Nhân lúc nhân sinh quan của mình còn chưa bị đảo lộn hoàn toàn, Nhiếp Ngôn quyết định làm bạn với Thứ Đao.
Nhưng Thứ Đao sẽ không giao hảo với bất cứ ai, một khi đã làm nghề này, thêm một người bạn là thêm một phần nguy hiểm.
Trong mắt hắn, quan hệ giữa bản thân và Nhiếp Ngôn là quan hệ giao dịch, ngoài ra không còn gì khác.
Nhiếp Ngôn trả tiền, hắn làm việc, bằng hữu, tình bạn chỉ là mây bay.
Thứ Đao có mấy người huynh đệ, đều là những chiến hữu cùng nhau đi ra từ chiến trường, với người khác hắn quen thói thờ ơ lạnh lùng, Nhiếp Ngôn cũng vậy!Lời nói của Thứ Đao đánh thức Nhiếp Ngôn, bọn họ chỉ có quan hệ giao dịch.Nghe lời của Thứ Đao, Nhiếp Ngôn đã hiểu nguyên tắc của kẻ này, thật sự không còn gì để nói, chỉ đành xem Thứ Đao như bao tên lính đánh thuê khác.“Cứ như anh nói, sau này anh chính là bóng dáng của tôi.
Tôi cho anh một manh mối nhiệm vụ tìm kiếm Trang bị Truyền kì cấp, anh bắt đầu thu thập nó.
Mỗi ngày đều báo tiến độ thu thập cho tôi trước.
Nếu có người tìm được chương cuối cùng Trật Tự Chi Chương, tuyệt đối không đi tìm hắn, phải tránh xa!”Nhiếp Ngôn tập hợp Ám Chi Lược Ảnh, đã sớm mở ra phần lịch sử bị che giấu khiến nó đi chệch hướng so với quỹ đạo ban đầu.
Cả năm chương quyển thứ năm của Trật Tự Chi Chương đều nằm trong tay Thứ Đao, nếu hắn tìm được chương cuối cùng một tư liệu mới lại xuất hiện, lịch sử lại càng rời xa quỹ đạo vốn có, càng khó nắm bắt.Trước khi lịch sử thay đổi hoàn toàn, Nhiếp Ngôn muốn lợi dụng triệt để ưu thế sống lại của mình, khuếch trương thực lực đến mức tối đa.
Một khi lịch sử đã sang trang mới hắn mới có đủ khả năng đối phó với các tình huống phát sinh bất ngờ.Thứ Đao hơi kinh ngạc, không phải kiếm đủ sáu món sẽ tạo ra một vật phẩm truyền kỳ cấp sao? Sao Nhiếp Ngôn lại không để hắn đi tìm quyển thứ sáu?Mặc kệ những nghi hoặc trong lòng, Thứ Đao chỉ cần làm theo nguyên tắc của lính đánh thuê bọn hắn, tuyệt đối không hỏi cố chủ nguyên nhân.
Một người giao việc, một người đi làm, đây là nguyên tắc.“Đã hiểu.” Thứ Đao gật đầu nói.Nhiếp Ngôn khẽ sờ cằm: “Vậy anh bắt đầu đi.”Với số đồ vật này, đủ để đuổi Thứ Đao đi năm ngày, đẳng cấp trang bị tăng lên, lại để hắn đi tìm một số vật phẩm tương đối hiếm nữa.Nhận được lời của Nhiếp Ngôn, Thứ Đao rời đi.Qua hơn năm mươi phút cưỡi Chiến Mã Khắc Nạp, hắn đã tới địa điểm, là một cánh đồng hoang vu, ở xa một tòa cứ điểm thấp thoáng xuất hiện phía cuối chân trời, trông như một con cự long nằm giữ khe núi trên cánh đồng.Tường thành cứ điểm cao tới hơn hai mươi mét, hoàn toàn do đá tảng xây lên.
