Nhiếp Ngôn tiết lộ hết mọi chuyện, mọi người như được uống thuốc an thần, tràn ngập chờ mong với sự phát triển của Chiến Thần Bộ Lạc trong tương lai.Nữ nhân viên tên Tiểu Tô đang thuyết trình kế hoạch của Chiến Thần Bộ Lạc, những người phía dưới náo loạn đứng lên, bọn họ đều là người của các phòng làm việc lớn.“Không có kim tệ thì làm cái rắm a, mọi người ở đâu thì về đấy đi thôi.” Một người đàn ông đầu trọc hơn 30 tuổi nói.“Đúng vậy, không có kim tệ thì thành lập công hội làm gì!”Những người phía dưới nhao nhao biểu đạt sự bất mãn.“Một công ty lớn như vậy, ngay cả mấy vạn kim tệ cũng không gom nổi, quá dọa người rồi.” Một người chơi chức nghiệp hơn 20 tuổi cười nhạo.Những người này vô cùng ầm ĩ; nhóm người đứng đầu các phòng làm việc vẫn ngồi im, ung dung thản nhiên; đám người phía dưới gây rối là được bọn họ cho phép, bọn họ muốn nhìn xem, lãnh đạo công ty giải quyết vấn đề này thế nào.Ánh mắt Nhiếp Ngôn tập trung vào năm người ở hàng đầu, bọn họ đang cúi đầu thương lượng gì đó.
Năm người này, sợ rằng sẽ không cam tâm tình nguyện dốc sức vì Chiến Thần Bộ Lạc.
Động lực duy nhất để bọn họ lưu lại chính là tiền lương kếch xù của công ty, cũng chính vì vậy mà bọn họ sẽ không rời đi dễ dàng.“Mọi người yên tâm, chớ nóng nảy.” Nữ nhân viên Tiểu Tô hiển nhiên chưa đủ kinh nghiệm, gặp phải trường hợp này không ổn định được, gấp đến độ mồ hôi đầy đầu, nhìn về phía Nhiếp phụ.
Nhiếp phụ cho nàng xuống dưới, nàng thở dài nhẹ nhõm: “Xin mọi người chờ một chút, lát sau chúng ta sẽ tiếp tục thảo luận.” Nàng vội vàng đi xuống, phía dưới ồn ào, tràng diện có phần không khống chế được.
“Đổng sự trưởng.” Tiểu Tô xoay người chào Nhiếp phụ.Nhiếp phụ gật đầu, nói: “Chúng ta đã bàn bạc phương án mới, phương án trước đó bỏ đi, ngươi xem một chút đi.”“Để ta lên đi.” Nhiếp Ngôn đột nhiên chen vào, nữ nhân viên tên Tiểu Tô này quá non nớt, có khi sẽ xử lý không tốt.
Hắn là người lập ra phương án, chắc chắn có thể thuyết minh được, trường hợp gì hắn cũng đã gặp qua, còn sợ không đàn áp được mấy tên tiểu tử náo loạn? Nhiếp Ngôn đi về phía bục, đi tới trước bục, hắn nhìn lướt qua đám người gây sự.
Những người phía dưới thấy Nhiếp Ngôn đều tỏ vẻ coi thường.
“Chẳng lẽ các ngươi không còn người sao, sao phải sai đứa nhỏ hơn mười tuổi đi lên?” Một người chơi chức nghiệp ở dưới kiêu ngạo nói.Nhóm lãnh đạo của phòng làm việc Băng Phong, Thương Long, Lôi Thần, Dạ Nguyệt, Hỏa Viêm đều không lên tiếng.
“Bọn họ muốn làm gì?” Thương Long cúi đầu nói, hỏi mấy tên lãnh đạo khác.
“Không biết, yên lặng nhìn xem.” Hàn Băng Chi Ngữ nói.
Tên trong hiện thực của bọn họ ít người biết tới nhưng ở trong trò chơi lại là thanh danh hiển hách.Bọn họ thật sự không hiểu vì sao Nhiếp Ngôn sẽ xuất hiện ở đây, khuôn mặt Nhiếp Ngôn rất trẻ con, nhìn qua nhiều nhất cũng chỉ 18 19 mà thôi.
