Nghe giọng điệu không hề lo lắng của Nhiếp Ngôn, Nhiếp phụ thật muốn dạy dỗ tên nhóc này, người như Thứ Đao là nhân vật cấp quốc bảo, chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu, nếu như người này vì sự lạnh nhạt của Nhiếp Ngôn mà rời đi thì đó chính là tổn thất của họ.Nhiếp phụ rất xem trọng Thứ Đao, thân thủ đó rõ ràng là xuất phát từ trong quân đội, nếu như hắn chịu làm bảo tiêu, vậy an toàn của Nhiếp Ngôn thật sự không có gì đáng lo, cho dù tốn bao nhiêu tiền ông cũng đồng ý.Trong quân đội luôn coi trọng thực lực, nếu có thực lực thì sẽ được người khác tôn trọng.
Xác định Thứ Đao không phải tới gây sự nên trong lòng người xuất thân từ quân đội là Nhiếp phụ vẫn rất tôn sùng Thứ Đao.Nhiếp phụ nói với Nhiếp Ngôn: “Cho dù tốn bao nhiêu tiền cũng nhất định phải giữ người này lại, để cha đưa con 300 triệu, nếu không đủ thì nói với cha.” Vì mời chào Thứ Đao, có thể nói là Nhiếp phụ đã bỏ vốn gốc.Mỗi ngày Tập đoàn Thiên Hạ đều có thể thu được một lượng lớn tiền lời, người như Thứ Đao nếu như bỏ qua thì sẽ chẳng còn cơ hội.
Hắn tuyệt đối đáng tiền!Trong khi nói chuyện, Nhiếp Ngôn đã đi đến cửa ra vào của Tập đoàn Thiên Hạ, từ cửa đi thẳng đến chỗ Thứ Đao.Sáu bảo an kia đang được một số tiếp tân dìu ra cửa.Nhiếp Ngôn cười với Thứ Đao: “Chúng ta lại gặp mặt.”Thứ Đao nhún vai, tỏ vẻ không có chuyện gì cả, nói: “Trước khi tôi làm bảo tiêu cho cậu, tôi có một số yêu cầu.
Cậu chuẩn bị cho tôi một biệt thự ở Bích Thủy Vân Gian, bên cạnh đó, tôi còn cần 100 triệu, còn lại nhìn xem cậu có chịu giá này không.”“Những thứ này tôi sẽ chuẩn bị giúp anh, nếu không đủ, lúc nào cũng có thể nói với tôi.” Nhiếp Ngôn sảng khoái nói, đã có tiền của Nhiếp phụ, hắn căn bản không cần lo những chuyện này.Không nghĩ tới Nhiếp Ngôn sẽ đáp ứng nhanh như vậy, Thứ Đao nghĩ, hắn ở bên ngoài làm lính đánh thuê tuy rằng tiền lương rất cao nhưng cũng rất nguy hiểm, hơn nữa hắn còn có nhiều anh em bị thương tật trên chiến trường.
Chuyện bắt cóc Tạ Dao lần trước may mắn là họ trốn nhanh, nếu không có lẽ đã có chuyện không hay xảy ra.
Trong lòng hắn có chút lo lắng, nếu hắn có chuyện gì xảy ra, cùng lắm là mất mạng, nhưng nếu liên lụy tới những anh em kia, hắn sẽ rất áy náy.
Làm bảo tiêu cho Nhiếp Ngôn có thể nói là một lựa chọn tốt.
Hơn nữa Nhiếp Ngôn lại ra giá cao như vậy, hắn đã có thể hạ quyết tâm.
“Chuyện này quyết định như thế đi.” Thứ Đao gật đầu nói.Nghe được lời đồng ý của Thứ Đao, Nhiếp Ngôn khẽ cười nói: “Vậy hy vọng là chúng ta hợp tác vui vẻ!”Nhiếp phụ đi qua hướng này, Thứ Đao lại trở về gương mặt không chút biểu tình.
Nhiếp phụ nói với Nhiếp Ngôn: “Bảo bạn của con đến phòng khách ngồi một chút đi.”Nhiếp Ngôn bất đắc dĩ nói: “Hắn không thích tiếp xúc người lạ.”Nhiếp Nghĩa gật đầu, người như Thứ Đao nhất định có chút ngạo khí của người tài giỏi.
