Khóe miệng Vương Giả Thiên Hạ nổi lên một nụ cười khát máu, trong lòng hắn như có một con quỷ muốn phá lồng chui ra.Giác quan của phụ nữ luôn đáng sợ, Tạ Dao nói Vương Giả Thiên Hạ là một nhân vật nguy hiểm cũng không phải không có lý.Vương Giả Thiên Hạ từng giết rất nhiều người trên chiến trường, trong người hắn sớm đã chảy một dòng máu lạnh ma quỷ, lúc này toàn bộ được phóng thích ra.Mặc dù gặp phải tuyệt cảnh thì cũng phải giữ cho cái đầu tuyệt đối tỉnh táo, mưa tên lửa đạn hắn cũng đã trải qua rồi chứ nói gì cái loại chiến đấu cỏn con này.Trong nháy mắt hai tên Đạo tặc này tiếp cận, Vương Giả Thiên Hạ đã đoán được phương hướng tấn công của bọn chúng cùng với thủ đoạn mà bọn chúng định chọn.
Thân thể của hắn nhẹ nhàng lắc một cái, cây chủy thủ trong tay tên Đạo tặc kia xẹt qua sát tai, chủy thủ của Đạo tặc còn lại thì sượt qua mặt.Vương Giả Thiên Hạ có thể cảm giác được sự lạnh lẽo trên lưỡi chủy thủ truyền đến.Loại kỹ thuật đòi hỏi sự chính xác cực cao này là do kinh nghiệm làm lính đánh thuê bao năm, vô số lần nhảy múa trên lưỡi hái thần chết mà rèn luyện ra, từ ánh mắt của người bình thường thì những động tác này gần như là không thể làm được.Thế nhưng hai đòn tấn công lại rơi hết vào không khí!Hai tên Đạo tặc của phòng làm việc Dã Lang hơi thất thần, bóng dáng Vương Giả Thiên Hạ từ giữa cuộc giáp công của cả hai vòng ra, tay cầm chủy thủ dùng một góc độ khó tin lướt qua cổ một tên, lật tay đánh ra một cái Muộn Kích.Hai bên đều là cao thủ đứng đầu, những động tác này gần như là hoàn thành trong một cái chớp mắt.Mỗi kỹ năng đều có động tác quy định riêng của nó, bao gồm cả Muộn Kích.Theo đạo lý thì động tác không tự nhiên như thế không thể thành công, nhưng cái kỹ năng Muộn Kích này hết lần này đến lần khác lại thành công, nó làm cho tên Đạo tặc này lâm vào trạng thái choáng váng.Đây chính là cách dùng kỹ năng Muộn Kích mà Vương Giả Thiên Hạ không ngừng mày mò thử nghiệm mới tìm ra được chiêu số mới, có thể mang đến hiệu quả ra tay bất ngờ, cho dù cao thủ tuyệt đỉnh như Aun hay Nhất Chuy Định Tình lần đầu gặp phải cũng sẽ trúng chiêu.Vương Giả Thiên Hạ am hiểu nhất chính là những đạo lý, chiêu số mà không tuân theo suy nghĩ quán tính của người chơi, dễ dàng đánh bất ngờ, dù cho đối phương là cao thủ tuyệt đỉnh thì cũng không né được!Động tác thi triển Muộn Kích kỳ lạ như thế nếu lúc dùng mà chỉ cần một chút không may thì cũng bị hệ thống phán định là kỹ năng thất bại, mà Vương Giả Thiên Hạ lại chính là loại người luôn khiêu chiến với loại cực hạn như thế.Sau khi hắn bồi thêm một cái Kích Vựng thì liền dùng liên tiếp Phản Thủ Bối Thứ và Cát Liệt khiến lưng của tên Đạo tặc đó phun ra một đống máu.Tiếp theo hắn mở Tật Phong Bộ nhanh chóng biến mất, ngay chớp mắt hắn lóe người biến mất thì thanh HP của tên Đạo tặc kia cũng chạm đáy, ngã xuống đất.Tên Đạo tặc còn lại thấy đồng đội ngã xuống, bàn tay nắm thanh chủy thủ liền cứng đờ, run rẩy nhìn bốn phía muốn tìm bóng dáng của Vương Giả Thiên Hạ nhưng nào thấy.
