Một đêm yên bình cứ thế nhẹ trôi hôm nay là cuối tuần cho nên Triệu Thần Huân cũng không có đến công ty mà cùng Mục Hy làm tổ trong chăn tiếng hành tiết mục chào buổi sáng.
Trên giường lớn Mục Hy ngồi trên người Triệu Thần Huân hai tay ôm chặt lấy cổ anh, cả cơ thể như đang trôi nổi trên mặt biển dập dềnh.
"Mệt rồi sao?"
Giọng nói anh trầm khán đến quyến rũ, yết hầu lên xuống nhấp nhô như đang trêu chọc người đối diện.
Mục Hy thở gấp di chuyển bàn tay nhỏ nhắn đến cổ anh nhẹ sờ sờ, ánh mắt đã sớm mông lung ướt át ủy khuất nhìn anh.
"Thần Huân..."
Dụ hoặc như thế Triệu Thần Huân làm sao kháng cự được, nhẹ đem cô đặt dưới thân đưa tay thay cô lau đi mồ hôi trên trán.
"Em hết bướng bỉnh chưa?"
Sáng sớm nổi hứng hoạt động giường chiếu tuy là anh cố ý bắt đầu trước nhưng cô gái này lại lớn mật đòi ở phía trên cho bằng được.
Anh liền cắn răng chiều theo ý cô để mặc cho cô đem mình giày vò xuýt thì buông súng đầu hàng.
Cô chơi mệt rồi lại làm nũng thế này anh thật muốn đánh không được muốn mắng cũng không xong.
Mục Hy bĩu môi đưa tay cô cổ anh xuống dùng hành động để trả lời cho câu hỏi của anh.
Cảm nhận được cái lưỡi mềm mại đang ra sức làm càng kia của cô Triệu Thần Huân cũng không nhân nhượng nữa bắt đầu tiến công lần nữa.
Sau vài lần luận động Mục Hy lại bắt đầu thở gấp mà tách khỏi môi anh nhưng Triệu Thần Huân không có ý bỏ qua, trực tiếp chế trụ cổ cô hôn xuống cành sâu.
Đem hai chân cô quấn lên eo mình một tay còn lại của Triệu Thần Huân cũng không rảnh rỗi mà chu du khắp cơ thể cô.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Bảo Bảo Phúc Hắc: Baba Mau Theo Đuổi Mẹ!
2.
Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa"
3.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
4.
Trọng Sinh Chi Sủng, Tra Nam Hóa Thê Nô
=====================================
Hôm nay anh phải cho cô biết lửa không thể tùy ý nghịch, đặc biệt là lửa tình.
Trong thoáng chốc khắp căn phòng chỉ còn lại tiếng ma sát của thân thể cùng tiếng ngân khẽ đầy dụ hoặc của Mục Hy.
Hai người trên tầng quấn quýt đến say mê lại không biết dưới tầng từ sớm đã có hai người khác ngồi đợi.
Quản gia Lý ái ngại mà đem lên tách trà thứ hai cho hai vị khách, nói:
"Lạc tổng, tiểu Đào, hai người thông cảm nhé vì là cuối tuần nên cô cậu chủ dậy có hơi muộn hơn ngày thường."
Đáng lý ra khách đến ông là nên đi lên tầng thông báo cho Triệu Thần Huân nhưng từ trước khi dọn về biệt thự anh đã hạ lệnh, tầng trên không có sự cho phép của anh bất kỳ ai cũng không được tùy tiện đi lên.
Cho nên ông thân là quản gia cũng không ngoại lệ, chỉ đành ở đây cố hết mình tiếp khách mà thôi.
"Không sao đâu bác Lý là cháu đến sớm thôi ạ."
Tiểu Đào tới biệt thự không ít lần cũng khá quen thuộc với quản gia Lý, nghe ông nói như thế liền mỉm cười trả lời.
Lạc Cẩn Du ngồi ở đối diện nhìn hai người anh chỉ nhẹ cong môi đem tách trà mới kia lên miệng nhấp một ngụm, từ tốn nói:
"Không trách được, Triệu Thần Huân lâu như thế mới lấy được vợ không tranh thủ ôm ấp thì chỉ phí của trời."
Nụ cười trên môi quản gia Lý co quắp, cái Lạc tổng này nói năng cũng hơi thẳng thắn rồi.
Mà tiểu Đào thì trực tiếp cúi thấp đầu xuống, làm việc trong giới giải trí gặp qua đủ loại người nghe đủ loại chuyện làm sao cô còn không hiểu ý tứ trong lời nói của Lạc Cẩn Du.
Hơn nữa đã gần trưa mà Chị Hy còn chưa xuống tầng nếu nói không có suy nghĩ không trong sáng trong đầu thì là giả.
"Vậy tôi xin phép lui xuống trước."
Dù gì cũng là chuyện của chủ nhà ông chỉ là quản gia cũng không tiện xen nhiều, Lạc Cẩn Du phất phất tay ý bảo ông đi đi.
Mà ánh mắt anh ngược lại liếc về tiểu Đào ngồi ở đối diện, tuy cô cúi đầu nhưng cái vành tai hồng hồng kia cũng không có giấu được ánh mắt anh.
"Cô nhóc lại gặp nhau rồi."
Tiểu Đào lần đầu bị điểm danh trong một tiếng qua thoáng ngẩng đầu gật đầu với Lạc Cẩn Du một cái.
"Vâng, chào ngài."
Lạc Cẩn Du bên môi vẫn câu lên nụ cười như có như không, một tay chống trán hỏi:
"Lần trước còn chưa biết tên nhóc đâu, tôi tên Lạc Cẩn Du."
Tiểu Đào cụp mắt xuống mím mím môi, nói:
"Tôi không phải