Nhiếp Ngôn không ngờ Yểu Yểu lại có thể nhận được nhiệm vụ Chúc phúc của Tạp Nhĩ Tư này, lại làm được hơn nửa của vòng một rồi.
Tạp Nhĩ Tư là một Thánh ngôn pháp sư, sĩ quan của Thánh đường Thập tự quân, các nhiệm vụ mà hắn ban bố đều có liên quan đến Thánh đường.
Nhiệm vụ Chúc phúc này là một nhiệm vụ liên hoàn gồm 5 vòng, phần thưởng của vòng đầu tiên chính Thánh đường ma pháp, độ khó tăng lên rất cao theo mỗi vòng, phần thưởng cuối cùng chính là một bộ trang bị Truyền kỳ.
Nhưng ngay cả người chơi mạnh nhất của kiếp trước cũng chỉ làm được đến vòng thứ 3, thế nên bộ trang bị Truyền kỳ này đối với mọi người mà nói, cũng chi là mơ tưởng mà thôi.Yêu cầu của nhiệm vụ này vô cùng hà khắc, có rất ít người có thể đạt được điều kiện để tiếp nhận.Ngưu Nhân Bộ Lạc vẫn còn rất ít ma pháp cao cấp, hơn nữa khoảng thời gian này chiến tranh liên tục, nào là chiến công hội, chiến cứ điểm lại còn tiến hành khai hoang nên mọi người không còn thời gian nào để đi tìm kiếm ma pháp cao cấp.
Hơn nữa, việc tiếp nhận những nhiệm vụ này đều khá khó khăn.
Mà cho dù có lấy được đi nữa, cũng chỉ có thể để cho bọn Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Thiên Đường Màu Đen… dùng mà thôi.Nếu như có thể giúp Yểu Yểu làm xong một vòng nhiệm vụ, thì Ngưu Nhân Bộ Lạc có thêm một người chơi sở hữu ma pháp cao cấp rồi.Đứng cạnh Yểu Yểu, lại khiến Nhiếp Ngôn nhớ lại những chuyện xảy ra trong mật thất dưới lòng đất kia, bóng dáng kiều diễm hôm xưa lại hiện lên trước mắt.
Vóc dáng của Yểu Yểu tuy rằng không nóng bỏng như Vũ Lam, nhưng vẫn đúng là một đại mỹ nữ.
Cả người không hề có một chút thịt thừa nào, tròn trịa xinh đẹp, làn da của nàng mịn màng như ngọc, không một chút tỳ vết, khiến cho người khác không thể kìm lòng.Mỗi khi nghĩ tới đây, lòng hắn lại rung lên.Hơn nữa, Yểu Yểu lúc đó vẫn còn vô cùng ngây thơ trong trắng, càng khiến cho Nhiếp Ngôn thêm áy náy.Nếu như, cứ ở cùng với Yểu Yểu, Nhiếp Ngôn lo lắng hắn sẽ không thể kìm lòng.Nhiếp Ngôn cười khổ, cho dù bản thân hắn có tâm ý kiên định thì cũng chỉ là một người bình thường, sợ sẽ có lúc không áp chế được dục vọ.ng bản năng.
Vì những lý do như vậy mà hắn lúc nào cũng giữ một khoảng cách nhất định với Yểu Yểu.Nhưng kiếp trước, lúc hắn buồn bã và thất vọng nhất, chính Yểu Yểu đã mang lại cho hắn chút dịu dàng ấm áp.
Bây giờ, nàng cần hắn giúp một tay, hắn làm sao có thể khước từ?Lòng Nhiếp Ngôn vô cùng mâu thuẫn, hắn không muốn làm tổn thương đến Yểu Yểu.Thấy Nhiếp Ngôn thất thần, Tạ Dao thầm cảm thấy mất mát.
Nàng thấy được, Nhiếp Ngôn chỉ trả lời qua loa lấy lệ, khiến nàng rất buồn.Nhìn gương mặt Nhiếp Ngôn, Tạ Dao cũng suy nghĩ mông lung.
Rốt cuộc, Nhiếp Ngôn là người thế nào đây? Có những lúc, hắn rất trầm tĩnh, chín chắn, khiêm tốn, đối với nhiều thứ vô cùng thờ ơ.
Nhưng lúc các huynh đệ trong công hội bị giết, lại vô cùng giận dữ, khiêu chiến với cả Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm.
