Nhiếp Ngôn từ từ tiềm hành tới gần, cực kỳ cẩn thận.
Chắc chắn Thị Huyết Cuồng Đao không ngờ được Nhiếp Ngôn sẽ ra tay với hắn.
Bình thường mục tiêu đánh lén của Đạo tặc là nghề nghiệp áo vải, làm gì có Đạo tặc nào tiềm hành vào trận doanh đối phương giết Chiến sĩ chứ! Chỉ có hai trường hợp, hoặc là gã Đạo tặc này khủng tới mức có thể dẫm đạp tất cả, hoặc là tên này khùng tới mức thích lao đầu vào chỗ chết.Nhiếp Ngôn chat riêng với Aun: “Báo cáo vị trí của ngươi đi.”“Tọa độ 395, 676, 865.” Aun nhìn tọa độ trên bản đồ nhỏ, nói.Nhiếp Ngôn nhìn tọa độ của mình, nhìn sang bên trái, Aun cách hắn khoảng năm sáu mét, cực gần, nhưng vì Aun đang tiềm hành nên hắn không nhìn thấy.Thị Huyết Cuồng Đao cách bọn hắn khoảng mười mét, cũng gần trong gang tấc rồi.Xung quanh thỉnh thoảng lại có người chơi Chiến Đao Thị Huyết đi lại, bọn hắn không thể không tránh né cẩn thận.“Lão đại, quân của Già Lam Thần Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc khoảng mười phút nữa sẽ tới.” Một người chơi Chiến Đao Thị Huyết nói với Thị Huyết Cuồng Đao.“Đám bỏ đi đó tới bao nhiêu cũng thế, trước tiên cứ dọn sạch đám Ngưu Nhân Bộ Lạc đã, để ở đây chướng mắt.” Thị Huyết Cuồng Đao nói khinh miệt.Lời nói của Thị Huyết Cuồng Đao làm Nhiếp Ngôn cảm thấy ngứa tai, ai thắng ai thua còn chưa biết đâu!Như bản thân Nhiếp Ngôn, mặc dù là hội trưởng của Ngưu Nhân Bộ Lạc, thỉnh thoảng hắn cũng ra một số mệnh lệnh cho người chơi trên chiến trường, nhưng cũng không phải chỉ huy chân chính, bởi vì nghề nghiệp Đạo tặc không thích hợp để làm chỉ huy, thông thường đều do Chiến sĩ hoặc Mục sư đảm nhiệm.
Trận chiến này, vẫn là Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử chỉ huy, Nhiếp Ngôn chỉ có một số đề nghị căn cứ phán đoán của mình.
Chính vì thế, Nhiếp Ngôn mới không kiêng dè gì, chơi thế nào thì chơi.Nếu có thể giết chết Thị Huyết Cuồng Đao, vậy thì lời to.
Còn nếu không thành công thì hắn cũng đủ tự tin mình sẽ chạy thoát.Thị Huyết Cuồng Đao vẫn ngây thơ không biết Nhiếp Ngôn và Aun đang đến bên cạnh, chỉ cách hắn hơn mười mét.
Hắn còn đang chỉ huy tất cả người chơi Chiến Đao Thị Huyết gần đó, bọn họ vừa phái 1000 tinh anh tới đây, thực lực lại mạnh hơn, bắt đầu áp chế toàn diện Ngưu Nhân Bộ Lạc.Thị Huyết Cuồng Đao quét mắt nhìn chiến trường, không phát hiện Nhiếp Ngôn.
Hắn nhìn ra xa, Hoàng Kim Địa Long của Nhiếp Ngôn cách đó khoảng 500m, vậy thì Nhiếp Ngôn nhất định sẽ ở quanh đó.
Thị Huyết Cuồng Đao tiến lên trước một đoạn, gào lên trong kênh công hội: “Đánh mạnh lên cho ta! Một đội Đạo tặc tiến lên, dọn dẹp Mục sư!”Sau khi hắn nói xong, hai tên Đại Đạo tặc dẫn theo hơn 30 gã Đạo tặc trên level 50 nhưng chưa chuyển chức thi nhau tiến vào trạng thái tiềm hành, chạy lên tiền tuyến.Thị Huyết Cuồng Đao không hay biết mà cứ thế nhích tới gần Nhiếp Ngôn và Aun.
