Chỉ nghe một tiếng “xoạch”, quả trứng đen trong tay Đường nghiêu nứt ra từng mảng lớn như mai rùa.
Sau đó vỏ trứng vỡ thành từng mảnh nhỏ, một con chim ưng màu đen hiện ra trước mặt Nhiếp Ngôn và Đường Nghiêu, cái đầu nó rất nhỏ, vừa vặn đủ đứng vững trên cánh tay Đường Nghiêu.Nhiếp Ngôn nhìn con U Minh Lôi Ưng này một chút, nó sinh ra có chút giống chim ưng bình thường, lông trên người đen nhánh, trơn bóng không chút màu sắc pha tạp nào.U Minh Lôi Ưng giũ giũ lông cánh, sau đó dùng cái mỏ sắc bén tỉa tỉa lông mình, ánh mắt rất sắc và sáng, làm cho người ta cảm thấy cái gì đó rất linh hoạt.“Ta phát hiện ta hơi thích nó rồi đấy.” Đường Nghiêu dùng tay vuốt vuốt đầu U Minh Lôi Ưng, nó liền nhắm mắt lại, bộ dạng hơi hưởng thụ, không ngừng cọ cọ vào tay Đường Nghiêu.
Trong tay Đường Nghiêu chợt xuất hiện một miếng thịt, là thức ăn bình thường cho Quỷ Lang ăn, U Minh Lôi Ưng liền cúi đầu mổ khối thịt kia, một ngụm nuốt luôn.“Đợi nó lớn lên sợ rằng cần một ít thời gian.” Nhiếp Ngôn nói, U Minh Lôi Ưng còn rất nhỏ, có rất ít lực chiến đấu, còn phải đợi nó từ từ lớn lên nữa.Đường Nghiêu nói: “Nó có thể biến to lên, trở thành thú cưỡi phi hành!”Nhiếp Ngôn cũng không rõ, chẳng lẽ thú cưỡi phi hành không có thời kỳ trưởng thành?“Ta nghiên cứu tiếp thuộc tính của nó đã.” Đường Nghiêu nói, thuộc tính của U Minh Lôi Ưng rất phức tạp, cần phải nghiên cứu thật kỹ.“U Minh Lôi Ưng chỉ số Nhanh nhẹn và Lực lượng rất cân bằng, Nhanh nhẹn thì tăng tốc độ phi hành, Lực lượng thì tăng công kích, ta nên đi đường nào?”“Thế phải xem ngươi muốn phát triển thế nào, là một Pháp sư, ta cảm thấy ngươi nên để nó phát triển theo hướng Nhanh nhẹn.” Nhiếp Ngôn suy ngẫm một hồi rồi nói, công kích của Đường Nghiêu không thể để người khác đến gần, nếu U Minh Lôi Ưng có tốc độ cao thì sẽ tạo thành một pháo đài di động hoàn mỹ.Đường Nghiêu trầm mặc chốc lát, nói: “Cảm giác không tệ, ta nghe ngươi, lấy Nhanh nhẹn làm chủ, Lực lượng làm phụ.”“Có nhiều thứ còn phải tự ngươi tìm hiểu, dù sao ta cũng chưa tiếp xúc với thú cưỡi phi hành bao giờ.” Nhiếp Ngôn nói, hắn đối với thú cưỡi phi hành cũng không biết nhiều lắm, kiến thức hơi nửa vời.“Thú cưỡi phi hành có chia đẳng cấp từ 1 đến 9, mỗi khi tấn chức một cấp thì thực lực cũng tăng lên mấy lần.” Đường Nghiêu nói, hắn nhìn qua một chút tư liệu liên quan đến thú cưỡi phi hành rồi so với thuộc tính của U Minh Lôi Ưng.“U Minh Lôi Ưng cấp mấy?” Nhiếp Ngôn hỏi, điểm này hắn thật sự không biết, bởi vì khi hắn ám sát Tào Húc thì thú cưỡi phi hành chỉ vừa mới xuất hiện, có rất ít người sở hữu nên đối với Nhiếp Ngôn mà nói, thú cưỡi phi hành là một cái gì đó rất xa xỉ không thể chạm vào.“Cấp 1, tất cả thú cưỡi phi hành vừa sanh ra đều là cấp 1, sau này mới từ từ tăng lên.
