Nhiếp Ngôn cứ trả lời từng câu, từng câu hỏi một, không chút trở ngại nào, làm xong hơn một nửa bài thi cũng chỉ mất khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ, ngẩng đầu lên nhìn, thấy mọi người vẫn còn đang cắm đầu suy nghĩ.
Nhiếp Ngôn nhìn lại bài thi một chút, cũng được tầm bảy trăm điểm, thành tích như vậy đã đủ rồi, nếu mà còn làm tiếp chắc sẽ trở thành quái vật mất, thế nên hắn liền ngừng lại.Qua hai giờ, hết thời gian làm bài, bảng điểm cũng hiện lên trên màn hình, xếp thứ nhất là Tạ Dao với 763 điểm, thứ nhì là Nhiếp Ngôn 731 điểm, người thứ ba được hơn 590 điểm gì đó.
Điểm số của những người phía sau thì càng thê thảm hơn, chỉ toàn ba bốn trăm điểm.Kỳ thật, đạt được ba bốn trăm điểm đã là không tệ rồi.
Máy tính sẽ tiến hành phân tích các câu hỏi đã làm sai, không phải cứ điểm thấp là bất tài, môn học sở trường của mỗi người khác nhau, máy tính sẽ đánh giá công bằng.Nhìn thấy bảng điểm, Địch Hạo liếc về phía Nhiếp Ngôn, bực bội nói: “Má, đúng là yêu nghiệt!” Nhiếp Ngôn vật lộn mạnh mẽ vậy, giờ thành tích văn hóa cũng trâu bò thế, có thi vào Đệ nhất Học viện quân sự cũng không phải là vấn đề.Tạ Dao ngồi bên cạnh kinh ngạc nhìn qua Nhiếp Ngôn, văn hóa của Nhiếp Ngôn cũng tốt như vậy.Dương Bác Dịch trên bục giảng nhìn thấy thành tích của Nhiếp Ngôn, nở nụ cười hài lòng, lúc ở văn phòng hắn rất ngạc nhiên khi nghe tin học sinh mới Nhiếp Ngôn đánh bại Lưu Thụy, bởi Nhiếp Ngôn chuyển từ Ninh Giang tới, nghe đâu là dùng tiền để lo vào đây, nên hắn cho rằng Nhiếp Ngôn chỉ là học sinh dốt mà thôi.
Không ngờ Nhiếp Ngôn lại có thân thủ tốt đến thế, đúng là một hạt giống tốt để vun đắp, nếu văn hóa mà khá một chút nữa vậy thì có thể thi vào Đệ nhất Học viện quân sự rồi.
Không ngờ nổi điểm văn hóa của Nhiếp Ngôn không chỉ “khá một chút” không thôi mà còn có thể cạnh tranh ngang ngửa với người cao điểm nhất trong lớp là Tạ Dao.
Xét ra nếu có cho Lưu Thụy làm bài thi này đi nữa thì hắn cũng chỉ đạt được 600 điểm đã là tốt rồi.“Không ngờ ngươi lại giỏi như vậy.” Tạ Dao nhìn qua người bạn cùng bàn mới vào, hơi kinh ngạc nói.“Cũng tạm được.” Ngược lại, Nhiếp Ngôn rất khiêm tốn.
Hắn biết đây chỉ là kết quả do mình được sống lại, cho nên trong lòng có hơi chột dạ.Nhưng trong mắt Tạ Dao, thái độ của Nhiếp Ngôn rất khiêm nhường, đụng chuyện cũng không bối rối.Nếu đem so Nhiếp Ngôn với Lưu Thụy, chỉ liếc mắt cũng nhận ra sự khác biệt giữa hai người, nếu Lưu Thụy làm được chút gì, hắn chỉ sợ cả thế giới không ai biết.Tạ Dao lại nghĩ tới Niết Viêm, mỗi khi hắn gặp chuyện cũng đều thong dong, điềm tĩnh, chỉ khi công hội bị gây sự khiêu khích, hắn mới trở nên lạnh lùng, cương quyết.
