Ở phía trước nhìn lại đám người Vô Phong, Hắc Bạch, Lãnh Ngạo Ảnh, Mạn Chỉ.
Khắp nơi đều là người của Khải Hoàn đế quốc và Quang Minh Thánh Diễm, đúng là một biển người nhìn không thấy cuối.
Bọn hắn không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Hơn một vạn người cùng chung một chỗ, tràng cảnh hùng tráng cỡ nào.Nếu bây giờ xông ra, cho dù bọn hắn có được sức mạnh như Hoàng Kim Địa Long thì cũng chỉ là đi tự sát, thấy cách đó khoảng bảy tám mã có một hẻm núi, ngay lập tức tất cả tiến về nơi đó.Một đường đi đến hạp cốc, thứ nhìn thấy đều là thi thể các người chơi của Khải Hoàn đế quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm.Đám người chơi của Khải Hoàn đế quốc và Quang Minh Thánh Diễm tấn công, rồi lại di chuyển rồi lại tấn công, ý đồ giết bọn người Nhiếp Ngôn.
Thế nhưng bọn hắn rất nhanh liền phát hiện được, hết thảy cố gắng đều là phí công.Đám người Nhiếp Ngôn tổng cộng có hai mươi lăm người, đứng đầu là Thôi Xán Đao Quang, Dịch Diễn, Lãnh Ngạo Ảnh, Hắc Bạch, Vô Phong đều là một đám chiến sĩ, thánh kỵ sĩ có số má cả, phía sau là một loạt pháp sư mạnh mẽ, tiếp tục là mục sư, dẫn đầu đám mục sư là Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc, Thập Lý Họa Sa, Thiên Đường Màu Đen, Nguyệt Nhi.Trong thông đạo bé như vậy thì đội hình này đã coi như là vô địch, dù là ai thì cũng đừng nghĩ có thể đánh bại được một đoàn đội như vậy.Nhìn về phía trước, đều là người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm, không thể nhìn rõ phía trước.
Bởi trong động đều là đầu người.
Hơn mười vạn bị kẹt ở đây, ai cũng đừng nghĩ đến chuyện tiến vào dù chỉ một chút.Nhiếp Ngôn tỏa ra hào khí xung thiên, đám đội viên cũng không thua kém lão đại, đều đem hào khí tỏa ra.Dùng hai mươi lăm người, chặn mười vạn người ở bên ngoài, hành động phải vĩ đại cỡ nào cơ chứ!Đám Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm tiến vào hạp cốc này cứ nghĩ là chỉ là vui đùa, nhưng vui đùa lại phải trả giá bằng mạng của mình.Hắc Bạch nhìn mênh mông biển người phía trước, đùa cợt cười lớn: “Đám nhóc con Khải Hoàn Đế Quốc, Quang Minh Thánh Diễm có gan thì xông tới đây, đao trên tay của gia gia các ngươi cùng các ngươi nói chuyện!” “Đám tiểu tử, đến đây, sao sợ rồi à? Không dám à? Khải Hoàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm các ngươi không phải rất kiêu ngạo sao? Dũng khí thường ngày đâu hết rồi, sao hôm nay lại như lũ chuột nhắt vậy.
Nói cho các ngươi biết, Lão Tử là người của Ngưu Nhân Bộ Lạc đấy! Sau này nếu nhìn thấy người của Ngưu Nhân Bộ Lạc thì cúi đầu chào hai tiếng gia gia nghe chưa.” Dưới ảnh hưởng của Nhiếp Ngôn, những đội viên này nói chuyện cũng đều là phỉ khí tận trời, miệng nói không lưu tình.Ở trong hạp cốc chật hẹp âm thanh của bọn người Hắc Bạch từ nơi nơi vọng lại, cuồn cuộn như tiếng sấm truyền ra ngoài, gần như tất cả người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm đều nghe được.Đám Khải Hoàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm đều là một bụng nộ khí.
Trong cơn giận dữ, bọn hắn di chuyển công kích mấy lần nhưng đều thất bại, đã tổn thất mất năm sáu trăm người, hơn mười vạn người lại để hai lăm người của Ngưu Nhân Bộ Lạc chặn ở trong này, không thể tiến lên dù nửa bước, vậy thì còn mặt mũi nào mà trả lời? Cũng không thể để bọn người Nhiếp Ngôn thoát ra ngoài, mười vạn người mà không bắt nổi hai lăm người, để chuyện này đồn ra ngoài thì chẳng phải là chuyện cười sao?Thường ngày kiêu ngạo, nhưng hôm nay lại bị người ta đạp một phát vào mặt nhưng lại không thể làm gì, chuyện như vậy ai mà không nóng mặt.Mặt mũi đều đã không còn, vậy còn có cái gì mà không dám làm! Có mấy người không thể chịu được, liền tổ chức năm sáu trăm người công kích đám người Nhiếp Ngôn, nhưng cũng không thể đẩy lui được hai lăm người.
