Hứa Giai Kì dường như không để ý đến tình trạng ồn ào bên ngoài , cô vẫn luôn thưởng thức bữa trưa của mình .
Còn Lục Hạo Thiên lại khác , anh không hề thích cái cảm giác có người bàn tán xì xào ở gần nơi mà Hứa Giai Kì và anh đang ăn một chút nào.
Bọn họ đứng ở một khoảng cách khá xa cơ bản anh không hề nghe thấy những lời nói kia của họ nhưng vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu .
Đôi mày đẹp khẽ nhíu lại , Lục Hạo Thiên lấy điện thoại ra nhắn tin kêu Tử Duệ đến sử lí chỗ này .
Chỉ sau vài phút , Tử Duệ đã có mặt ở cantin tầng 70.
Nhìn đống người đông như kiến này làm anh có chút chản nản , tuyệt vọng.
Một mình anh liệu có giải quyết được số người này không cơ chứ ?!
Tử Duệ nhanh chân bước đến gần đám đông , những lời nói lăng mạ Hứa Giai Kì đều lọt hết vào tai của anh.
Trong phút chốc gương mặt tuấn tú kia liền đổi sắc thành một màu xanh méc , không còn một chút máu.
Những thứ này mà để Lục Hạo Thiên cùng với Hứa Gia Lâm biết đến thì đám người này chết chắc .
Tử Duệ tìm thấy một lối đi giữa dòng người đông đúc , lách qua hết người này đến người khác.
Lại thêm vài phút chật vật , Tử Duệ đã đi đến được cửa của cantin , lén lút nhìn vào bên trong.
May mà chỗ ngồi của Hứa Giai Kì và Lục Hạo Thiên cách cửa ra vào xa một cách rõ rệt.
Trước khi thảm hoạ ập đến anh sẽ là người cứu lấy hàng ngàn sinh mạng ở đây .
–" Nếu mấy người còn muốn làm việc ở Lục thị này thì mau giải tán hết đi cho tôi.
Những lời nói xấu thư kí Hứa vừa rồi cũng đừng bao giờ để tôi nghe thấy một lần nào nữa không thì đừng trách tôi.
Bây giờ tất cả giải tán , quay lại làm việc ! " Tử Duệ chỉnh lại trang phục của mình rồi nói lớn cho tất cả mọi người nghe thấy .
Bọn họ nghe vậy cũng ngừng bàn tán , dần dần dời đi hết , vẻ mặt của bọn họ hiện lên vẻ bất mãn tột độ .
–" Hứ ! Vậy mà đến cả trợ lí của Lục tổng cũng nói đã con hồ li tinh kia ! " Một nhân viên kênh kiệu nói
–" Thủ đoạn cao