Truyền thuyết kể rằng vua của đế quốc Cách Lâm Lan- Kiều Bỉ Á đại đế vì xây dựng cứ điểm này đã tập hợp hơn mười vạn dân chúng, vận chuyển từ khắp các nơi những tảng đá kiên cố nhất, giống như con kiến xây nhà vậy, từ từ xây lên từng chút một.Đây là một tòa cứ điểm siêu cấp cường đại, phòng thủ kiên cố.
Bên trong có thể chứa được mười vạn dân cư, tựa như một tòa thành thị bình thường.Hằng năm có ma vật từ dưới lòng đất tuôn ra, bọn họ dùng nó để bảo vệ tường thành, tạo nên phòng tuyến mạnh nhất của Cách Lâm Lan đế quốc.Động tác của Nhiếp Ngôn nhanh hơn, hiện tại đang ra roi thúc ngựa chạy vội về cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, tại đó có phần thưởng tiêu diệt Truyền kì Vong linh vu sư đang đợi hắn.Trong lúc hắn nhanh chóng về cứ điểm Hi Nhĩ Đốn thì tại Tạp La Nhĩ thành, một âm mưu mới đã bắt đầu khởi động.Hai người chơi Thiên Sứ Bá Nghiệp truyền tống đến Tạp La Nhĩ thành, một người là tinh linh đạo tặc, một thân trang bị truyền kì cấp: Đằng Giáp xanh biếc, trong tay cầm hai thanh dao có răng, kích thước tương đương chủy thủ cùng loại, lóe lên màu xanh sáng bóng.
Người còn lại là một chiến sĩ thú nhân, đầu to vô cùng, thân thể cường tráng như trâu, da toàn thân hiện lên màu xanh trắng, trên lưng đeo đôi song kiếm khổng lồ, bề ngang to bản, thoạt nhìn rất nặng.
Cuồng Chiến Sĩ có năng lực đặc biệt, chính là cùng lúc sử dụng hai tay hai kiếm.“Cuồng Thần, nhớ kĩ nhiệm vụ hôm nay của chúng ta, nhất định phải dụ được tên cuồng tặc Niết Viêm kia ra, nhớ kỹ để lại ám chiêu, nếu có thể đánh bại hắn, phải để cho hắn mất mặt.”Trong mắt tinh linh đạo tặc ánh lên một tia hưng phấn rực rỡ quái dị, mỗi lần gặp đối thủ cường đại, hắn lại bị kích thích đến nhiệt huyết sôi trào.“Đã hiểu, hai người chúng ta cùng ra tay, sao có thể thất thủ!”Chiến sĩ thú nhân vừa cười sang sảng vừa nói.Nếu Nhiếp Ngôn ở đây, chắc chắn nhận ra hai người này.
Một người là Cuồng Thần, cấp 63, là nhân vật đứng thứ hai trong số các chiến sĩ thú nhân tại Tát Đặc Ân đế quốc.
Người còn lại là tinh linh đạo tặc Đọa Lạc, cấp 62, thực lực được xếp vào ba vị trí đầu trong số các đạo tặc ở đế quốc này.
Kiếp trước cả hai đều là nhân vật xưng hùng một cõi tại Tát Đặc Ân đế quốc, chiến sĩ thú nhân Cuồng Thần, tinh linh đạo tặc Sa Đọa, bọn họ đứng trên đỉnh cao chói sáng, trình độ của họ khiến bao người phải ngước nhìn.Khi hai người vừa xuất hiện, người chơi xung quanh lập tức chú ý.
Thiên Sứ Phách Nghiệp và Ngưu Nhân Bộ Lạc vừa đánh nhau xong, sự xuất hiện của bọn họ đem đến cho người ta sự cảnh giác cao độ, tin tức nhanh chóng được truyền đến Ngưu Nhân Bộ Lạc.Nhận được tin tức, người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc bùng nổ!“Mẹ nó! Đám Thiên Sứ Phách Nghiệp còn dám tới đây? Chỉ cần chúng dám ra khỏi thành, tôi sẽ giết cho đến khi về 0 cấp.”“Các huynh đệ, canh chừng chúng.
Nếu có dị động, chúng ta cùng đi làm thịt hai tên đó.”Hành động của Thiên Sứ Phách Nghiệp tại Khắc Lý Phổ Tư làm