–" Chờ thêm chút nữa ! " Lục Hạo Thiên ảm đạm nói
–" Nhưng mà ....!" Tử Duệ nhìn sắc mặt mọi người trong phòng họp rồi nhìn Lục Hạo Thiên, có chút do dự không biết có nên nói hay không
Lục Hạo Thiên vẫn chăm chú nhìn chiếc điện thoại trong tay, gửi đi vài tin nhắn nhưng không thấy Hứa Giai Kì nhắn lại cho mình dù chỉ một chữ.
Không lẽ giờ này cô vẫn còn ngủ nướng sao ?
–" Được rồi ! Bắt đầu đi ! "
Năm phút nữa trôi qua, Hứa Giai Kì vẫn chưa tới.
Lục Hạo Thiên trở lại dáng vẻ nghiêm túc, đưa mắt nhìn xung quanh
–" Thưa Lục tổng ! Trong tháng này....!"
–" Xin lỗi tôi tới muộn ! "
Trong khi giám đốc của bộ phận kinh doanh đứng dậy báo cáo thì cánh cửa phòng họp chợt bị mở ra.
Hình ảnh một người phụ nữ bị ướt khắp người lọt vào mắt bọn họ .
Trong lòng không khỏi cầu nguyện cho cô gái xấu số kia.
Đã đến muộn còn xuất hiện trong bộ dạng như vậy không khéo còn bị tống thẳng ra ngoài mà chưa kịp giải thích câu nào .
Mà Lục Hạo Thiên vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc liền nhìn ra phía cánh cửa.
Rất nhanh đã chạy đến chỗ của cô với bộ dạng lo lắng khác xa với suy nghĩ của những người kia .
Lục Hạo Thiên cởi chiếc áo khoác bên ngoài của mình ra rồi choàng lên người của cô.
Lấy tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước còn vương lại trên mặt của Hứa Giai Kì .
–" Sao lại bị ướt như vậy ? " Lục Hạo Thiên nhíu mày hỏi
Câu nói này vừa được thốt ra, ai ai cũng giống như bị sét đánh ngang tai.
Đây không phải Lục tổng của bọn họ ! Kẻ này chắc chắn là giả mạo ! Lục tổng của họ có bao giờ bày ra bộ mặt quan tâm người khác đến mức này! Hơn nữa còn là người khác giới !
–" Em bị ướt mưa ! " Hứa Giai Kì nói lí nhí trong miệng, sợ rằng sẽ bị Lục Hạo Thiên trách mắng
–" Cuộc họp tạm dừng ! Tử Duệ, cậu đi mua một bộ đồ mới đến đây cho tôi ! " Lục Hạo Thiên nói xong trực tiếp dẫn Hứa Giai Kì đi trong sự ngơ ngác của hàng trăm người .
Tử Duệ cũng vì câu nói của anh mà bừng tỉnh.
Hồi nãy lúc Hứa Giai Kì đến còn làm hắn hết hồn sau đó lại đứng ngơ ngác nhìn hai người kia rải thức ăn chó.
Còn bây giờ thì không còn thời gian đâu để ngẩn ngơ, ngơ ngác.
Hắn nhanh chóng rời khỏi phòng họp để đi mua đồ chứ muộn một chút thôi chắc cũng bị Lục Hạo Thiên băm ra mất .
——————————
–" Em mặc tạm cái này đi ! Cứ để như vậy sẽ bị cảm đó ! " Lục Hạo Thiên đưa cho cô một chiếc áo sơ mi trắng .
Trong phòng nghỉ của Lục Hạo Thiên tất nhiên sẽ không thiếu một tủ để đồ bự chà bá.
Đối với cô thì chiếc áo sơ mi này của anh quả thực rất rộng, mặc vào chắc cũng không sao !
Hứa Giai Kì đưa tay nhận lấy chiếc áo rồi đi vào trong phòng tắm.
Lấy chiếc khăn bông ra lau khô tóc rồi thay đồ ra.
Cô cảm thấy mình rất nhỏ bé khi mặc chiếc áo này nhưng khi mặc vào cũng