Lưu Thụy nhìn Nhiếp Ngôn lượn lờ trước mặt chỉ cảm thấy mình thật hèn mọn và nhỏ bé khi đứng giữa một đám đội viên, Trước đây, hắn bị đạo tặc của Ngưu Nhân Bộ Lạc đuổi giết, rớt mất 2 level, sau đó hắn bỏ một đống tiền mặt ra mua tùy cơ truyền tống quyển trục rồi mới dám ra khỏi thành.
Gặp đạo tặc của Ngưu Nhân Bộ Lạc lập tức sử dụng tùy cơ truyền tống quyển trục để trốn.
Cuộc sống như thể chuột bọ chui rúc khắp nơi.
Mối thù này, hắn chỉ có thể tính hết lên đầu Nhiếp Ngôn.Hôm nay, Nhiếp Ngôn đã chọc thủng tự ái còn sót lại của hắn, để hắn không có chỗ để chui.
Lưu Thụy hận Nhiếp Ngôn thấu xương, thấy Nhiếp Ngôn lớn lối như vậy, hắn thật sự không nhịn được.Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, kiếp trước Lưu Thụy còn dùng biện pháp ác liệt hơn để làm Nhiếp Ngôn mất hết tôn nghiêm, giờ Nhiếp Ngôn muốn tính hết món nợ này.Nhiếp Ngôn nhìn Lưu Thụy cười khinh miệt, kiếp này, Lưu Thụy đã không có tư cách tranh đấu với hắn.Lưu Thụy thấy nụ cười sáng loáng, chói mắt của Nhiếp Ngôn, hắn chỉ cảm thấy lộn cả ruột, không còn quan tâm gì hết, ngưng tụ một quả Áo Thuật Hỏa Cầu, Hỏa Diễm Nhiên Thiêu.Nếu như hắn xuất thủ, Nhiếp Ngôn chắc chắn sẽ công kích hắn và các đội viên khác.
Hắn không tin những người khác sẽ khoanh tay đứng nhìn, cùng lắm sống mái một phen, ít ra còn khá hơn uất ức như thế này.“Móa, Thiên Duệ, ngươi làm cái đệt gì vậy, dừng tay lại ngay!” Hoạt Ngư gào to, nhưng hắn không thể ngăn cản được Lưu Thụy, chỉ trơ mắt nhìn một quả Áo Thuật Hỏa Cầu bay thẳng từ tay Lưu Thụy đến Nhiếp Ngôn.Đúng lúc này, đột nhiên Hoàng Kim Địa Long đi vài bước, ngăn cản Áo Thuật Hỏa Cầu, Áo Thuật Hỏa Cầu nổ tung trên người Hoàng Kim Địa Long, lửa văng tung tóe.Hoạt Ngư tuyệt vọng, bọn họ công kích Hoàng Kim Địa Long, đồng nghĩa với việc Nhiếp Ngôn có thể thoải mái giết bọn họ, hắn giơ pháp trượng lên, chờ đợi Nhiếp Ngôn tấn công.“Niết Viêm, nhất định sẽ có ngày ta dẫm ngươi dưới chân!” Lưu Thụy phùng mang trợn má, nói cay nghiệt.“Hoan nghênh, hoan nghênh, liệu ngươi có bổn sự kia không?” Từ trước đến giờ Nhiếp Ngôn chẳng thèm ngó ngàng đến loại chém gió như vậy.Trong lúc đó, Hoàng Kim Địa Long quay đầu, phun ra một luồng long tức, hỏa cầu bỏng cháy bắn thẳng về phía Lưu Thụy.
Lưu Thụy còn không kịp phản ứng đã bị ngọn lửa rơi thẳng vào đầu, bao phủ cả người.Áo vải mỏng manh không thể đỡ nổi một chiêu của Hoàng Kim Địa Long.Chết luôn chứ sao nữa!Không có gì bất ngờ, Lưu Thụy ngã lăn quay ra đất.Sau khi Hoàng Kim Địa Long giết chết Lưu Thụy, nó thở phì phò, nhìn ngó bốn xung quanh.Đám người chơi Khải Hoàn Đế Quốc rùng cả mình, giờ bọn họ mới biết được sự đáng sợ của Hoàng Kim Địa Long, mạnh đến không thể chống lại.Mặc dù giết chết Lưu Thụy nhưng Nhiếp Ngôn vẫn bình tĩnh, nhìn về những người khác, làm trái tim của đám người chơi Khải Hoàn Đế Quốc đập thình thịch.Không ai dám công kích Nhiếp Ngôn, bọn họ đang chờ lệnh của Hoạt Ngư.Tính toán kéo mọi người chịu chung số phận của Lưu Thụy hoàn toàn thất bại.Nhiếp Ngôn level 54, trang bị toàn thân khủng đến độ làm mọi người run sợ, lại thêm một con Hoàng Kim Địa Long level 50, tất cả đều chung một cảm nhận: thế này thì đỡ làm sao?Đám thuẫn giáp chiến sĩ và cuồng kiếm sĩ đều đã sẵn sàng xung phong, Hoạt Ngư gào lên trong kênh tổ đội: “Tỉnh táo! Chờ lệnh! Cấm động thủ trước!”Trán Hoạt Ngư vã mồ hôi lạnh, hắn quá cuống, giờ còn đang giữ vững trạng thái giằng co, nếu như đánh thật, hắn cũng không biết kết quả thế nào.
