“Nhớ bảo Ngang Dực Thiên Sứ đưa năm trang bị Á Truyền kỳ qua đây.” Nhiếp Ngôn bình thản nói.“Tương lai không xa ta sẽ đến Tát Đặc Ân đi chơi vài vòng, có qua có lại.”Nhiếp Ngôn vừa nói xong, những người chơi đứng dưới sân đều cảm thấy nặng nề, Ngưu Nhân Bộ Lạc đang tuyên chiến với Thiên Sứ Phách Nghiệp.Bởi vì khoảng cách của hai bên quá xa, muốn truyền tống đến cần 100 kim tệ, chỉ có thể chờ đến khi không kỵ phổ biến, chiến tranh quy mô lớn mới có thể xảy ra.
Hiện nay chỉ là trận chiến giữa những người chơi cao cấp của hai bên.
Kết quả ra sao, thật khiến người khác mong đợi.
Chiến đấu giữa người chơi đứng đầu, chắc chắn đặc sắc.Lúc này, Ngang Dực Thiên Sứ đang đứng ở cứ điểm Tế Huyết Đồ Đằng nghe được lời Nhiếp Ngôn thì giận tím mặt, đập bàn thật mạnh.
“Cuồng tặc Niết Viêm, đừng có đắc ý quá.
Nếu như ngươi dám đến Thú Nhân Vương Thành, ta nhất định phải khiến ngươi cụp đuôi chạy về.”Thiên Sứ Phách Nghiệp bị thất thế, không phải do sợ Ngưu Nhân Bộ Lạc, mà là vì phần lớn sức lực của Thiên Sứ Phách Nghiệp đang đặt ở việc chinh phục các thành phố lớn, mục tiêu là thống nhất Đế quốc Tát Đặc Ân.
Lúc này họ không còn sức lực để đối phó Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Hơn nữa khoảng cách hai bên quá xa, nếu không, lấy thực lực của Thiên Sứ Phách Nghiệp lúc này, thôn tính Ngưu Nhân Bộ Lạc chỉ là chuyện dễ.
Trong đầu Ngang Dực Thiên Sứ xuất hiện một từ: Không kỵ! Kẻ nào nắm giữ không kỵ, kẻ đó sẽ có thể nắm giữ trời cao!Sân thi đấu giữa quảng trường Tạp La Nhĩ thành chậm rãi biến mất, Cuồng Thần và Sa Đọa xám mặt truyền tống về Thú Nhân Vương Thành, chuyện này dần dần chìm xuống.Thảo luận về trận PK tất nhiên sẽ tiếp tục kéo dài, nhưng kết cục của hai người họ đã trở thành trò cười cho mọi người.
Khi tới thì hiên ngang khí phách, lúc về lại có kết cục như thế.Những bàn luận xung quanh thực lực của Nhiếp Ngôn cũng liên tiếp xuất hiện.
Nhiếp Ngôn mạnh thế nào, mọi người không rõ, nhưng từ trước đến nay, chưa ai thấy hắn thua lần nào, nhưng họ thật sự mong muốn có một người có thể đánh ngang tay với Nhiếp Ngôn.Nhóm người Nhiếp Ngôn về tới tổng bộ của Ngưu Nhân Bộ Lạc.Sau khi trải qua trận chiến đầu tiên, cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư càng thêm phồn hoa.
Chiến tranh không thể phá hủy nó, mà còn giúp nó có được cơ hội phát triển.
Thương nhân muốn buôn bán ở một cứ điểm, đầu tiên phải có một hoàn cảnh hòa bình.
Nếu như họ mua bất động sản trong cứ điểm, chúng lại bị hủy trong chiến tranh, vậy không phải là lỗ vốn sao.Ngưu Nhân Bộ Lạc đã dùng thực lực để chứng minh sự an toàn của cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, chỉ cần bảo đảm được điều này, thương nhân sẽ liên tục chuyển đến.
Hơn nữa xung quanh cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư còn có những địa điểm luyện cấp từ 50 đến 80, tương lai nhất định sẽ phồn vinh.