Hai lăm người này giống như tường đồng vách sắt đứng cho bọn ngươi đánh, nhưng ngươi lại phát hiện đánh mãi mà không đổ.Nhiếp Ngôn đi đến miệng hạp cốc.
Nhìn bên ngoài là vô cùng vô tận người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, dùng thanh âm trầm thấp nói: “Ta là hội trưởng Niết Viêm của Ngưu Nhân Bộ Lạc.” Thanh âm trầm thấp đó cuồn cuộn hướng về những người chơi ở phía trước, đám Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm vừa nghe được hai chữ Niết Viêm đều yên tĩnh trở lại, ở phía trước cốc khẩu có một thân ảnh lờ mờ đang đứng, bọn hắn muốn xem Nhiếp Ngôn sẽ nói gì tiếp theo.Ánh mắt lạnh lẽo của Nhiếp Ngôn lướt qua một đội người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc, khiến bọn chúng sợ hãi phải lui lại.Nhiếp Ngôn lúc này, tựa như một vị thần, một vị thần vô địch, một vị thần mà không ai dám phản kháng.Đây là thế! “Ta dùng danh nghĩa Ngưu Nhân Bộ Lạc, nói cái đám Khải Toàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm các ngươi dừng tay và rời khỏi đây, ngoan ngoãn mà cút về ổ chó của các ngươi đi.
Nếu như Khải Hoàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm còn muốn chiến, vậy Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng không ngại mà san bằng Khải Hoàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm”.
Thanh âm trầm như nước, là đại biểu cho lực lượng cường đại của Ngưu Nhân Bộ Lạc, là thập phần sức mạnh của Nhiếp Ngôn.Thanh âm của hắn, như là pháo nã vào trái tim của từng người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, lời như vậy cũng chỉ có Nhiếp Ngôn mới dám nói ra.
Dùng danh nghĩa của Ngưu Nhân Bộ Lạc, san bằng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm!Đây là tuyên ngôn của cả Ngưu Nhân Bộ Lạc!Còn đối với Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, đây chính là biểu hiện vô cùng miệt thị.Hơn mười vạn người lại bị hai lăm người chặn ở bên ngoài hạp cốc, việc đã như vậy người của Khải Hoàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm lấy cái gì ra để phản bác?Trong một nhà lao với một đống nhà lao dày đặc của Tạp La Nhĩ thành, tại đây ngoại trừ một phạm nhân đang bị giam giữ, còn có rất nhiều người của Khải Hoàn Đế Quốc.
Bọn họ đều vì Nhiếp Ngôn mà bị bắt vào đây.
Nơi này cũng không phải rất kém.
Nhưng người của Khải Hoàn Đế Quốc lại trông rất uể oải, ở đây bọn hắn không thể làm gì được, về phần không được hoạt động trong Tín Ngưỡng, bọn hắn cảm giác trong lòng lạc lõng, như thiếu thứ gì đó, đây là một thói quen.Bên trong nhà lao, có một người với khuôn mặt âm trầm đang nghe đội viên báo cáo, vừa nghe được lời nói của Nhiếp Ngôn, hắn liền vỗ mạnh: “Mẹ kiếp! Niết Viêm thì giỏi sao, ngươi cho rằng ngươi là ai mà dám nói san bằng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm!” Lửa giận trong lòng hắn rừng rực, dùng tay đấm mạnh lên nhà giam, nếu như không bị nhốt ở đây.
Hắn khẳng định sẽ tự mình giết sạch đám người Nhiếp Ngôn!Dưới cơn nộ khí, hắn bắt đầu chỉ huy người chơi Khải Hoàn Đế Quốc trong Tội Vực hạp cốc càn quét người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã cùng Già Lam Thần Điện.
Đây là một kích bạo phát cơn giận đang bị kìm nén.Chớp mắt thời gian, bên trong Tội Vực hạp cốc chỉ còn lại năm sáu vạn người của Khải Hoàn đế quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm, còn người chơi