Nhiếp Ngôn quá mạnh, hắn không nghĩ ra cách nào đối phó với một đạo tặc như vậy.Tất cả đều căng thẳng, chỉ cần Nhiếp Ngôn ra tay, bọn họ lập tức hội đồng Nhiếp Ngôn.Đã mấy lần Hoạt Ngư giơ pháp trượng lên, rồi lại để xuống.
Chỉ cần tất cả mọi người đồng loạt tấn công Nhiếp Ngôn, hắn chết chắc, còn Hoàng Kim Địa Long, chỉ cần một lượt tấn công, ít nhất cũng bị mất nửa máu.Thế nhưng hắn không dám ra tay, chỉ có nắm chắc cực kỳ thì Nhiếp Ngôn mới dám lượn lờ trước mặt bọn họ.Nhiếp Ngôn không hề sợ hãi, hắn sẽ không làm trò liều lĩnh.Nếu ra tay, không thành công thì có khi bọn họ lại giống Lưu Thụy, bị chà đạp như một con kiến.Nhiếp Ngôn và Hoàng Kim Địa Long đi đến đâu, đám người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc chỗ đấy tản ra vội.Cả đám căng thẳng tới cực điểm, chỉ cần Nhiếp Ngôn ra tay, lập tức sẽ phải chịu cả đám hội đồng.Nhiếp Ngôn lại không hề có ý định xuất thủ, hắn nghĩ phá hủy hoàn toàn ý chí chiến đấu và lòng tin của một người còn đáng sợ hơn giết chết họ.Nhiếp Ngôn cần gì phải động thủ!Cứ thế, Nhiếp Ngôn và Hoàng Kim Địa Long lướt qua cả đám người chơi Khải Hoàn Đế Quốc.Đám người Hoạt Ngư nhìn bóng lưng Nhiếp Ngôn và Hoàng Kim Địa Long rời đi khuất xa khỏi tầm mắt mới thở phào nhẹ nhõm, sau lưng bọn họ đã ướt đẫm mồ hôi.Đây chính là sức uy hiếp của Cuồng Tặc Niết Viêm, hắn ở chỗ nào thì tất cả chỉ có thể run sợ.Ở Khải Hoàn Đế Quốc, bọn họ có thể vỗ ngực tự xưng tinh anh, nhưng đến Ngưu Nhân Bộ Lạc thì bọn họ chả là cái vẹo gì cả.Ở Ngưu Nhân Bộ Lạc, đi đâu cũng có thể thấy level 45, 46, ít nhất phải hai ngàn người, còn ở Khải Hoàn Đế Quốc thì có ba, bốn trăm người đã tốt lắm rồi.Nhiếp Ngôn level 54, chỉ riêng level cũng để người khác cảm thấy không thể với tới rồi.“Chúng ta trở về đi.” Chứng kiến những người chơ này biểu lộ tinh thần sa sút, Hoạt Ngư thở dài một hơi nói, hắn có điểm minh bạch, Nhiếp Ngôn vì cái gì không kiêng nể đi qua giữa đoàn đội bọn họ, rồi lại không công kích bọn họ.
Nhiếp Ngôn làm việc này so với giết bọn họ còn tàn nhẫn hơn, đem một người đánh mất đi sự tin tưởng của chính mình, vậy hắn từ nay về sau sẽ sinh ra lòng sợ hãi.Những người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc đều đọc hồi thành quyển trục, lúc rời đi, đều có một loại cảm giác may mắn tìm được đường sống trong kẽ chết!Đám người kia sau khi trở về, có rất nhiều người sẽ rời khỏi Khải Hoàn Đế Quốc, kẻ cả là Lưu Thụy.
Ở trong hàng ngũ của Khải Hoàn Đế Quốc bọn họ đã không còn nhìn thấy hy vọng, chỉ có thể chờ đợi bị giẫm đạp.
Rất nhanh sau đó, đoạn video này được đưa lên trang chủ, trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.Niết Viêm ở trước mặt sáu bảy mươi ngườ chơi Khải Hoàn Đế Quốc, y nguyên trấn định tự nhiên, làm cho sáu bảy mươi người này không dám động thủ, chuyện này trở thành đề tài