Lúc này, hai tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên.Hệ thống: ngài phát hiện quan tài thủy tinh của Tạp Ngõa Nạp.Hệ thống: quá trình nhiệm vụ.
Tìm kiếm manh mối, tìm hiểu nguyên nhân cái chết của Tạp Ngõa Nạp.Nhiếp Ngôn xem xét sơ quan tài thủy tinh thì thấy nó đóng chặt lại, không biết làm sao mở ra, nếu mạnh mẽ phá vỡ nhất định sẽ dẫn ra một loạt phản ứng dây chuyền xấu, hắn cũng không dám mạo hiểm như vậy.Hắn chỉ có thể nhìn thấy Chính Nghĩa chi chương, nhưng không cách nào chạm đến nó.Mặt khác hắn cũng chú ý tới hai tiếng hệ thống nhắc nhở kia, tìm kiếm nguyên nhân cái chết? Chẳng lẽ còn phải khai quan khám nghiệm tử thi hay sao?Mặc kệ thế nào, trước tiên lấy được Chính Nghĩa chi chương rồi nói sau.Còn nhiệm vụ, có thể hoàn thành thì làm, không hoàn thành được cũng đành chịu.Chắc là có cơ quan đặc biệt mở ra quan tài thủy tinh, Nhiếp Ngôn ở bên cạnh quan tài tìm kiếm một hồi, đã phát hiện bên cạnh quan tài thủy tinh có một vài thứ tương tự như văn bia.Nhiếp Ngôn nhìn qua, đây là một bài cầu ngôn.“Tiên sinh Tạp Ngõa Nạp tôn kính, ngài có tấm lòng nhân từ độ lượng như thần linh, nguyện ngài được yên nghỉ… Nếu có thể lựa chọn, ta từng hy vọng ta có thể là một cô nương nhân tộc bình thường, như vậy ta liền không cần ở Vịnh yên tĩnh, lẻ loi một mình thổ lộ với gió biển tưởng niệm về ngài, chết đi sẽ yên lặng bình yên nằm ở bên cạnh ngài.
Không cần hết lòng tuân thủ hứa hẹn với ngài, sẽ trong năm tháng mấy ngàn năm cô độc già đi… Thỉnh tha thứ sự hung ác của tộc nhân ta, nguyện các tộc nhân của ta có thể được cứu rỗi… Cô nương Long tộc Bối Ny Tháp.
Đến nơi này của nhân loại, thỉnh ngài biểu đạt kính ý với quang minh Thánh Kỵ Sĩ Tạp Ngõa Nạp, người là một dũng sĩ khiến người ta tôn kính, lại là một vị trí giả độ lượng với mọi người.”Nhiếp Ngôn nhìn thấy đoạn văn tự này, trong lòng khẽ động, trong đoạn văn tự này nhắc tới một địa danh, Vịnh yên tĩnh!Nguyên nhân cái chết của Tạp Ngõa Nạp, chắc là có thể đi đến Vịnh yên tĩnh tìm hiểu.Nhiếp Ngôn bỗng nhiên nhớ tới một ít truyền thuyết hơi thần kỳ của Vịnh yên tĩnh, nghe nói ra biển Vịnh yên tĩnh có một hòn đảo nhỏ, cứ qua mỗi mười ngày, trên đá ngầm đảo nhỏ sẽ xuất hiện một cô nương dung nhan tuyệt mỹ, lẳng lặng canh gác ánh rạng đông trên bờ biển, chờ đợi mặt trời vừa mọc lên, rồi yên lặng rời đi.Có rất nhiều gamer muốn từ trong miệng nàng lấy được một ít nhiệm vụ, nhưng chỉ có thể vô ích trở về.Cô nương này trở thành một câu đố khó có thể giải đáp.Vì thế các gamer đều không quan tâm cô nương kêu Bối Ny Tháp canh gác đó nữa.Theo đạo lý mà nói, thời gian ngàn năm mặc dù là Long tộc cũng sẽ dần dần già đi.
Bối Ny Tháp kia vẫn trẻ tuổi như cũ, dung nhan xuất chúng.Nàng vẫn đứng ở trên hòn đảo nhỏ kia, đúng giờ xuất hiện, xem ra kiếp trước không ai hoàn thành nhiệm vụ cấp Truyền Kỳ này.Nếu là nhiệm vụ cấp Truyền Kỳ, khẳng định mắc xích nhiệm vụ rất nhiều, cần phải cởi bỏ từng chút, nhìn thấy phía cuối văn tự này.