Nhiếp Ngôn mắt lạnh nhìn quét toàn trường, tập trung vào vài người chơi gây sự kia.
“Ngươi, ngươi, cả ngươi, đều bị đuổi việc!” Nhiếp Ngôn chỉ vào mấy người, lạnh lùng nói.
Vài tên gây sự này, không biết có rắp tâm gì, dù thế nào cũng không thể lưu lại.
“Ngươi là cái gì, gọi người quản lí của các ngươi ra nói chuyện.” Một người trong đó không phục nói.
Lúc này Nhiếp phụ đứng lên, lạnh giọng nói: “Hắn là con ta, lời của hắn đại diện cho ý kiến của ta.”Mọi người thấy Nhiếp phụ nói vậy, không còn lời nào nữa, mấy người chơi bị đuổi việc không phục chửi bậy một phen nhưng bị bảo vệ lôi ra ngoài.Nhiếp Ngôn hiểu rõ, những người này có thể là mấy thành viên chuyên phá rối, bọn họ muốn dùng cách này tạo áp lực với Chiến Thần Bộ Lạc.
Dưới ánh nhìn sắc bén của Nhiép Ngôn, hơn nữa vừa xong có mấy người bị lôi ra, những người còn lại cuối cùng cũng an phận.“Chiến Thần Bộ Lạc vừa thành lập còn chưa phát triển, đây là sự thật, các ngươi muốn đi thì đi, chúng ta sẽ không ngăn cản! Chiến Thần Bộ Lạc không cần kẻ gây rối! Nếu muốn đi thì cứ tự nhiên!” Nhiếp Ngôn nhìn những người này, ánh mắt dừng ở năm người đứng đầu kia.Người đứng đầu của phòng làm việc Lôi Thần đứng lên, hắn khoảng hơn 30 tuổi, thân hình cao lớn, mày rậm mắt to, mặc một bộ âu phục màu đen.
Hắn tên là Trương Tùng, khá có tiếng trong giới người chơi chức nghiệp, là một nguyên tố pháp sư, ở trong trò chơi gọi là Cuồng Lôi Liệt Hỏa, được một số người gọi là Lôi Thần, phòng làm việc của hắn có hơn 600 người, đều là những người chơi tinh anh rất mạnh.
Phòng làm việc này có tiếng là kiêu ngạo và nóng nảy.Lúc trước vài người quản lí của Chiến Thần Bộ Lạc phải ra giá cao, chấp nhận mọi loại điều kiện mới mời hắn đến được.
Sau khi vào Chiến Thần Bộ Lạc, hắn còn đắn đo giá cả, làm khó dễ mấy người quản lí kia không ít.
Nhưng vì sự phát triển của Chiến Thần Bộ Lạc, mấy người quản lí kia vẫn phải nhân nhượng.Một công hội có thực lực, người chơi sẽ tự động xin vào, không có thực lực, còn phải cầu bọn họ gia nhập.
“Đồ con nít, cái Chiến Thần Bộ Lạc này ngay cả kim tệ cũng không gom nổi, tiền lương cũng không nhiều.
Ta Lôi Thần nói, nếu Chiến Thần Bộ Lạc phát triển, cái tên Trương Tùng của ta sẽ viết ngược lại.” Trương Tùng cười lạnh, quay đầu về phía đầu não của mấy phòng làm việc, nói: “Thật ngại, các vị đồng hành, Trương Tùng ta đi trước.”Kiếp trước Chiến Thần Bộ Lạc vì muốn phát triển liền hạ thấp tư thái, cầu người khác gia nhập, một đời này phải thay đổi triệt để! Cái loại vào công hội để làm ông lớn, cút hết đi! Mấy kẻ vênh váo tận trời, nếu không triệt tiêu uy phong của bọn họ, về sau càng khó quản lí!Nhiếp Ngôn cười nhạo nói: “Sẽ có một ngày như vậy.
Yên tâm, Ni Tác Đức Thành trong tương lai chính là thiên hạ của Chiến Thần Bộ Lạc! Đến lúc đó ngươi cầu,