Qua vài tiết học, Nhiếp Ngôn phát hiện những chương trình học này khá là đơn giản, kiếp trước một ít lý luận hắn xem không hiểu, hiện tại đều dễ dàng giải quyết.Có lẽ là do tâm tình của hắn thay đổi so với trước kia, cũng có lẽ là do hắn trưởng thành hơn, khiến cho năng lực lý giải của hắn cũng tăng lên rất nhiều.Doãn Nham chỉ hướng vị trí chính giữa tổ 2, nói: “Nhìn thấy người kia không, hắn gọi Đơn Ngạn, mấy ngày gần đây mới bắt đầu đến lớp, hắn là một trong những người có năng lực cạnh tranh với ngươi, đứng thứ hai trong cả lớp.”Nhiếp Ngôn nhìn về hướng chỉ tay của Doãn Nham, tên Đơn Ngạn kia nhìn bề ngoài có vẻ có khí chất của tiểu bạch kiểm, làn da trắng trẻo, mặc T-shirt, có vài phần giống minh tinh trên TV.
Nhưng mà toàn thân cơ thể hắn lại ẩn chứa một loại lực lượng có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.Nhiếp Ngôn mỉm cười, những người như Đơn Ngạn hắn căn bản không để vào mắt, kẻ địch của hắn là những người như Tào Húc, Ngang Dực Thiên Sứ, Tần Hàn, mà không phải những học sinh của trường Đệ Nhất Quân Đội, điểm này Doãn Nam có lẽ sẽ không hiểu.
Dù sao bọn họ không phải là người có cùng suy nghĩ.Ngoại trừ những người như Đơn Ngạn, cao thủ ở hệ chỉ huy hay là có mấy người.Tiếng chuông tan học vang lên, Nhiếp Ngôn đang chuẩn bị đứng lên, một bóng người đứng ở trước mặt của hắn, thiếu chút nữa làm hắn đụng phải.Nhiếp Ngôn ngẩng đầu, đứng ở phía trước hắn là lớp trưởng mĩ nữ của bọn họ, Triệu Thơ Ngọc.Nhiếp Ngôn đánh giá thoáng qua Triệu Thơ Ngọc, Triệu Thơ Ngọc mặc một cái áo hai vai màu hồng phấn, lộ ra bả vai tinh xảo, bên dưới mặc một cái quần ngắn, đến gốc đùi, đi một đôi tất chân màu đen, tôn lên đôi chân thon dài của nàng, mặt mày mê người, ngược lại có vài phần hương vị, được cho là một mỹ nữ.
Nếu như không so sánh với người khác, Triệu Thơ Ngọc đứng ở trước mặt hắn như thế này, ngược lại cảm giác có vài phần thanh tú động lòng người, nhưng nếu là cùng Tạ Dao đứng chung cùng một chỗ, lập tức trở nên bình thường không có điểm nhấn.
Hơn nữa Nhiếp Ngôn không quá thích loại hình xinh đẹp của Triệu Thơ Ngọc, cho người ta cảm giác có chút mãng.“Trưởng lớp đại nhân, xin hỏi có chuyện gì?” Nhiếp Ngôn hỏi, giọng nói lạnh nhạt.“Nhiếp Ngôn, khuya hôm nay lớp chúng ta muốn mở một cái tụ hội ở trong Tín Ngưỡng, ngươi có hứng thú tới hay không?” Thanh âm của Triệu Thơ Ngọc rất mềm nhẹ, thanh thúy dễ nghe, làm cho những người xung quanh như Doãn Nham cảm thấy xương của mình đều trở nên mềm.“Thực xin lỗi, buổi tối ta có chút việc, không có biện pháp rời đi, các ngươi chơi a, đẳng cấp của ta rất thấp.” Nhiếp Ngôn từ chối, nhưng mà nói chuyện lại rất khách khí, dù thế nào cũng là bạn cùng lớp, cần thiết phải duy trì hoà hợp êm thấm.Triệu Thơ Ngọc cau lại đôi mi thanh tú, đây là lần đầu tiên nàng mở loại tụ hội như thế này, những người khác trong lớp đều vui vẻ đồng ý, chỉ có một mình Nhiếp Ngôn không nể tình cự tuyệt, khiến cho mặt mũi của nàng không biết để đi đâu.