Thỉnh cầu của Bối Ny Tháp, linh cơ khẽ động, lấy lễ tiết cao nhất của Thánh Kỵ Sĩ tối cao, tay phải đặt ở trước ngực, biểu đạt sự kính ý vô cùng hướng tới quan tài thủy tinh.Nhiếp Ngôn lễ xong, nắp quan phía trên quan tài thủy tinh từ từ tan rã, Chính Nghĩa chi chương chậm rãi di động lên.Thành công!Nhiếp Ngôn kinh hỉ không ngớt, đưa tay cầm Chính Nghĩa chi chương, hào quang Chính Nghĩa chi chương ngừng phóng ra.Trong khoảng khắc Nhiếp Ngôn cầm lấy Chính Nghĩa chi chương, thân hình Tạp Ngõa Nạp nhanh chóng mục dần tan biến, cuối cùng tan thành mây khói, một luồng ánh sáng màu trắng từ bên trong quan tài thủy tinh bốc lên.
Nhiếp Ngôn dường như thấy được linh hồn của Tạp Ngõa Nạp, bao vây ở bên trong cột sáng trắng, vẫy đôi cánh trắng noãn, bay lên trên bầu trời.Cuối cùng, một tấm huân chương màu bạc trắng rơi xuống trong quan tài thủy tinh.Huân chương Mười vị quang minh Thánh Kỵ Sĩ!Nắm tấm huân chương màu bạc này vào trong tay, Nhiếp Ngôn không có xem thuộc tính hai kiện trang bị vừa mới lấy được, nhìn qua quyển trục tùy cơ truyền tống trong tay, không thể dùng!Trung tâm đại điện chấn động kịch liệt.Mau chạy!Một ý niệm hiện lên trong đầu, Nhiếp Ngôn chạy điên cuồng từ trung tâm đại điện ra bên ngoài, dùng một quyển trục gia tốc.
Cũng thi triển Âm ảnh vũ bộ, tốc độ nháy mắt bạo tăng, như một đường kinh hồng, xẹt qua thảm đỏ của đại điện, lướt đi ra ngoài được một khoảng cách hơn ba mươi mét.Một cánh cửa truyền tống tối đen xuất hiện ở bên cạnh quan tài thủy tinh.Một lát sau, một bóng đen từ bên trong cánh cửa truyền tống đi ra, đây là một NPC Kỵ Sĩ mặc áo giáp màu đen, hắn cực kỳ xấu xí, làn da đen như mực, ven đầu mọc ra nhiều xúc tua màu đen, tựa như một ác ma từ viễn cổ thức tỉnh lại.- Nhân loại chết tiệt, cũng dám thả ra linh hồn của Tạp Ngõa Nạp.Giọng nói tên NPC Kỵ Sĩ mặc áo giáp màu đen giống như từ U la quỷ vực, âm trầm đáng sợ.Vung tay lên, một luồng sáng màu đen dừng lên người hắn, tốc độ bạo tăng, như một mũi tên rời cung, vọt tới hướng Nhiếp Ngôn.Khoảng cách song phương nhanh chóng kéo lại.
Nhiếp Ngôn cảm giác được sau lưng truyền tới một luồng tử khí lạnh thấu xương, luồng tử khí này âm u đáng sợ, giống như muốn mạnh mẽ bóc ra thể lực của hắn.Uy hiếp!Nhiếp Ngôn thi triển kỹ năng Uy hiếp, không biết có hiệu quả hay không, dù sao dùng trước đã.Tên NPC chỉ hơi khựng, tốc độ vẫn như cũ không có chậm lại, hắn vung đại kiếm trong tay chém xuống một kiếm, lưỡi kiếm màu đen sắp chạm đến lưng Nhiếp Ngôn.Tay trái của Nhiếp Ngôn bắ.n ra một sợi tơ nhện, sợi tơ nhện kia dính lên trên cây cột đằng xa, tay kéo mạnh, thân thể hắn bay lên không, tránh thoát một kích của NPC kia, lập tức thi triển kỹ năng trên Bò sát giả chi giới.
Dính lên trên cây cột, giống như một con nhện, leo lên đỉ.nh ở trung tâm đại điện, bay vút ra bên ngoài trung tâm đại điện.Tên NPC kia ở bên dưới vòng quanh cây cột truy kích Nhiếp Ngôn, lúc này hắn mới nhìn rõ tư liệu của tên kia.Hắc ám Kỵ Sĩ Bố Lỗ Nhân: ? ? Cấp tinh anh.Chính là Bố Lỗ Nhân một trong Mười vị Thánh Kỵ Sĩ, nhưng mà Bố Lỗ Nhân lúc này thoạt nhìn không có gì khác với một con quái vật.Xem ra nội dung nhiệm vụ này, thật đúng là không phải phức