Càng suy nghĩ xa xôi, thì càng thấy bóng dáng của hai người hoàn toàn biến thành một.Rốt cuộc thì có phải là một hay không? Lòng Tạ Dao rối loạn.Dương Bác Dịch nhìn Nhiếp Ngôn, càng nhìn càng thấy ưng ý, theo quan sát của hắn, Nhiếp Ngôn chín chắn trầm ổn hơn Lưu Thụy, tính cách của Lưu Thụy quả thực không được tốt cho lắm.Lần này đúng là lời rồi, cuối năm thế nào cũng được thưởng, Dương Bác Dịch thầm nghĩ, quyết định thu nhận Nhiếp Ngôn trước đó đúng là một quyết định sáng suốt.“Được rồi, hôm nay đến đây thôi còn lại hoạt động tự do, ngày mai chính thức vào học, tiết đầu tiên là môn vật lộn tự do, các ngươi về chuẩn bị cho tốt đi.” Dương Bác Dịch nói rồi bàn giao vài việc trong lớp.Dương bác Dịch gọi Nhiếp Ngôn đến nói chuyện, chỉ là nói hắn nhanh chóng hòa nhập với mọi người trong lớp.Thầy giáo này đúng là không tệ, kiếp trước lúc mọi người trong lớp trò chuyện, thường khi nhắc tới thầy đều nói bằng một giọng điệu rất tôn kính.Lúc Nhiếp Ngôn trở lại lớp, Tạ Dao đã đi khỏi, Nhiếp Ngôn vội đuổi theo, thấy nàng đang nói chuyện với năm, sáu nữ sinh ở cổng trường, Nhiếp Ngôn liền mặt dày chen vào hàn huyên cùng nhóm nữ sinh đó.“Tạ Dao, để ta tiễn ngươi.” Hắn ướm hỏi Tạ Dao.“Này Nhiếp Ngôn, ta hỏi có phải ngươi có ý gì với Tạ Dao không hả, lại nhiệt tình như vậy.
Ngươi phải cố gắng hơn nữa kìa, trong trường chúng ta số người theo đuổi Tạ Dao dù không phải một vạn thì cũng là bày tám ngàn người đó, biểu hiện bây giờ của ngươi còn chưa đủ đâu.” Hạ Linh ở bên cạnh cười chọc Nhiếp Ngôn.Mấy nữ sinh cạnh đó cũng bắt đầu trêu Nhiếp Ngôn.“Ngoại hình cũng chưa đủ tuấn tú, ngươi xem lại áo quần ngươi đang mặc đi, dù không phải của Sauron thì ít ra cũng phải là hàng Karna chứ? Nếu không mà muốn theo đuổi nữ thần của lớp chúng ta, cũng mất mặt quá đi.”“Thành tích ngon lành thì cũng tốt, nhưng đàn ông con trai quan trọng nhất là phải dịu dàng ôn nhu đó!”Các nàng nói không hề giữ mồm giữ miệng, đương nhiên chỉ là nói giỡn thôi, tất cả các nữ sinh đều không thể không đồng ý rằng Nhiếp Ngôn có rất nhiều mặt hấp dẫn, khí chất trầm ổn, võ nghệ phi phàm.
Một đá của Nhiếp Ngôn đá bay Lưu Thụy kia đến bây giờ vẫn để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng các nàng.Nhiếp Ngôn cười ha ha, lời nói của mấy nàng đúng là trắng trợn không kiêng nể gì, nhưng Nhiếp Ngôn cũng không hề úy kỵ, chuyện theo đuổi Tạ Dao cho dù có công khai thừa nhận cũng không vấn đề.“Xe của nhà ta tới rồi, ta về trước đây.” Tràng cảnh xấu hổ thế này, tất nhiên là Tạ Dao muốn nhanh chóng rời khỏi.Tạ Dao chào mọi người, khi ánh mắt chạm phải Nhiếp Ngôn liền lập tức né đi, leo lên xe.Xe rời đi.Bóng cũng mất hút, Nhiếp Ngôn chợt cảm thấy mất mát trong lòng.“Tạ Dao đi rồi, thấy mất mát sao? Nếu bây giờ ngươi ước hẹn với ta, chị đây nói không chừng sẽ cân nhắc xem sao.” Một nữ sinh mặt mũi cũng khá xinh đẹp trêu ghẹo Nhiếp Ngôn.“Này, ngươi đúng là không có nghĩa khí mà, Tạ Dao vừa đi một cái là ngươi đã đào tường nhà người ta.” Hạ Linh đứng bên cạnh cười nhạo.“Cái này gọi là tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tai ương.” Nữ sinh kia phản kích ngay lập tức.Mấy nữ sinh này thật “dữ dằn” quá đi, nhanh chóng chuồn thôi! Nhiếp Ngôn nhìn về phía xa, nói: “Xe của nhà ta cũng đến rồi, ta đi đây.”Thấy xe nhà mình tới, Nhiếp Ngôn nhanh chóng leo lên.Nhìn xe riêng của Nhiếp Ngôn rời đi, mấy nàng đều xuất hiện vẻ mặt kinh ngạc.“Nhìn hắn ăn mặc cũng bình thường, không ngờ được cũng là một kẻ có tiền, có lái xe riêng lại còn là con Ruifeng đời thứ 7, giá chiếc xe đó cũng phải là hai ba trăm vạn à.”“Người có tiền mà mặc đồ thường, người ta gọi