Một tiếng hống giận dữ kinh thiên vang lên, cả đại điện chấn động kịch liệt.
Tiếng hống này như muốn chấn sập cả tòa thành Hoàng Kim.Nhiếp Ngôn nhìn về phía lối vào đại điện, chỉ thấy phía xa, pho tượng Cách Lâm đã tỉnh lại, nó chậm rãi bước về phía trước một bước, từng mảnh bột đá trên người rào rào rơi xuống, đập xuống đất làm mặt đất chấn động.
Trong mắt nó phát ra một tia yêu dị, khóa chặt lấy Nhiếp Ngôn.“Nhân loại đáng chết, dám xâm phạm lãnh địa của ta.” Quáng nô Y Cách Lâm dùng cổ ngữ, phát ra tiếng rống giận.Hình như Quáng nô Y Cách Lâm này đã là một loại quái có trí tuệ nhất định.
Boss như vậy là loại khó đối phó nhất!Chỉ trong chốc lát, hành động của nó từng cương cứng dần trở lên linh hoạt hẳn lên, nó cất bước, vọt thẳng tới chỗ Nhiếp Ngôn.Nhiếp Ngôn thấy Quáng nô Y Cách Lâm vừa tỉnh lại, hắn giật mình, vội vàng chỉ huy bốn tên Ác Ma Cự Nhân Thợ Rèn lao lên, cố gắng ngăn cản nó đôi chút.Mặc dù bốn tên Ác Ma Cự Nhân Thợ Rèn này, tên nào tên nấy vô cùng cao to lực lưỡng, nhưng đứng trước Quáng nô Y Cách Lâm thì chẳng khác nào mấy đứa trẻ con đứng cạnh một gã khổng lồ.
Chỉ thấy cánh tay thô to tráng kiện của Quáng nô Y Cách Lâm giơ lên, quơ lưỡi hái trong tay chém về phía bốn tên Ác Ma Cự Nhân Thợ Rèn đang lao tới.
Bốn tên Ác Ma Cự Nhân Thợ Rèn lập tức dính đòn, bị chém văng ra ngoài.Lảo đảo ngã xuống mặt đất, trên đầu phiêu khởi một đám giá trị thương tổn tới bảy tám ngàn.
Công kích thật cao a!Công kích như vậy, ở thời điểm hiện tại là thừa đủ để miểu sát toàn bộ Thuẫn chiến sĩ trong Tín Ngưỡng.
Không một ai đủ phòng ngự và huyết lượng để đỡ nổi một kích của Cách Lâm.
Thuẫn chiến sĩ đã thế, càng không phải nói đến một tên đạo tặc như Nhiếp Ngôn.Bốn tên Ác Ma Cự Nhân Thợ Rèn lồm cồm bò dậy, muốn tiếp tục lao đến công kích Quáng nô Y Cách Lâm.
Trí tuệ của bọn chúng cực thấp, căn bản không hề biết đây là đi tìm chết.Cách Lâm sải bước, nện trên mặt đất.
Một cước đạp toàn bộ đám Ác Ma Cự Nhân Thợ Rèn bay ra ngoài.Ác Ma Cự Nhân Thợ Rèn, dù là tinh anh thì căn bản cũng không phải đối thủ của Cách Lâm.
Thấy Y Cách Lâm mạnh mẽ như thế, Nhiếp Ngôn vội triệu hồi Hoàng Kim Địa Long, sau đó thi triển skill của trường bào Âm Ảnh Hành Giả, Hắc Ám Vũ Giả, thân thể từ từ tan biến trong bóng tối.Y Cách Lâm không ngừng dùng sáu cánh tay khổng lồ của nó huy động vũ khí, lần lượt chém giết đám Ác Ma Cự Nhân Thợ Rèn.
Chỉ một lát, toàn bộ bốn tên Ác Ma Cự Nhân Thợ Rèn đã nằm xuống, biến thành bốn cỗ thi thể.Y Cách Lâm quét ánh mắt về bốn phía.
Trong đại điện lúc này vắng tanh, nào còn thấy tung tích Nhiếp Ngôn đâu nữa? Nó phát ra tiếng hống giận dữ, cuồng bạo đi tới đi lui, tìm tung tích Nhiếp Ngôn.Lúc này, khoảng cách giữa Nhiếp Ngôn và Y Cách Lâm đại khái khoảng hơn mười mét, thấy nó đang bước về phía này, hắn nhanh chóng thối lui.Nhìn qua đại điện phía trước, trên bức tường đối diện có một cách cửa hoàng kim đóng chặt.
Nơi đó chính là thông đạo đi vào bảo khố Cách Lâm.Nhiếp Ngôn cẩn thận, luôn duy trì khoảng cách an toàn với Y Cách Lâm đang trong trạng thái cuồng bạo.