Hắn không dám càn rỡ nữa, tập trung toàn bộ tinh thần để đề phòng.“Lão Thất, xảy ra chuyện gì?” Đám người Ô Nha lúc này đã chạy tới, thấy thi thể còn lại trên mặt đất, ánh mắt hơi dại ra.Cái tên Đạo tặc gọi là lão Thất kia cười khổ, nói: “Hai chúng ta hội đồng tên kia nhưng lão Bát bị giết.”Tin tức đó đối với đám người Ô Nha gần như là tin sét đánh, lão Thất và lão Bát rốt cục là người thế nào thì người khác có lẽ không rõ nhưng đám Ô Nha đều biết.
Lúc đầu khi công hội Hắc Ám Du Hiệp còn cường thịnh, lão Đại của bọn họ, Độc Bộ Thiên Hạ mang theo mấy trăm cao thủ đứng đầu trong phòng làm việc liên tục chiến đấu trong các trò chơi lớn, hiếm thấy một lần thất bại.
Lão Thất cùng lão Bát chính là một trong nhóm người quan trọng nhất của Hắc Ám Du Hiệp lúc đó, luôn luôn chơi Đạo tặc, trong chức nghiệp đó cũng xem nổi tiếng khắp nơi, thời kỳ đỉnh phong còn từng được phong danh hiệu Tặc thần.
Đám người Ảnh Sát, Niết Viêm, Aun là đám người sau này mới quật khởi, lão Thất cùng lão Bát so ra cũng chỉ thua bọn chúng một chút mà thôi.“Là Cuồng tặc Niết Viêm tự thân ra tay sao?” Ô Nha hỏi, giờ phút này hắn đột nhiên nghĩ đến Niết Viêm.“Không phải hắn, là một tên gọi là Vương Giả Thiên Hạ.”“Vương Giả Thiên Hạ?” Ô Nha ngây người một hồi, hắn chợt nhớ đến một người.
Vương Giả Thiên Hạ vốn là một người vô danh, sau này khi Ngưu Nhân Bộ Lạc và Chiến Đao Thị Huyết treo thưởng lẫn nhau, hắn từng một lần lên bảng vàng bằng cách một người một ngựa đánh lén giết hơn ngàn người của Chiến Đao Thị Huyết, sau đó thì mai danh ẩn tích, không nghĩ đến tên này lại gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc.Một Cuồng tặc Niết Viêm đã đủ kinh khủng, chẳng biết từ lúc nào lại nhô ra thêm một tên Aun, giờ lại lòi ra thêm Vương Giả Thiên Hạ… Dàn Đạo tặc của Ngưu Nhân Bộ Lạc đủ khiến cho bất kỳ công hội nào cũng đều khiếp sợ.“Một Đạo tặc mà thôi, thế mà cũng khiến hai ngươi chật vật như thế, uổng cho danh xưng Tặc thần lúc trước của các ngươi.” Khắc Lạc ở một bên bĩu môi nói.Lão Thất nghe thế liền căm tức quay sang nhìn Khắc Lạc.Ô Nha liếc sang Khắc Lạc, không mặn không nhạt nói: “Nếu ngươi cảm thấy mình đủ trình thì sau này trở về có thể thử một chấp hai bọn họ xem có thể giết một người rồi thong dong chạy thoát hay không.”Khắc Lạc cân nhắc trong lòng một phen, cuối cùng chỉ có thể cười ngượng ngùng một tiếng.Lão Thất nói: “Chúng ta nhanh chân một chút, nếu không đợi lát nữa Cuồng tặc Niết Viêm tới thì mệt.”Còn về phần Vương Giả Thiên Hạ, sau khi hắn giết được một tên thì vẫn không rời đi mà tiếp tục theo dõi sát sao bọn người kia.Nhiếp Ngôn cuối cùng cũng rảnh tay.“Các người rảnh tay hết chưa? Chúng ta chuẩn bị sang thăm đám phòng làm việc Dã Lang cái nào, ai tham gia hú lên.” Nhiếp Ngôn gọi vào kênh đội.“1.” Đường Nghiêu là người đầu tiên lên tiếng.“1.”“1.” Đám người Đao Quang, Tạ Dao cũng rối rít hô lên.Mười hai cái Thuấn Di giới chỉ, trong đó một cái nằm trong tay Vương Giả Thiên Hạ, những người còn lại đều không ngoại lệ, tất cả tham gia.“Mọi người chia làm mười đội, chiếm lĩnh hết cứ điểm, kết thúc chiến đấu!” Nhiếp Ngôn bật sang kênh