Điểm tổng của Nhiếp Ngôn là cao nhất, nếu hắn không đi, lần này tụ hội chắc chắn sẽ không mấy thú vị.Nàng tự nhận chính mình có vài phần tư sắc, cho nên mới được các nam sinh đề cử trở thành trưởng lớp, nhưng riêng Nhiếp Ngôn, ngay cả nghiêng mắt nhìn nàng đều lười không liếc nhìn một cái, cái này làm cho nàng có chút khó chịu.“Những người khác ở lớp chúng ta đều muốn đi, chỉ có mình ngươi không đến, không khỏi quá mức đặc biệt khác người.” Triệu Thơ Ngọc có chút giận dỗi nói.“Trưởng lớp đại nhân, ta có thể làm chứng, hắn quả thật có việc, lần sau tụ hội Nhiếp Ngôn nhất định sẽ tham gia.” Doãn Nham chứng kiến tình huống có chút không ổn, tranh thủ thời gian hoà giải nói.Nghe được lời nói của Doãn Nham, Triệu Thơ Ngọc hừ lạnh một tiếng: “Không tham gia thì thôi, chúng ta thiếu hắn cũng không sao.”Nhiếp Ngôn lạnh lùng nhìn lướt qua Triệu Thơ Ngọc, lại một kẻ tự cho là đúng, cho rằng nàng làm trưởng lớp là địa vị có thể đè lên đầu người khác sao, nguyên bản hắn còn định ghé qua xem, hiện tại xem ra không cần, loại tụ hội này, phỏng chừng cũng không có trò gì hay ho.Nhiếp Ngôn mặc kệ cô gái này.“Nhiếp Ngôn, bên ngoài có mỹ nữ tìm ngươi.” Hướng cửa ra vào có một vị bạn học hô một tiếng.Ánh mắt của mọi người đều hướng cửa nhìn, tất cả ánh mắt của mọi người đều rơi vào trạng thái sửng sốt, người đến là Tưởng Oánh Ngữ, nếu nói đến dáng người, Tưởng Oánh Ngữ tuyệt đối có thể làm cho đám người của hệ chỉ huy giật nảy mình, về phần tướng mạo, so với Triệu Thơ Ngọc phải đẹp nhiều hơn.Ánh mắt rơi vào trên dáng người có lồi lõm của Tưởng Oánh Ngữ, rất nhiều nam sinh trong lớp đều nuốt một ngụm nước bọt.“Là Tưởng Oánh Ngữ!”“Nàng sao lại tới đây, lại tìm Nhiếp Ngôn, nàng cùng Nhiếp Ngôn có quan hệ như thế nào?”“Không biết, là người nha hay là có gian tình?”Tưởng Oánh Ngữ vừa mới nhập học, thanh danh liền lan xa, bị rất nhiều nam sinh tôn sùng là nữ thần, rất nhiều người đều mơ ước dáng người hoàn mĩ của Tưởng Oánh Ngữ, có rất ít nam nhân chứng kiến dáng người hấp dẫn động lòng người của Tưởng Oánh Ngữ mà không sinh ra tâm tư xấu xa.
Nhưng mà hiện tại, nữ thần này lại đặc biệt tìm đến Nhiếp Ngôn.Tất cả các nam sinh trong lớp đều có ánh mắt ghen ghét nhìn Nhiếp Ngôn.Nhiếp Ngôn đứng lên, Triệu Thơ Ngọc ngẩn người, lùi đến một bên, chứng kiến Tưởng Oánh Ngữ đứng ở cửa ra vào, nàng lập tức sinh ra cảm giác thua chị kém em, loại cảm giác phức tạp tự ti làm nàng có chút xấu hổ và giận dữ.Tưởng Oánh Ngữ đứng ở cửa ra vào, bộ dáng có chút do dự bất an, trong nội tâm, trái tim bang bang không ngừng nhảy, nghĩ đến việc nhìn thấy Nhiếp Ngôn, nàng liền thấy xấu hổ, thậm chí muốn bỏ chạy trối chết .Nhiếp Ngôn đi ra cửa, nhìn về phía Tưởng Oánh Ngữ nhàn nhạt hỏi thăm: “Tìm ta có chuyện gì không?”“Là thế này, mấy ngày nữa ta sẽ có buổi diễn xuất, ngươi muốn đến xem không? Chỗ ta có mấy tấm vé, ngươi có thể rủ bạn bè của ngươi.” Tưởng Oánh Ngữ lấy hết dũng khí nói.“Đến lúc đó rồi tính a, hẳn là không có thời gian, nếu ngươi không ngại, liền đưa phiếu cho ta, trong lớp chắc là sẽ có rất nhiều người có hứng thú.”Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút nói, hắn từ đầu tới giờ đối Tưởng Oánh Ngữ không có cảm tình gì, nếu là giới hạn ở làm một người bạn bình thường, hắn sẽ không quá chú ý, dù sao đều là đến từ trường trung học Hoa Đại, có thể ở trường Đệ Nhất Quân Đội chiếu ứng lẫn nhau.“Ừ, cám ơn.”Gặp Nhiếp Ngôn không lãnh đạm cự tuyệt, Tưởng Oánh Ngữ nặng nề gật gật đầu, lộ ra nụ cười vui vẻ.Nhiếp Ngôn sững sờ một chút, rốt cuộc là ai phải cảm ơn ai? Hắn nhận lấy vé trong tay Tưởng Oánh Ngữ, tổng cộng năm cái, nàng chuẩn bị quá nhiều.Tưởng Oánh Ngữ đưa phiếu cho hắn rồi liền rời đi..Nhiếp Ngôn vào phòng học, phát hiện toàn