai đó đụng phải cậu chỉ đứng dậy phủ đi bụi trên người thì một gọi nói làm vang lên ,
- " Mày bị mù hay sao mà không thấy ta hả !"
Mạc Thiên Mộc nhíu mày tỏ ý như không hiểu chuyện gì xảy ra liền hỏi lại ,
- " Tôi va phải cô !"
Người đó liền cọc cằng nói ,
- " Không phải mày thì là ai ! Mày có biết tao là ai không hả !"
Nghe vậy Thiên Mộc chỉ phủi bụi bẩn trên người nói như không quan tâm ,
- " Cô là ai thì liền quan gì đến tôi !"
Người đó liền tức giận nói với giọng điệu đầy kiểu ngạo ,
- " Tao là Hạ Gia Linh là nhị tiểu thư của Hạ gia ! Còn là thiếu phu nhân tương lai của Âu gia !"
Mạc Thiên Mộc nghe đến tiếng phu nhân tương lai của Âu gia liền nhíu mày thắc mắc hỏi ,
- " Là vợ Âu Dương Doãn Thần !"
Hạ Gia Linh nghe vậy biết cậu đã nhận ra người chồng tương lai của mình là người quyền lực thế nào liền kiêu ngạo nói ,
- " Đúng vậy ! Mày biết sợ rồi sao !"
Nghe vậy Mạc Thiên Mộc liền khẳng định lại lời nói của cô ta bằng một câu phủ phàng ,
- " Không ! Tại tôi chưa nghe chú tôi nói có vợ sắp cưới thôi !"
Hạ Gia Linh nghe vậy liền thắc mắc nhưng sau lại chê nhạo cậu ,
- " Mày nghĩ mày là ai mà lại nhận anh ấy làm chú chứ ! Đúng là đồ đê tiện !"
- " Cô nói ai là đồ đê tiện !"
Một giọng nói đầy lạnh lùng từ sau bước lại gần bọn họ , Gia Linh nhìn về phía sau thì thấy chủ nhân của giọng nói lại là Âu Dương Doãn Thần người mà mình ngày đêm mong nhớ.
Doãn Thần bước lại gần bọn họ cô ta cứ tưởng anh đang bước lại gần cô liền vui vẻ định bắt chuyện nhưng nào ngờ anh lại phũ phàng tiến ra sau về phía Thiên Mộc nói ,
- " Sao em không chờ anh ! Anh buồn ! "
Mạc Thiên Mộc nghe vậy liền tức giận nói ,
- " Ai vẹ chú chọc cháu làm gì !"
Âu Dương Doãn Thần liền bỏ ra đáng thương không biết gì nói ,
- "