–" Bây giờ tháo cái này ra được chưa em khó chịu quá ! " Hứa Giai Kì đưa tay lên muốn kéo băng gạt ở trên mắt ra .
–" Sắp rồi , đừng nóng ! " Lục Hạo Thiên ở đằng sau Hứa Giai Kì , giữ chặt tay cô lại
–" Mà anh đưa em đi đâu vậy , tháo bỏ cái vướng víu này ra em tự đi là được mà " Hứa Giai Kì bị anh nắm chặt , muốn rút tay lại cũng không được
Hồi nãy Hứa Giai Kì vẫn đang ung dung ngồi trên ghế sofa nghe nhạc thì Lục Hạo Thiên nói là đưa cô đến một nơi rồi mới tháo băng gạt ra cho cô.
Hứa Giai Kì vì muốn được giải thoát sớm cho đôi mắt của mình nên không chần chừ cứ thế để Lục Hạo Thiên dẫn đi .
–" Bí mật " Lục Hạo Thiên ghé sát vào tai cô nói
Vài phút sau , Lục Hạo Thiên đưa cô ra khuôn viên của biệt thự.
Ở đây được trồng rất nhiều hoa hồng đỏ - loài hoa mà Hứa Giai Kì thích nhất .
Lục Hạo Thiên đưa tay lên tháo băng gạt ra cho cô , từng lớp , từng lớp dần dần được anh tháo ra hết.
Hứa Giai Kì vui vẻ , từ từ mở mắt ra nhưng ...!cô vẫn không nhìn thấy gì , xung quanh tối om , không thấy được một chút ánh sáng nào.
Từ nãy tới giờ cô và Lục Hạo Thiên chỉ đi bộ vậy nên bây giờ vẫn đang ở biệt thự của anh vậy sao cô lại không thấy gì ? Hay mắt cô bị ....!Không phải , nhất định không phải !
Hứa Giai Kì vô cùng hoảng loạn , chỉ vì một lần chơi ngu mà mắt cô hỏng luôn rồi ư ? Hứa Giai Kì nhắm mắt lại hi vọng khi mở mắt ra thì cô sẽ nhìn thấy nhưng không , cô vẫn không nhìn thấy gì cả , chỉ thấy một màu đen trải dài đến vô tận mà thôi .
–" Hu hu ...!Hạo Thiên ..em ..em bị mù rồi , em không nhìn thấy gì hết ! " Hứa Giai Kì bật khóc , quay lại phía sau ôm lấy Lục Hạo Thiên " Về sau em không lấy được chồng nữa rồi ! "
Lục Hạo Thiên chỉ muốn chọc cô một chút nên mới bảo người hàu tắt hết điện ở biệt thự đi , không ngờ Hứa Giai Kì lại khóc như vậy , còn tưởng mình bị mù nữa chứ.
Anh đùa hơi quá rồi sao ?!
–" Ngoan ! Nín đi , mắt em bình thường , không sao hết " Lục Hạo Thiên nâng mặt cô lên , lấy lay lau hết nước mắt cho cô
Ngay sau đó , Lục Hạo Thiên tạch tay một cái , bỗng dưng cả căn biệt thự sáng lên.
Hứa Giai Kì ngây ngốc đứng trôn chân ở đó , hoá ra là tắt hết điện chứ không phải cô bị mù ...cô nghĩ nhiều quá rồi .
Lục Hạo Thiên xoay người cô lại , trước mắt cô là cả hàng trăm bông hoa hồng đỏ , trải dài xung quanh khuôn viên.
Tất cả chúng đều nở rộ.
Hứa Giai Kì quên luôn việc mình vừa khóc , thích thú chạy đến ngắm nhìn chúng , mùi thơm của những bông hoa đó phảng phất quanh Hứa Giai Kì , một mùi hương vô cùng dễ chịu.
Từ khi còn nhỏ cô đã rất thích loài hoa này vì chúng rất thơm hơn nữa chúng cũng có ý nghĩa rất đặc biệt.
Được mệnh danh là nữ hoàng của những loài hoa , hoa hồng đỏ không chỉ tượng chưng cho một tình yêu đẹp mà còn tượng chưng cho sắc đẹp - một nét đẹp vô cùng huyền bí .
–" Thích không ?" Lục Hạo Thiên từ sau đi tới , ngồi xuống bên cạnh cô
–" Thích " Cô cười hì hì rồi lại