["Chẳng lẽ em muốn anh cưới nữ nhân khác?!" Triệu Tử Hiên nhướng mày, nếu Bùi Niệm dám nói phải, hắn liền khiến cậu ba ngày không xuống được giường.
"Em đương nhiên không muốn." Cậu cùng Triệu Tử Hiên đã cùng nhau thổ lộ, thề mãi bên nhau.
"Kia không phải đúng rồi sao, ngươi không phải bã xã của ta thì là ai?!" Với cái đầu nhỏ của Bùi Niệm, khẳng định nói không lại hắn.]
- ----------------------------------------------------------
Edit: Giản Mân
Cùng Triệu Tử Hiên nói rõ ràng rồi, Bùi Niệm cảm thấy thực hạnh phúc.
Triệu Tử Hiên cũng trong sinh giống như cậu, hơn nữa còn tha thứ cho sai lầm kiếp trước của cậu.
Vui vẻ nhất chính là hai người họ sau này sẽ mãi ở bên nhau.
"Tử Hiên, em muốn cùng anh sống đến trọn đời." Bùi Niệm đánh bạo tỏ tình.
Triêu Tử Hiên nói đúng, với dị năng mạnh mẽ của Triệu Tử Hiên, kiếp trước những người đó nếu không phải lợi dụng cậu thì sao có thể tổn thương hắn.
Chỉ cần đời này hắn không để người khác lợi dụng, luôn ở bên cạnh Triệu Tử Hiên, vậy thì người khác sẽ không tìm được cơ hội.
"Hôm qua em chỉ ăn chút cháo, buổi tối lại vận động lâu như vậy, vẫn nên ăn chút gì đi."
Bị Triệu Tử Hiên trêu chọc, Bùi Niềm cả mặt đỏ bừng, tối hôm qua rõ ràng cậu đã nói hắn dừng lại nhưng đâu có tác dụng, Triệu Tử Hiên nhất quyết không buông tha.
Tiếp nhận cháo Triệu Tử Hiên đưa qua, Bùi Niệm cảm thật quả thực có chút đói bụng, lập tức cầm thìa xúc miếng to ăn.
Thấy Bùi Niệm ăn cháo xong, Triệu Tử Hiên đặt bát ở tủ đầu giường, móc từ trong túi ra một tuýt thuốc mỡ.
Vừa nhìn vật trên tay Triệu Tử Hiên, ngoại trừ đỏ mặt mặc Triệu Tử Hiên muốn làm gì thì làm ra, Bùi Niệm cũng chẳng biết nên làm gì.
Kiếp trước mỗi lần làm xong, Triệu Tử Hiên cũng làm như vậy, giúp cậu bôi thuốc.
Bôi một khoảng thời gian thì lần sau làm sẽ không bị thương nữa.
"Tốt rồi, em ngủ tiếp đi."
"Vậy còn anh?!" Mới cùng Triệu Tử Hiên làm lành, Bùi Niệm hận không thể bám dính Triệu Tử Hiên mọi lúc mọi nơi.
"Anh đi rửa tay xong liền đến bồi em." Thấy Bùi Niệm dính mình như vậy, Triệu Tử Hiên vô cùng vui vẻ, không uổng 6 năm hắn đối tốt với Bùi Niệm.
Kiếp trước phạm sai lầm, Bùi Niệm không nghĩ sẽ được tha thứ dễ dàng như vậy.
Sau khi biết Triệu Tử Hiên cũng trọng sinh, áy náy trong lòng Bùi Niệm đã không còn sâu như trước.
Triệu Tử Hiên luôn kiên trì muốn hai người ở bên nhau, cậu lại hiểu rõ bản thân yêu Triệu Tử Hiên, Bùi Niệm không có cách nào từ chối, cũng không muốn từ chối Triệu Tử Hiên.
"Nghĩ cái gì vậy?!" Triêu Tử Hiên vừa bước tới liền thấy bộ dáng trầm tư của Bùi Niệm.
"Em nghĩ vì sao anh dễ dàng tha thứ cho em như vậy, khi còn ở kiếp trước, trước khi chết anh luôn không muốn nói chuyện với em..." Nói đến kiếp trước, Bùi Niệm có chút ủy khuất, khi đó ánh mắt Triệu Tử Hiên nhìn cậu tràn ngập hận ý, khiến cậu không dám đối mặt với Triệu Tử Hiên.
"Ở viện nghiên cứu suốt hai tháng luôn trải qua sinh hoạt thống khổ, sao có thể không hận.
Nhưng rốt cuộc anh yêu em 6 năm liền, biết rõ em chỉ bởi vì quá đơn thuần nên mới bị lừa, anh còn có thể hận em được sao."