Một lát sau, Cách Lâm đột nhiên có động tác, nó lao thẳng về phía Nhiếp Ngôn đang đứng.Nhiếp Ngôn nín thở, núp trong góc tối, đang không biết làm thế nào mới mở được đại môn bảo khố mà không bị Cách Lâm phát hiện.
Mắt thấy Cách Lâm càng ngày càng tới gần, tâm thần Nhiếp Ngôn ngày càng khẩn trương.
Nếu như bị nó phát hiện ra, vậy kế hoạch mở ra bảo khố của hắn sẽ phá sản hoàn toàn.Y Cách Lâm dần tới gần, tâm trạng Nhiếp Ngôn trở nên căng thẳng cực độ.
Hắc Ám Vũ Giả chỉ có thể tăng cường hiệu quả ẩn nấp của Nhiếp Ngôn chứ không cách nào khiến hắn hoàn toàn tránh né được cảm giác của Y Cách Lâm.
Mà cảm giác của nó thì lại vô cùng cao, cấp bậc song phương chênh lệch nhiều như vậy, tiến thêm đoạn nữa là nó có thể dễ dàng cảm giác ra Nhiếp Ngôn.Nhiếp Ngôn lui về góc đại điện, không còn chỗ để lùi nữa rồi.
Khoảng cách giữa Cách Lâm và hắn ngày càng ngắn lại, mười mét, tám mét, bảy mét…Nhiếp Ngôn nắm chặt một quyển tùy cơ truyền tống trong tay, một khi bị phát hiện, hắn đành phải sử dụng tùy cơ truyền tống để thoát đi.Theo kinh nghiệm kiếp trước của hắn, một khi sử dụng truyền tống, vậy cái chìa khóa mở bảo khố hắn vừa lấy được sẽ mất hiệu quả.
Y Cách Lâm sẽ thay chìa bảo khố, hơn nữa còn đem chìa khóa giấu ở một nơi khác.Nhiếp Ngôn chỉ có thể liều mạng.Cách Lâm càng ngày càng gần rồi, Nhiếp Ngôn cắn răng một cái, lao sang bên cạnh, lướt qua bên cạnh Cách Lâm.Thời điểm khoảng cách giữa Nhiếp Ngôn và Cách Lâm gần nhau nhất, khoảng năm mét, gần như vậy làm tim hắn đập thình thịch.
Cho dù là lúc PK, gần như thế có khi còn bị phát hiện, huống chi đây là lĩnh chủ cấp chín mươi.Cách Lâm vẫn tiến tới, lúc nó cách góc tường khoảng năm mét liền ngừng lại, nó nhìn xung quanh một chút, ánh mắt vẫn mờ mịt, sau đó quay người, đi tới một góc khác.Y Cách Lâm di chuyển, khoảng cách của nó với tường đại điện cũng chỉ là năm sáu mét, không xê xích.
Nguyên lai không phải nó biết Nhiếp Ngôn ở đấy, mà là tuần tra theo lập trình của máy chủ.Nhiếp Ngôn kinh ngạc, bị một con lĩnh chủ cấp chín mươi tiến sát tới gần năm mét, thế nhưng vẫn không bị phát hiện.
Thật là kỳ diệu a.
Nghĩ nghĩ một chút, chuyện này có thể liên quan đến năng lực ẩn nấp cực cao của hắn.
Thuộc tính ẩn nấp của Nhiếp Ngôn hiện tại có thể nói là kinh người.
So với top 10 đạo tặc kiếp trước cũng cao hơn không ít.
Hơn nữa Hắc Ám Vũ Giả còn gia tăng 300% khả năng ẩn nấp nữa, nên toàn bộ chuyện này thực ra cũng là tự nhiên mà thôi.Qua việc này, Nhiếp Ngôn có thể xác định, chỉ cần khoảng cách giữa hắn và Y Cách Lâm giữ vững ở năm mét trở lên, hắn sẽ an toàn, không bị phát hiện.Nhiếp Ngôn an tâm, mò mẫm đi về phía cửa bảo khố.Y Cách Lâm vẫn đang trong trạng thái cuồng bạo, đi khắp nơi quanh đại điện lùng sục vị trí Nhiếp Ngôn.
Do đó, Nhiếp Ngôn có thể rất thoải mái, đến gần cửa vào bảo khố.
Tới trước cánh cửa, Nhiếp Ngôn nhìn qua một chút cấu tạo cánh cửa vào bảo khố.Cái cánh cửa này hết sức kỳ lạ, được chế tạo bằng hoàng kim, phía bên trên là chi chít các khe hẹp dài, nhìn giống như là được rất nhiều tấm gỗ ghép lại tạo thành.
Ở giữa có một ổ khóa, độ lớn vừa vặn bằng với chìa khóa trong tay Nhiếp Ngôn.Nhiếp Ngôn quay đầu, nhìn về phía Y Cách