Ánh mắt lạnh lẽo của hắn khi nhìn Hắc Trác, cuồng ngạo giế.t ch.ết Hắc Trác ngay trước mắt tất cả rồi bỏ đi một cách nghênh ngang đã để lại một ấn tượng vô cùng sâu đậm trong lòng mọi người.Lúc mới quen thì hợp tác ăn ý, càng về sau thì càng sùng bái, nàng không có lúc nào ngừng để ý đến những chuyện có liên quan tới Nhiếp Ngôn, nàng luôn muốn biết mọi thứ về hắn.
Sẽ cảm thấy vui vẻ nếu được hắn quan tâm, đau lòng khi hắn hờ hững.“Niết Viêm, ngươi hứa rồi cũng không được nuốt lời đó nha.” Nụ cười của Yểu Yểu nở ra sáng lạn, tựa như ánh mặt trời ấm áp giữa ngày đông.Nàng mặc một bộ pháp bào trắng tinh, tóc buộc lại phía sau, dáng vẻ thanh khiết xinh đẹp khiến cho một đám người ở bên cạnh suýt mất hồn.
Mọi thứ trong nhất thời dường như trở nên ảm đạm vì vẻ đẹp của nàng.“Ừm, ta không nuốt lời đâu.” Nhiếp Ngôn gật đầu.
Giúp Yểu Yểu cũng như báo ân, không hề vi phạm nguyên tắc trong lòng hắn.Sự tươi cười vui vẻ của Yểu Yểu cũng khiến cho tâm tình của Nhiếp Ngôn thoải mái hơn nhiều.Đoàn đội lại tiếp tục tiến về phía trước, bọn họ đã tiêu diệt 4 Lĩnh chủ, chỉ còn 1 Lĩnh chủ cuối cùng, là Địa Tinh Tầm Liệp.
Cũng là boss mạnh nhất ở bản đồ thành Vĩnh Hằng.
Kiếp trước, lúc level đạt 40 cấp rồi cũng rất hiếm người có thể đánh tới tận đây.Trung tâm của thành Vĩnh Hằng là một vùng đất khoáng đãng, được bao phủ bởi một màn ánh sáng rộng lớn.
Ngay ở giữa là một ngọn tháp rất cao, đỉnh tháp chính là quả cầu năng lượng bằng thủy tinh, tỏa ra ánh sáng màu trắng nhạt.Đây cũng chính là nguồn năng lượng để vận hành toàn bộ thành Vĩnh Hằng.Dưới chân tháp là một Ma ngẫu cơ giới cao chừng chục mét, toàn thân được tạo nên từ một loại kim khí màu vàng.
Nó đang vác một ống pháo cực lớn, đây chính là Ma đạo cự pháo, loại cự pháo thường được dùng trong công thành chiến.
Có thể nói, ống pháo mà Địa Tinh Tầm Liệp đang vác trên vai y chang với loại cự pháo đặt trên tường thành, khác chăng thì ống pháo mà nó đang cầm nhỏ hơn mà thôi.
Nếu thật sự đem Ma đạo cự pháo khổng lồ kia lấy tới, thì chắc chắn bọn họ không đỡ nổi.Cả người Địa Tinh Tầm Liệp tỏa ra ánh sáng màu vàng đến chói mắt, nhìn như một cự nhân khổng lồ.
Mỗi bước đi đều khiến cho mặt đất chấn động từng hồi.Nhiếp Ngôn tiến vào trạng thái tiếm hành, men theo một bên từ từ đi tới gần Địa Tinh Tầm Liệp, lúc còn cách nó tầm ba mươi mét thì thi triển kỹ năng Trinh Sát.Địa Tinh Tầm Liệp: Lĩnh chủ cấp bốn mươi, lượng máu: 200.000/200.000.Địa Tinh Tầm Liệp đúng là Lĩnh chủ mạnh nhất thành Vĩnh Hằng, rơi ra trang bị cũng cực tốt, kiếp trước còn có người lấy được cả khôi giáp Tác Lạp Tư, là trang bị Á truyền kỳ.
Đương nhiên, điều này còn nhờ vào may mắn nữa.
Bởi mặc dù những con Lĩnh chủ này đều có xác suất rơi ra trang bị Á truyền kỳ, thậm chí là Truyền kỳ, nhưng tỷ lệ này cực nhỏ.
Có thể kiếm được tàn phiến Truyền kỳ đã ngon lắm rồi.Ma đạo cự pháo là loại vũ khí công kích tầm xa, nhưng loại pháo cỡ nhỏ này không có cách nào bắn trên không được, đạn được bắ.n ra chỉ có thể lăn trên