Vì thế nên ông hỏi thêm, chỉ nói: “Lát nữa con hãy đến phòng họp, có chuyện quan trọng cần thương lượng.” Nói xong hắn và một vị cổ đông đi về phía phòng họp.Sau khi Nhiếp phụ rời khỏi, Nhiếp Ngôn đưa ra một bản hợp đồng điện tử, hai người ký tên của mình.
Đây là giấy bán thân của Thứ Đao.
Hợp đồng bảo tiêu 100 triệu, chắc chỉ có người như Thứ Đao mới có thể có hợp đồng như vậy.Nhiếp Ngôn nhìn hợp đồng điện tử, trên đó là chữ ký của hai người, dấu tay.
Hợp đồng cũng được lưu trữ trên mạng.
Nhưng chữ ký của Thứ Đao chỉ đơn giản là hai chữ Thứ Đao.“Tôi quên hỏi, anh tên gì?” Nhiếp Ngôn hỏi thẳng tên thật của Thứ Đao.“Tôi họ Vương, không có tên, cậu cứ gọi tôi Thứ Đao là được.” Lưỡi Lê nói.
Nhiếp Ngôn nghĩ ngợi một chút rồi không hỏi tới.
Hắn còn nhờ Lâm thúc đi tìm cho Thứ Đao một căn biệt thự ở Bích Thủy Vân Gian, tốt nhất là ở gần nhà hắn.
Sau khi sắp xếp sau mọi thứ, Nhiếp Ngôn nói với Thứ Đao: “Anh đi cùng tôi tới phòng họp.” Thứ Đao không từ chối, đi theo sau Nhiếp Ngôn, hai người đi tới phòng họp.Đi qua một hành lang thật dài, Nhiếp Ngôn và Thứ Đao đi tới phòng họp của Tập Đoàn Thiên Hạ, bên trong đã có hơn 100 người, đang ồn ào tranh luận vấn đề gì đó.Nhiếp Ngôn nhìn quanh hội trường, những nhân vật lớn càng ngày càng đông, hắn thấy được một số gương mặt quen thuộc, Hàn Băng Chi Ngữ của Phòng làm việc Băng Phong, Yên Diệt của Phòng làm việc Thương Long… Hội nghị do A Sâm chủ trì.Nhiếp Ngôn ngồi cạnh nghe một lát, hắn đã hiểu họ đang nói gì, Chiến Thần Bộ Lạc gần đây có chút căng thẳng.
Năm công hội của nhà Thác Bạt đã tiến công Chiến Thần Bộ Lạc liên tục, một vài tòa cứ điểm thiếu chút nữa là thất thủ, nếu như thế, số tiền đầu tư khổng lồ sẽ trôi theo dòng nước.
Thời gian gần đây mâu thuẫn giữa Tập đoàn Thiên Hạ và Thác Bạt Hồng Dã càng trở nên gay gắt, Thác Bạt Hồng Dã đã dùng hết tất cả năng lượng để quyết sống chết với Tập đoàn Thiên Hạ.
Ngưu Nhân Bộ Lạc lúc này đang nghỉ ngơi lấy sức, không có cách nào để tham dự chiến tranh.Chiến Thần Bộ Lạc chỉ vừa mới quật khởi, muốn mạnh mẽ đối đầu năm công hội lớn của nhà Thác Bạt thật ra có chút khó khăn.Nội bộ của Chiến Thần Bộ Lạc cũng xuất hiện mâu thuẫn, một số người muốn Ngưu Nhân Bộ Lạc ra tay.
Nhiếp Ngôn đang nghe những người đó nói chuyện.Một người đàn ông đầu trọc hơn ba mươi tuổi nói: “Thực lực của Chiến Thần Bộ Lạc chúng ta căn bản không phải là đối thủ của năm công hội nhà Thác Bạt, nếu Ngưu Nhân Bộ Lạc không ra tay, tôi thấy không bằng chúng ta cứ đầu hàng.
Nhân số của bọn chúng nhiều hơn chúng ta sáu lần, lấy cái gì để đánh chứ.” Giọng điệu người này mang theo ý giễu cợt, là cố