Hơn nữa Ngưu Nhân Bộ Lạc còn dùng số tiền lớn để xây dựng truyền tống trận với các cứ điểm, thành thị lớn, việc di chuyển thuận tiện hơn rất nhiều.Nhìn thấy được tiếng người ồn ào ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, Nhiếp Ngôn cảm thấy vui mừng, có vẻ như nhóm người Quách Hoài đã quản lý rất tốt nơi này.
Khi Nhiếp Ngôn đi vào đại sảnh của Ngưu Nhân Bộ Lạc, nhóm người Quách Hoài còn đang bận rộn.“Chiến Thần Bộ Lạc gần đây thế nào?” Nhiếp Ngôn hỏi, Quách Hoài vẫn luôn không nói gì về Chiến Thần Bộ Lạc với hắn, chắc là không có vấn đề gì.“Vài trận chiến gần đây, người Chiến Thần Bộ Lạc đáng tin hơn nhiều, năm công hội của Thác Bạt tạm thời không thể làm gì họ, ít nhất còn có thể chống đỡ năm sáu ngày.” Quách Hoài thông báo sơ bộ tình hình chiến đấu.
Chiến tranh ở Ni Tác Đức thành đang trong trạng thái cực kỳ nguy hiểm.Sau khi Chiến Thần Bộ Lạc bị Nhiếp Ngôn đả kích thì cố gắng nhiều hơn trước kia, dù sao họ cũng không muốn trở thành kẻ bất tài, bị Ngưu Nhân Bộ Lạc xem thường.
Người lãnh đạo của các phòng làm việc ra lệnh, cấp dưới tất nhiên phải cố hết sức, Chiến Thần Bộ Lạc giờ đây đoàn kết hơn nhiều.
Tuy nói thực lực hai bên chênh lệch rất lớn, nhưng chỉ cần có thể trì hoãn năm sáu ngày, Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể giúp đỡ.Năm sáu ngày sau, Niếp Ngôn có thể đưa một phần người chơi đi cứu viện, lúc đó cứ điểm của Chiến Thần Bộ Lạc có thể chế tạo ra vài Máy Ném Đá Băng Sương, lúc đó đã có thể bắt đầu phản kích.Nhiếp Ngôn rất quan tâm Chiến Thần Bộ Lạc, đó là tài sản Nhiếp gia, tuyệt đối không thể để Thác Bạt làm hỏng.Nhiếp Ngôn biết được tình hình của Chiến Thần Bộ Lạc, xác nhận không vấn đề gì thì nhanh chóng xử lý những công việc trong công hội rồi truyền tống về Tạp La Nhĩ thành, đi đến Quang Minh Thánh điện.Quang Minh Thánh điện ở phía Tây Tạp La Nhĩ thành, ở đây thường xuyên sẽ có những hoạt động tế tự long trọng, mỗi tuần sẽ có rất nhiều NPC tập trung tại đây, thành tâm cúng bái.
Mỗi năm sẽ có một lần cúng bái lớn, Thánh Quang Phổ Chiếu, giúp mọi người thoát khỏi ốm đau.Hắn một đường tiến thẳng, nhìn về cuối con đường, một tòa nhà được xây bằng những tảng đá lớn màu xám trắng xuất hiện trước mắt Nhiếp Ngôn, nó được bao phủ bởi vầng sáng trắng, có vẻ trang trọng nghiêm túc.Phía trước nó là một khoảng sân rộng, có 1 pho tượng thiên sứ to lớn mặc áo giáp trắng, nét mặt sống động, mỗi chiếc lông vũ đều được điêu khắc cực kỳ tinh xảo.
Đó là người nổi danh nhất Quang Minh Thánh điện, Đại Thiên sứ Thái Lạc Đức.
Hắn trấn thủ Tử Vực Chi Môn hàng ngàn năm qua, bảo hộ hòa bình cho nhân loại.
Gương mặt của Thái Lạc Đức cực