Bùi Niệm đơn thuần bị lừa cũng là do Triệu Tử Hiên hắn không cho cậu tiếp xúc với người khác quá nhiều.
Nếu không phải hắn đem Bùi Niệm nuôi nhốt bên người, không để cậu học cách đối nhân xử thế tốt, thì bi kịch kiếp trước đâu xảy ra.
Nhưng cho dù trải qua một kiếp, hắn vẫn không muốn để Bùi Niệm tiếp xúc với quá nhiều người, dục vọng độc chiếm của hắn không chịu đựng được mỗi khi thấy Bùi Niệm thân thiết với người khác.
"Tử Hiên, anh yên tâm, em sau này sẽ không tin tưởng lời người khác.
Em sẽ chỉ tin anh, cũng chỉ ở cạnh anh thôi." Không thể để Triệu Tử Hiên vì mình mà xảy ra chuyện nữa, Bùi Niệm âm thầm hạ quyết tâm.
Đời trước bị lừa như vậy, đời này cậu sẽ không cho người khác có cơ hội lừa cậu nữa, mặc kệ là chuyện gì cậu cũng sẽ nói với Triệu Tử Hiên.
"Bé ngốc, em cho rằng anh sẽ để những người có tâm tư xấu xa có cơ hội tiếp cận em hả?!" Một lần là quá đủ rồi, hắn tuyệt đối không để chuyện này phát sinh thêm lần nữa.
"Ân..."
Nhìn Bùi Niệm gật gà gật gù chống đỡ cơn buồn ngủ nói chuyện cùng hắn, Triệu Tử Hiên vừa buồn cười vừa đau lòng, bé ngốc này một tháng này chịu khổ không ít đi, bằng không sao lại gầy đi nhiều như vậy.
Mới hai ngày ngắn ngủi đến nơi này, Bùi Niệm khóc lớn hai trận, trước kia khi bị hắn cưỡng bách ở bên, cũng không thấy cậu khóc.
Triệu Tự Hiên hối hận vì cái gì muộn như vậy mới đi tìm Bùi Niệm.
"Thật ngốc, muốn ngủ liền ngủ đi, anh luôn ở đây với em." Nói xong liền cởi quần áo lên giường, đem Bùi Niệm ôm vào trong lòng.
"Em sợ tỉnh lại phát hiện tất cả đều là mơ." Nếu thực sự như vậy cậu sỡ tan vỡ mất.
"Chỗ kia còn đau không?!"
"Đau." Bùi Niệm đỏ mặt nhỏ giọng đáp, cậu thấy khó hiểu vì sao Triệu Tử Hiên lại hỏi cậu vấn đề ngượng ngùng này.
"Thấy đau liền không phải mơ, cho nên yên tâm ngủ đi."
Trờ về với cái ôm ấm áp, Bùi Niệm không còn cảm giác sợ hãi giấc ngủ nữa, thực mau liền ngủ say, rốt cuộc đêm qua cậu sớm mệt chết.
Vốn dĩ đã sinh bệnh, bất quá mệt nhọc một hồi bệnh cũng đỡ hơn, chỉ còn lại đau nhức trên người thôi.
Lần nữa tỉnh lại đã đến giữa trưa, Triệu Tử Hiên ôm cậu đi tắm, Bùi Niệm cảm thấy cả người thoải mái không ít.
"Còn khó chịu không?!"
Tuy rằng thời gian làm có chút lâu, nhưng động tác của Triệu Tự Hiên vẫn thực dịu dàng, chỉ là Bùi Niệm là người sợ đau, đây lại là lần đầu tiên ở đời này của cậu, nơi đó không giống như kiếp trước đã được thoa dược dưỡng mềm một thời gian.
"Ngủ một giấc đã tốt hơn nhiều, hơn nữa thuốc kia..." Bùi Niệm ngượng ngùng nói tiếp, thuốc kia là Triệu Tử hiên tìm không ít chuyên gia trung y nghiên cứu chế tạo được, hiệu quả tự nhiên không giống thuốc bình thường.
"Vậy đi xuống ăn cơm đi." Nói xong, Triệu Tử Hiên liền trực tiếp đem người ôm lên.
"Em có thể tự mình đi." Bùi Niệm đỏ mặt cự tuyệt việc ôm công chúa này.
Nếu là ở biệt thử của bọn họ, Triệu Tử Hiên muốn ôm đi đâu đều có thể, nhưng đó là khi chỉ có hai bọn họ.
Triệu trạch lại không giống, dưới lầu khẳng định còn những người khác.
"Không được, anh đau lòng em." Triệu Tử Hiên thẳng thừng từ chối, tuy rằng Bùi Niệm nói đỡ hơn nhưng Triệu Tử hiên biết cậu nhất định còn đau.
Đời trước sau lần đầu tiên của bọn họ, Bùi