Sách kĩ năng chuyển đổi khác với sách kĩ năng bình thường và sách kĩ năng cao cấp, nó thường là những kĩ năng khá mạnh, chủ yếu dùng cho pk.
Có tính chất giống những kĩ năng của người chơi vừa chuyển chức, hiệu quả của kĩ năng cao hơn nhiều so với kĩ năng bình thường nhưng thời gian cooldown lại không dài như kĩ năng cao cấp.Nhiếp Ngôn tiếp tục tìm đồ trong bảo rương ám kim, không có vật nào khác, quay lại quyển sách kỹ năng, đây là một quyển sách kĩ năng của đạo tặc.Sách kĩ năng: Phản thủ Bối Thứ – kĩ năng tự do – đặc điểm: đạo tặc thông qua động tác thân thể tránh né công kích của đối phương, thêm vào 2 giây vô địch, lách đến sau lưng kẻ địch để công kích, tạo thành hiệu quả bạo kích cho Bối Thứ.Điều kiện thi triển: Cần có vũ khí, 53 điểm nộ khí trở lên, thuộc tính kĩ năng: công kích trúng đối phương tạo thêm 1 điểm sát thương vật lý cơ bản, hiệu ứng phá giáp.Thời gian cooldown: 30 giây.Hạn định sử dụng: đạo tặc, đại đạo tặc, sử dụng trên mọi trận doanh.Đạo tặc chia làm đạo tặc, đại đạo tặc và ảnh vũ, sau khi chuyển chức, tính tự do và ngẫu nhiên lúc chiến đấu càng mạnh, sau khi tới chức ảnh vũ, có thể nắm vững mọi kĩ năng, tùy ý thi triển, tính tự do cực cao, thực lực cũng tăng mạnh.Vừa chuyển chức đã có kĩ năng tự do, mà phản thủ Bối Thứ là một trong số đó.Một cái có thể tránh né công kích lại mang vào hiệu quả vô địch, tăng mạnh thương tổn của kĩ năng Bối Thứ, hiệu quả của thuộc tính này rất mạnh, hơn nữa thời gian cooldown chỉ có 30 giây.Nhưng nó là kĩ năng tự do cho nên chính mình cần phải tìm tòi mới nắm vững.Kiếp trước, giá trị của một kĩ năng tự do ở trên thị trường cao tới mức trên vạn kim tệ cũng không mua được, so với ngựa hay kĩ năng cao cấp quý hơn nhiều, có thể thấy được nhu cầu của các người chơi với kĩ năng tự do.
Hơn nữa kĩ năng tự do vô cùng quý hiếm, trong mười vạn người mới có một người có kĩ năng tự do đã là không tệ.Tới chức ảnh vũ, một người có năm sáu kĩ năng tự do đã là rất được.Kiếp trước sau khi Nhiếp Ngôn trở thành đại đạo tặc, lấy được một quyển sách kĩ năng tự do, thế nhưng khi đó hắn vì cuộc sống nên bất đắt dĩ bán sách kĩ năng cho một ảnh vũ.Kiếp này Nhiếp Ngôn sẽ không làm chuyện mất mặt như vậy, hắn bỏ Phản Thủ Bối Thứ vào trong ba lô, chờ đến cấp 50 chuyển chức là có thể dùng.Nhiếp Ngôn tiếp tục tìm kiếm phía trong, hi vọng có thu hoạch khác.
Xuyên qua lối đi hẹp hòi, phía trước có dấu vết tu kiến của con người, nham thạch hai bên bị mài bằng phẳng, mặt trên là văn tự chi chít xiêu xiêu vẹo vẹo trông như mấy con nòng nọc, hắn xem mà chả hiểu gì hết.Vị trí chỗ này lại vô cùng âm u, gợi lên cảm giác âm trầm.Hắn chần chừ một lát, đi tới phía trước, giẫm lên mặt đất, một hơi thở lạnh lẽo ập lên, lòng bàn chân hắn có cảm giác chết lặng.
Đột nhiên, mặt đất rung lên, có thứ gì đó nhúc nhích dưới chân hắn.“Bẫy rập!” Tim Nhiếp Ngôn bỗng nhảy dựng, hai bên nham thạch xuất hiện rất nhiều đầu mũi tên lạnh lẽo, phía trước hay mặt sau cũng như vậy.Tầng tầng mũi tên như vậy lộ ra sát khí lạnh thấu xương.Khi chúng xuất hiện, thân hình Nhiếp Ngôn không di chuyển, hắn vẫn đứng im tại chỗ, may mà những mũi tên này không bắn ra! Đối mặt với nhiều mũi tên như vậy, hắn hít một ngụm khí lạnh.May mà hắn thành công, hắn đã phán đoán đúng, một khi rời chân khỏi mặt đất, hắn sẽ bị bắn thành con nhím.Nhưng cũng không thể đứng ở đây! Ở phía trước, sau hay trái phải đều bị che kín bởi những đầu mũi tên.Nhiếp Ngôn suy nghĩ, trong ba lô của hắn còn có Phi Dược Giả giới chỉ! Nhiếp Ngôn đeo Phi Dược Giả giới chỉ lên, nhắm đúng vị trí, thả người nhảy, phóng qua khu vực nguy hiểm này như cưỡi mây đạp gió.Phía sau truyền đến tiếng vút vút, quay đầu nhìn lại, trên vách tường cắm đầy tên, chi chít như lông nhím.Thấy tình cảnh này, Nhiếp Ngôn thở phào may mắn.Hắn tiến về phía trước, càng thêm cẩn thận vì có thể có bẫy, tuy phần lớn được bố trí kín đáo nhưng vẫn bị hắn phát hiện, tránh né được hết.Tuy vậy vẫn rất mạo hiểm, vài lần hắn thiếu chút nữa treo trong khu vực đầy cạm bẫy này.Đi qua một con đường hẹp, có một hơi thở âm u lạnh lẽo truyền đến, Nhiếp Ngôn nhìn về phía trước, lại hít khí lạnh.Phía trước là một phòng lớn khép kín, mạng nhện dày đặc, một con nhện lớn màu đen ở trên mạng nhện giữa thạch thất.
Cơ thể nó chiếm tới hơn 10 mã (gần 9m), nhìn qua thật khủng bố! Con nhện to như vậy, kiếp trước lẫn kiếp này Nhiếp Ngôn đều là lần đầu nhìn thấy, hắn vội lui vào con đường hẹp hòi, sợ bị công kích.
Quan sát con nhện phía trước, chỉ thấy nó xấu xí vô cùng, cặp mắt kép to lớn phía trước, trên người là lông tơ chi chít như kim thép.
Lại nhìn kĩ, đột nhiên Nhiếp Ngôn phát hiện, ánh mắt của con nhện này không có sắc thái, ảm đạm không ánh sáng.Tử linh?Hắn đi tới một góc, nhìn phía sau lưng của con nhện, lưng nó đã bị mở ra, thì ra chỉ là xác không! Tuy nó chỉ còn là thi thể nhưng vẫn rất dọa người.Nhiếp Ngôn nhìn phía dưới thân thể con nhện, trong mạng nhện dày có một bàn đá, phía trên là một viên ngọc đen sáng bóng.
Viên ngọc có hình cầu, khoảng bằng một nắm tay.Ánh mắt Nhiếp Ngôn bị viên ngọc đen hấp dẫn.
Nó là cái gì vậy?Nhiếp Ngôn nâng kỵ xạ nỏ, bắn về phía đó.Hắn không có cách nào xác định trong thạch thất