Hai người đứng ngay phía trước Thị Huyết Cuồng Đao, lặng lẽ chờ thời cơ.Lúc Đạo tặc di chuyển, hiệu quả che giấu của tiềm hành giảm mạnh, còn khi đứng im bất động, hiệu quả sẽ phát huy tối đa.Với hiệu quả ẩn nấp của Nhiếp Ngôn và Aun, nếu họ đứng yên tại chỗ, ít nhất người chơi khác phải tiến vào trong bán kính một hai mét mới có thể cảm giác được sự tồn tại của bọn họ.Người chơi của Chiến Đao Thị Huyết tiến dần lên phía trước, nhân số bọn họ phải gấp đôi Ngưu Nhân Bộ Lạc, chẳng mấy chốc lại chiếm ưu thế.
Thị Huyết Cuồng Đao là chỉ huy nên hắn cũng phải tiến lên phía trước một chút.Nhiếp Ngôn nhìn Thị Huyết Cuồng Đao đang từ từ đưa đầu vào chỗ chết, chủy thủ trong tay không khác gì rắn độc rình mồi, có thể công kích bất cứ lúc nào.Nhiếp Ngôn vẫn khá tỉnh táo, dù sao cũng trải qua nhiều trận chiến rồi.Aun lại hơi kích động, đây là lần đầu tiên hắn làm chuyện liều mạng như kiểu lẻn vào giữa quân địch, siết cổ địch thủ, chỉ nghĩ thôi hắn đã thấy kích thích.
Hắn cố gắng dằn tâm trạng nôn nóng lại.
Hắn theo đuôi Nhiếp Ngôn tới đây, bị Nhiếp Ngôn ảnh hưởng, trong lòng cũng có một khí thế điên cuồng.Aun chợt nhớ một vài cảnh tượng trước kia, chiến tích Nhiếp Ngôn chém giết Hắc Trác, Tội Vực Hạp Cốc và Mộ Sắc Sâm Lâm tại Dong Hỏa Sâm Lâm vẫn là mục tiêu để hắn phấn đấu.
Chính Nhiếp Ngôn tạo nên khí thế của Ngưu Nhân Bộ Lạc, hắn cũng khát vọng sẽ có chiến tích huy hoàng như vậy.Hai người ẩn núp như báo săn, sẵn sàng cắn chết con mồi bất cứ lúc nào.“Ngươi có thể chịu được công kích ma pháp trong bao lâu?” Nhiếp Ngôn truyền âm cho Aun.Aun tính toán, nói: “Khoảng sáu giây, nếu thêm cả Tật Phong Bộ nữa thì chín giây.”Nhiếp Ngôn tính toán qua, sáu giây là đủ rồi.“Năm giây đầu để chuẩn bị, tích lũy hai đến ba điểm liên kích, sau đó nghe ta chỉ huy, ta đếm một hai ba thì đồng thời sử dụng kỹ năng chung kết, miểu sát Thị Huyết Cuồng Đao! Nhất định đòn cuối cùng phải đồng thời.
Công kích trước đó có thể bỏ qua vì Thị Huyết Cuồng Đao có Mục sư buff riêng, phản ứng của Đại Mục sư thường khoảng hai giây.
Nếu công kích của chúng ta không đồng thời, có một ma pháp trị liệu xen vào thì còn lâu mới giết được Thị Huyết Cuồng Đao.” Giết Thị Huyết Cuồng Đao là chuyện quá khó khăn, việc này đúng là khiêu chiến cực hạn của cả Nhiếp Ngôn và Aun, cần phải có hai gã Đạo tặc có ý thức chiến đấu cực cao mới có thể làm được, cả quá trình cũng không cho phép sai lầm.Aun hơi bất ngờ, nói: “Công kích của chúng ta có mạnh đến mấy, có dùng kỹ năng chung kết, sử dụng điểm liên kích thì chỉ sợ cũng không miểu sát được Thị Huyết Cuồng Đao.
Phòng ngự của hắn cao lắm, hơn nữa còn mặc giáp như vậy, HP lại nhiều, lên tới 4200, chúng ta miểu sát được sao?”“Đến lúc đó nghe lệnh của ta là được rồi.” Nhiếp Ngôn nói, chỉ cần Aun phối hợp công kích với hắn, miểu sát một tên HP 4200 cũng chẳng có vấn đề gì, thế