Con U Minh Lôi Ưng này có thể biến lớn, chúng ta ra dã ngoại thử một chút, xem rốt cuộc nó ra sao.” Đường Nghiêu nói, hắn đối với mấy thứ như thú cưỡi phi hành rất xa lạ, sau này tiếp xúc nhiều mới có thể từ từ tìm hiểu.“Đợi lát nữa ta xem một chút.” Nhiếp Ngôn chợt nhớ tới thú cưỡi phi hành còn có một bảng xếp hạng, tất cả các loại thú cưỡi phi hành sẽ xuất hiện trên đây nhưng lại không hiện tên chủ sở hữu.
Bảng danh sách này là của cả phe trận doanh Thiện lương.
Hắn lật ra xem một chút thì rõ ràng U Minh Lôi Ưng của Đường Nghiêu đã xuất hiện.Trước mắt, cả bảng xếp hạng chỉ có một mình U Minh Lôi Ưng mà thôi.“Triệu hồi thú cưỡi phi hành cần thời gian 5 phút, nếu chết thì cần có mấy thứ như Phục Hoạt Thủy Tinh… mới sống lại được.” Đường Nghiêu nói, điều lệ này đặt ra cũng khiến người ta hơi run, vạn nhất trong lúc chiến đấu chết mất thú cưỡi phi hành thì rất khó hồi sinh, triệu hồi lại cần thời gian rất dài, lúc chiến đấu kịch liệt gặp phải tình huống nguy hiểm cũng rất khó gọi ra.Nhiếp Ngôn chợt nhớ ra cái gì, nói: “Hình như thú cưỡi phi hành có hạch tâm sinh mệnh.”“Đúng, thú cưỡi phi hành có hạch tâm sinh mệnh, nếu bọn chúng chết, bổ đầu ra sẽ thấy viên hạch tâm sinh mệnh, phi hành thú cưỡi ăn thứ này vào có thể tăng đẳng cấp lên.” Đường Nghiêu nói, hắn đã biết quy tắc trò chơi dành cho thú cưỡi phi hành.
Sau này ngày càng xuất hiện nhiều thú cưỡi phi hành, nếu ai muốn cho thú cưỡi phi hành của mình tăng cấp vậy thì phải không ngừng săn giết người chơi có phi hành thú cưỡi khác, thu hoạch hạch tâm sinh mệnh.Nhiếp Ngôn đang nói chuyện với Đường Nghiêu thì ở cửa truyền đến tiếng một số người đang cười đùa.
Có một đám hơn hai người chơi đi vào shop sủng vật, nói chuyện rất lớn tiếng.“Mẫn Diệt lão đại, nghe nói sủng vật ở đây rất đắt, đắt nhất lên đến mấy vạn kim tệ.” Một tên Đạo tặc level hơn 50 nói với Chiến sĩ mặc khôi giáp bạc trắng bên cạnh.Tên chiến sĩ gọi là Mẫn Diệt cười nói: “Mấy vạn kim tệ mà thôi, chả nhiều gì.
Đoàn đội của lão tự đánh thành Hoàng Kim một ngày là kiếm được mấy nghìn kim tệ, nếu rơi ra một trang bị tốt thì bán ra đã hơn trăm nghìn kim tệ rồi.”Tên Chiến sĩ này level hơn 60, mặc một bộ sáo trang Ám kim, trang bị cỡ cỡ bọn Thiêu Bính.Mẫn Diệt nói xong, đám người bên cạnh chợt lộ vẻ hâm mộ.Mẫn Diệt hơi đắc ý, trong cả đám người, hắn xem như sáng chói nhất nên không kìm được muốn khoe mẽ một chút.“Có người đến, chúng ta đi thôi.” Nhiếp Ngôn nói, hắn liền khoác Âm Ảnh Hành Giả áo choàng lên.“Ừ.” Đường Nghiêu gật đầu nói, hắn và Nhiếp Ngôn thật sự không thích hợp xuất hiện giữa công chúng trong lúc này, nên cũng khoác áo choàng lên.Nhiếp Ngôn thấp giọng hỏi: “Chiến sĩ kia là ai?”“Hình như là một trong hai mươi đội trưởng của Hắc Ám