Nhiếp Ngôn lò mò tiến lên, khoảng cách với đám Cuồng Pháp, Ảnh Sát ngày càng gần, nhưng vẫn duy trì khoảng cách tối thiểu là 15 mét.Đám người Cuồng Pháp và Ảnh Sát bàn bạc hơn một tiếng đồng hồ, Nhiếp Ngôn thật sự không đợi được nữa liền mở ra kỹ năng Tiêu Thất từ từ nhích đến gần, muốn nghe xem bọn chúng rốt cuộc là nói cái gì.
Đại khái khoảng hơn 15 phút, hắn mới nghe được thì ra câu chuyện của bọn chúng liên quan đến Ngưu Nhân Bộ Lạc.“Gần đây lão đại ra lệnh ngươi không đánh lại Cuồng tặc Niết Viêm thì chuyển mục tiêu đi, thử ám sát đám tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc xem sao.
Ví dụ như đám Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Thập Lý Họa Sa…” Thanh âm của Cuồng Pháp vang lên, lúc này hắn đang nói với Ảnh Sát.Nghe thế, ánh mắt Nhiếp Ngôn chợt trở nên quái dị, quay đầu nhìn về phía Ảnh Sát.
Hắn cũng không biết Ảnh Sát sẽ quyết định như thế nào.
Với hiểu biết của hắn về Ảnh Sát của kiếp trước thì người này rất tự cao, chịu không được việc người khác nói hắn không làm được.
Cuồng Pháp nói thế không nghi ngờ gì chính là đòn đau đớn nhất.Khuôn mặt của Ảnh Sát giấu sau lớp áo choàng, nhìn không ra thái độ.“Trước khi giết Cuồng tặc Niết Viêm, ta sẽ không đụng đến đám rác rưởi khác.” Giọng của Ảnh Sát có hơi chút tức giận.“Ngươi cho rằng ngươi giết được Cuồng tặc Niết Viêm sao? Lần ám sát trước kết quả sao? Hả?” Cuồng Pháp cười lạnh, câu nói của hắn bị Ảnh Sát vặn lại nên trong lòng rất khó chịu.
Hắn dù sao cũng là hội trưởng của một công hội, còn Ảnh Sát nói cho cùng cũng chỉ là một tên lính đánh thuê kỹ năng hơi giỏi một chút thôi.Giọng nói lạnh lùng của Ảnh Sát lại vang lên: “Hoặc là giết chết Cuồng tặc Niết Viêm, hoặc bị hắn giết chết.
Về phần đám còn lại trong Ngưu Nhân Bộ Lạc, còn chưa nằm trong mắt ta.”Cuồng Pháp tức giận, nói: “Chẳng lẽ lời của ông chủ ngươi cũng không nghe sao?”“Ta chưa bao giờ nghe lệnh ai bao giờ, gồm cả Tào Húc trong đó! Đạo bất đồng bất tương mưu.” Ảnh Sát nói, xoay người đi ra ngoài.Nhìn bóng lưng Ảnh Sát, Cuồng pháp cười lạnh một tiếng, tên khốn kiếp!Ảnh Sát xoay người đi ra khỏi đại sảnh.Nhiếp Ngôn nhìn bóng lưng Ảnh Sát rời đi, trong lòng âm thầm suy tính.
Xem ra quan hệ giữa Ảnh Sát và tập đoàn Thế Kỷ, Pháp Sư Liên Minh cũng không hòa hợp, như vậy hắn có cơ hội lớn để đào góc tường.
Nếu như Nhiếp Ngôn có thể thắng Ảnh Sát thì có thể thử chiêu dụ hắn xem sao, không thì có thể thử thuê hắn làm lính đánh thuê.
Còn nếu Ảnh Sát không theo thì cứ dựa theo đánh cuộc, Ảnh Sát sẽ phải giúp Nhiếp Ngôn giết ba người, lúc đó Nhiếp Ngôn sẽ định mục tiêu là mấy nhân vật như Ngang Dực Thiên Sứ, để cho Ảnh Sát cùng tập đoàn Thế Kỷ, Thiên Sứ Phách Nghiệp thù hằn nhau.
