Trong ánh đèn mờ Mục Hy chếnh choáng đi đến giường, vừa tới gần cô như cảm nhận được có cái lò lửa ở trên đó.
Nhíu nhíu mày nhỏ còn chưa kịp phản ứng thì cả cơ thể đã bị người ta kéo một cái ngã nhào xuống giường.
"Buông ra!"
Bị một cái lò lửa đè lên người Mục Hy bất mãn đưa tay đấm cho người ở trên mấy cái.
"Hy Hy."
Một tiếng gọi trầm thấp lại chứa đầy nhu tình, Mục Hy thoáng chốc ngây ngẩn quên cả phản ứng.
Tiếng gọi như trùng lập ở một thời điểm nào đó trong quá khứ, Mục Hy mê man đưa tay muốn sờ đến người trước mặt.
Rốt cuộc trước lúc chết kia, là ai đã gọi cô, rốt cuộc là ai?
"Là ai?"
Mục Hy bật thốt ra miệng, đáp lại cô lại là một nụ hôn nóng bỏng mà lưu luyến.
Triệu Thần Huân hai mắt đỏ ngầu chứa đầy dục vọng, anh đã sớm không biết bản thân đang làm gì, chỉ theo bản năng mà âu yếm vuốt ve người dưới thân.
"Hy Hy."
Mục Hy sớm đã bị men say làm cho mơ màng, không biết vì sao cô cũng không có bài xích với người này, giơ tay ôm lấy cổ anh hé miệng đáp lại nụ hôn kia.
"Ưm."
Thân thể quấn quýt, quần áo trên người ngược lại vướng víu vô cùng.
Triệu Thần Huân hai ba động tác đã cởi sạch sẽ hai người.
Mồ hôi thấm đẫm trên trán anh hơi cúi người từng chút một hôn lên khắp cơ thể cô gái, đây tựa như giấc mộng mà hằng đêm anh mơ thấy, người con gái ấy ở dưới thân ảnh nở rộ tựa một đoá hoà kiều diễm.
Nhẹ nhàng tách chân cô ra, đến phút cuối anh lại có chút gấp gáp mà tiến thẳng vào trong.
"Ư."
"Hừ."
Hai tiếng ngâm khẽ cùng vang lên Triệu Thần Huân khẽ hít một hơi, chân thật quá cảm giác tuyệt vời này thật khiến anh không muốn tỉnh lại.
"Hy Hy.".
????hanh ????à không có q????ảng cáo, chờ gì ????ì???? ngay ( TR???? MTRU????e????.vn )
Khẽ gọi tên cô Triệu Thần Huân gấp gáp chuyển động không ngừng, Mục Hy chịu đau đã tỉnh rượu hơn nửa lại bị khoái cảm khác lạ xâm chiếm cả lý trí.
Cô bất giác ôm chặt lấy anh, hai cơ thể hợp lại thành một say mê quấn quýt lấy nhau, một đêm điên loan đão phượng.
Mà trong thời khắc này trên mạng cũng đồng thời gần như bùng nổ.
Bằng chứng chứng cứ Triệu Hoành và Liễu Tư Tình qua lại lén lút với nhau tất cả đều vạch ra cho thiên hạ bàn tán.
"Còn có loại đàn ông một chân đạp hai thuyền thế này sao?"
"Mà Liễu Tư Tình cũng thâm độc thật, hình như cô ta từng nói Mục Hy là bạn thân từ thời đại học của mình đúng không?"
"Cướp bạn trai của bạn thân là đồ tiện nữ."
"Nhưng từ trước đến nay Mục Hy và Triệu Hoành có công khai mối quan hệ đâu, sao mọi người lại tự nhận định là Tư Tình cướp mà không phải là Mục Hy cố ý gây chuyện?"
Không cần nghĩ thì cũng biết đây là thủy quân được mua rồi, thế là Liễu Tư Tình càng bị mắng thậm tệ hơn.
Mục Hy ngược lại ngủ một giấc thật là ngon, lúc cô động đậy thân thể nửa mơ nửa tỉnh thì có một vòng tay ôm cô chặt hơn.
Mục Hy choàng tỉnh giấc không dám tin nhìn tình cảnh trước mắt mình, Triệu Thần Huân bên cạnh cũng vừa tỉnh dậy bốn mắt nhìn nhau.
1, 2, 3...!Á....
Tiếng hét rung trời của Mục Hy như muốn xuyên thấu cả nóc nhà.
"Sao chú lại ở đây? Không đúng, tại sao chúng ta lại..."
Mục Hy chỉ thẳng vào Triệu Thần Huân mà chất vấn, còn chưa kịp để Triệu Thần Huân lấy lại tinh thần cô nhào qua trực tiếp đè anh xuống giường.
"Tôi giết chết chú!"
Triệu Thần Huân cũng không dám tin vào sự việc trước mắt mình, anh biết bản thân bị chuốc thuốc nhưng không ngờ người tối qua lại là cô.
Anh hơi ngỡ ngàng nhưng trong lòng nhiều hơn một phần vui vẻ khó phát hiện, nhưng anh còn chưa kịp cười thì xuýt bị cô bóp cổ cho tắt thở.
"Khụ! Mục Hy, em bình tĩnh đã."
Mục Hy sớm đã tức đến hai mắt đều bốc hoả, cô cứ tưởng mình nằm mơ nhưng có ai giải thích với cô không.
Tại sao người điên tình ý loạn với cô đêm qua lại là Triệu Thần Huân chứ?
"Bình tĩnh cái rắm, đây là phòng tôi chú dám mò vào làm chuyện đồi bại còn kêu tôi bình tĩnh!"
Triệu Thần Huân muốn tách tay cô ra nhưng nếu anh dùng lực cô chắc chắn sẽ chịu đau, anh chần chừ rồi cũng để mặc cô nháo.
"Anh có thể giải thích, nhưng trước