Tiểu Bảo nhìn mẹ mình như có điều suy nghĩ.
Có lẽ bởi cái nhìn ấy mà Nguyệt Hy đang trong cơn mơ cũng phải tỉnh dậy, nhìn tiểu bảo.
" Khụ, cái này... sao mẹ lại ngủ ở đây?"
Nguyệt Hy ngơ ngác nhìn quanh căn phòng chứa đồ mà kể từ khi dọn vào cô chưa từng đặt chân tới.
" Mẹ lại mộng du rồi!"
Một lời khẳng định chắc nịch của tiểu bảo lọt vào tai cô.
" Cái đó... không phải bình thường... Bác sĩ chẳng phải nói mẹ cũng chỉ có thể đi đến những nơi quen thuộc hay sao?"
Cái này nào phải quen thuộc?
CMN hết sức xa lạ nhé!!!
Nguyệt Hy chậm rãi lắc đâu, chống tay ta khỏi phòng chứa đồ.
Tiểu bảo nhìn bóng lưng của mẹ, lẩm bẩm: " Gia gia... Thật sự phải là mẹ sao?"
...
" Lạc tiểu thư, thật xin lỗi, bên phía nhà đầu tư yêu cầu đổi nữ chính, chúng tôi..."
" Là vậy sao? Vậy cho hỏi, nữ chính là vị nào vậy?"
Nguyệt Hy hết sức bình tĩnh hỏi, nội tâm như mặt hồ lặng sóng.
Trợ lí thấy Nguyệt Hy không náo như dự liệu, cảm kích nói qua điện thoại:
" Lạc tiểu thư, đạo diễn Trịnh cũng rất tiếc, ông ấy vì chuyện này mà náo một hồi... Nhà đầu tư muốn Kỷ Vân làm nữ chính."
" Cô thay nói lời cảm ơn đến đạo diễn Trịnh nhé, nói tôi rất mong có cơ hội được hợp tác với ông ấy vào một ngày không xa nhé!"
...
Cô đã nói mà, Kỷ Vân làm sao sẽ để cô yên.
Kỷ Vân là đại tiểu thư của Kỷ gia. Kỷ gia cũng được coi là hào môn có tiếng trong giới, rất có máu mặt tại thành phố này.
Mà Kỷ Vân, thân là hòn ngọc quý duy nhất trên tay Kỷ gia, đương nhiên là lăn lội trong ngành không tệ. Cô ta đã đứng trên hàng ngũ sao hạng A, có nhân khí không nhỏ, là một hoa đán rất được săn đón.
Nói về ân oán cá nhân, Nguyệt Hy chắc chắn chưa từng va chạm vào vị Kỷ Vân này. Nhưng từ khi cô vào công ty, cô ta khăng khăng chèn ép cô, chỉ thiếu mỗi bước phong sát...
Thế nên ký hợp đồng với công ty 3 tháng, cô còn chưa thật sự được công ty hỗ trợ chút tài nguyên nào, Kỷ Vân đã ép cô đến cô lập. Quản lý còn bỏ mặc cô luôn.
...
Giới giải trí thật phức tạp!!!
Nguyệt Hy chán nản lăn lên giường, nhìn con trai bưng điểm tâm bước vào phòng.
" Không phải mẹ nói hôm nay phải ra ngoài kí hợp đồng hay sao, sao còn chưa đi?"
Càm ràm, lại càm ràm như ông cụ non, hừ!
Nguyệt Hy với tay ôm lấy bé, mần thịt một hồi.
" Mẹ chắc thất nghiệp rồi, tiểu bảo..."
Nguyệt Hy bình tĩnh nói với tiểu bảo.
" Con nuôi được mẹ."
Tiểu bảo trưng ra bộ dáng vô cùng nghiêm túc làm Nguyệt Hy suýt nữa bật cười.
Thằng nhóc này, con nghĩ mình nuôi nổi mẹ chắc, nhóc con, hừ!
Tiểu bảo như đoán được suy nghĩ của mẹ mình, trừng mắt nhìn sang
" Mẹ có mấy lạng thịt, con nuôi được! Bắp đùi con to!!"
Được, bắp đùi mi to. Sao con mình moe thế nhỉ?
Nguyệt Hy lại mần thịt nhóc con nhà mình.
...
Đương nhiên, Nguyệt Hy sẽ không vì một chút chuyện nhỏ mà thật sự thất nghiệp, không, là từ bỏ ước mơ.
Nguyệt Hy bình thản bước vào nhà hàng, tới nơi đã hẹn với đoàn làm phim.
Đương nhiên không phải bộ phim của đạo diễn Trịnh, mà là của một đạo diễn khá nổi trong nghề.
Nổi tiếng là phá tiền, phá của của cái nghề giải trí này.
...
" Nguyệt Hy, nghe nói cô đi thử vai bộ phim " Tinh cầu hải vực" của đạo diễn Trịnh?"
Trợ lý đạo diễn - anh Khương hỏi cô.
" Phải, nhưng bất quá bị loại."
Nguyệt Hy bình thản cười cười lắc lắc ly rượu trong tay.
" Hừ, không phải ai cũng tinh mắt như tôi đâu."
Đạo diễn Đào ha ha tự luyến.
Nguyệt Hy cười không cho ý kiến.
...
Thật ra, ở nước ngoài, Nguyệt Hy vô tình lọt trúng mắt xanh của đạo diễn Đào, bí mật đưa ra hợp tác. Tại sao phải bí mật? Mọe, còn không phải sợ người ta ngáng chân à!
Đạo diễn Đào, đương nhiên không phải một đạo diễn bình thường. Cứ nhìn trên số tiền ông ấy đập vô mấy tác phẩm của mình là biết. Gia thế của đạo diễn Đào rất lớn, đủ để ông lăn lội chơi bời trên cái chức đạo diễn.
Tuy nhiên, cách chọn kịch bản của đạo diễn Đào có vấn đề nên chẳng mấy tác phẩm của ông ra hồn cả. Nhiều người trong giới dị nghị, không muốn hợp tác với ông, cũng nhiều người có tâm khuyên ông