Đến khi đó, dù hắn không ra tay đối phó Ảnh Sát thì Thiên Sứ Phách Nghiệp và tập đoàn Thế Kỷ cũng sẽ thay hắn ra tay.Nhiếp Ngôn theo sau Ảnh Sát, đi về phía hành lang bên cạnh đại sảnh.Mục tiêu của hắn là Ảnh Sát!Ảnh Sát đi ra khỏi cửa đại sảnh rồi theo hướng hành lang đi ra vườn hoa.Ảnh Sát hỏi trên kênh phòng làm việc: “Tra được vị trí của Cuồng tặc Niết Viêm chưa?”“Ảnh Sát lão đại, Cuồng tặc Niết Viêm giống như đột nhiên biến mất, không ai biết hắn đi đâu.” Trên kênh có người tên Hào Tư trả lời.Lại có một người gọi là Toa Cáp nói thêm vào: “Có khi hắn đang làm nhiệm vụ, tạm thời không tra được.”“Tiếp tục tìm, tìm khi nào được mới thôi.” Ảnh Sát nói, hắn nhớ đến những gì Cuồng Pháp vừa nói liền nắm chặt hai tay khiến cánh tay nổi lên gân xanh.
Xem chừng giờ phút này hắn đang rất tức giận, đây là lần đầu tiên hắn bị xem thường như thế, cảm giác như tôn nghiêm của mình bị mang ra chà đạp vậy.Dãy hành lang này hai bên là những cây cột đá to, phía trên trạm chỗ vô cùng tinh xảo, bên ngoài là từng hàng hoa đẹp như gấm, không sao tả xiết.Ảnh Sát đi gần 100 mét, cả đường đi, hắn như tách biệt với mọi thứ xung quanh.
Hắn là một người không trung thành với ai bao giờ, kể cả Tào Húc.
Hắn là một thích khách có nguyên tắc riêng của mình, nhưng đồng thời cũng là lão đại của một phòng làm việc, nhiều người còn phải dựa vào hắn để kiếm cơm.
Nếu như hắn và Cuồng tặc Niết Viêm cứ kéo dài như vậy, cứ từ chối yêu cầu của Tào Húc thì Tào Húc sẽ cắt đứt đầu tư, như vậy kinh tế của phòng làm việc sẽ bị hủy.Hắn cho rằng mình không sai, cũng luôn tin vào việc ấy, vinh quang của thích khách cũng là tôn nghiêm của hắn.
Ngưu Nhân Bộ Lạc ngoại trừ số ít như Cuồng tặc Niết Viêm, những người khác căn bản không xứng để hắn ra tay, mà hiện tại mục tiêu của hắn cũng chỉ có Cuồng tặc Niết Viêm!Nhiếp Ngôn mò theo sau Ảnh Sát, sau khi đi qua cả đoạn hành lang, thấy xung quanh hết sức u tĩnh, không ai qua lại, coi bộ có thể ra tay rồi!Ảnh Sát cùng Cuồng Pháp vừa cãi nhau, nếu Nhiếp Ngôn có thể ám sát Ảnh Sát thành công tại đây thì hắn nghĩ Ảnh Sát sẽ không lập tức báo cho Pháp Sư Liên Minh đâu.
Ảnh Sát sẽ không dại mà đem chuyện mình bị Nhiếp Ngôn ám sát ra tuyên truyền để bị bêu xấu.Cho nên ở đây, có thể nói là Nhiếp Ngôn ra tay không cần cố kỵ gì!Nơi này chính là nơi chôn thân của Ảnh Sát!Nhiếp Ngôn kiểm tra địa hình một chút, hành lang rộng rãi, nếu phát sinh chiến đấu thì vẫn đủ khoảng không để hoạt động.Bất quá, trừ việc chính diện PK thì có cách nào khác không?Lấy thực lực của Ảnh Sát, Nhiếp Ngôn muốn giết hắn cũng không dễ, Đạo tặc cái gì không có chứ kỹ năng chạy trốn lại rất nhiều, phải khiến Ảnh Sát không thể dùng kỹ năng chạy trốn mới có thể nhất cử thành công!Lúc Nhiếp Ngôn ngẩng đầu, nhìn thấy trên đầu có một thanh xà ngang, cách mặt đất khoảng 5 mét, trong đầu liền lóe lên linh quang.Có cách rồi!Nhiếp Ngôn nhanh chóng đi xuyên qua hoa viên, đến phía trước Ảnh