Trong Văn Phòng.
Thầy Jason đang ngồi xếp lại những bài luận văn của y khoa xuất sắc nhất của hai ngày trước do Nam Cung Văn kiểm duyệt.
Thêm bốn năm, trên mái tóc lại thêm nhiều sợi bạc.
Khuôn mặt hiền từ, thêm nhiều nếp nhăn, ai có thể ngờ, vị giảng viên già này lại là một người lãnh đạo cả một thế lực ngầm cơ chứ..
Bốn năm trước, sau khi nghe tin dữ từ ông bạn thân của mình là Lục Lão gia \-Lục Minh Tử Lăng nói rằng con trai mình là Tử Duệ bị tai nạn, phải nằm như người thực vật, ông vô cùng bất ngờ.
Sau khi nghe hết mọi chuyện, ông lập tức phái người để bảo vệ cho con trai và con dâu nuôi của ông..đó cũng là lý do Tử Duệ và Thanh Vũ trải qua được bốn năm bình yên.
" Cộc..cộc..cộc.."
Tiếng gõ cửa vang lên.
" Vào đi.." Ông Jason lên tiếng, giọng lãnh đạm.
Người đi vào chính là Nam Cung Văn, anh đến để lấy thông tin về những sinh viên chuẩn bị đến thực tập tại bệnh viện mà anh đang công tác , nhân tiện cũng muốn hỏi thăm về Chu Thanh Vũ, học trò cưng của vị giảng viên này.
" Xin chào Giáo sư Jason, rất vui vì được tham dự buổi lễ tốt nghiệp này. Em đến để lấy danh sách thực tập sinh cho bệnh viện X ạ! "
Nam Cung Văn lên tiếng, giọng nói đầy lễ độ, hòa nhã.
Nhìn vị bác sĩ trước mặt, ông Jason chỉ gật đầu rồi nói,
" Ồ, là bác sĩ Nam Cung sao, anh đến rồi, mau lại ghế ngồi đi. "
Nói đoạn ông đứng lên, đi về phía bộ bàn ghế dùng để tiếp khách, ngồi xuống tiện tay rót một ly trà.
" Nam Cung thiếu gia mau ngồi đi. " Ông Jason gọi Nam Cung Văm một lần nữa.
Nghe ông gọi, anh đi vào và ngồi xuống.
Ông Jason rót thêm một ly trà nữa, đẩy về phía Nam Cung Văn rồi nói :
" Nam Cung thiếu gia, hân hạnh được biết cậu, hôm nay cậu tìm tôi là có việc, hay chỉ là chào hỏi bình thường thôi vậy.."
Nam Cung Văn cầm ly trá lên nhấp một ngụm, anh lịch sự trả lời :
" Giáo Sư Jason em cũng không có việc gì quan trọng, chỉ là đến hỏi thầy để lấy danh sách thực tập sinh mà thôi, với lại em muốn hỏi thăm một người bạn. "
" Bạn sao ? Là nam hay nữ, người đó là sinh viên hay giảng viên ở đây? " Ông Jason hỏi :
" Là nữ, sinh viên của khoa quản trị kinh doanh. Cô ấy tên là Chu Thanh Vũ. Nam Cung Văn nghiêm túc trả lời. "
Vừa nghe anh nói xong, ông Jason ngạc nhiên.. anh ta vừa hỏi đến ai vậy?
" Chu Thanh Vũ, khoa quản trị kinh doanh?"
" Đây chẳng phải là Tiểu Vũ, vị hôn thê của Tử Duệ, con nuôi của ông sao? "
Vị Nam Cung Thiếu gia này sao lại quen với con dâu tương lai của ông. Suy nghĩ một hồi, ông nói :
" Ồ, cậu là hỏi Chu Thanh Vũ cô học trò cưng của tôi sao? Sao cậu lại biết cô bé đó vậy? "
Nam Cung Văn bất ngờ, Chu Thanh vũ vậy mà lại là học trò cưng của Giáo sư Jason. Anh vội nói :
" Đúng vậy, cô ấy là sinh viên của giáo sư sao? Em có thể hỏi thăm về cô ấy một chút được không? "
" Hỏi thăm? Có gì mà hỏi thăm cơ chứ? Cái vị thiếu gia này là muốn đào góc tường của Tử Duệ con trai của ông sao? Trong lòng ông thầm mắng, tiểu tử thối, muốn cướp con dâu của tôi sao? Cậu nằm mơ à ! "
Nghĩ vậy, nhưng ông không nói ra ngoài, ông nhìn thẳng vào Nam Cung Văn rồi nói ngắn gọn :
" Nam Cung Thiếu gia, có lẽ cậu nên gặp mặt cô bé đó mà hỏi thăm thì hơn. Vấn đề này, tôi không giúp được cho cậu đâu. "
Nghe ông Jason nói vậy, Nam Cung Văn có chút thất vọng. Anh suy nghĩ :
" Nếu mà anh tự đi hỏi, vậy thì có chút thất lễ. Huống hồ, anh và Chu Thanh Vũ gặp nhau chỉ có hai lần, cô lại chưa từng biết anh, sao có thể hỏi đây? "
Thấy vẻ mặt của Nam Cung Văn trầm tư, ông Jason đứng dậy rồi nói :
" Nam Cung thiếu gia, không phải tôi không muốn giúp cậu, mà vấn đề chính là cô bé Chu Thanh Vũ đã có vị hôn phu rồi. "
Nói xong, ông đi về phía tủ mở ngăn kéo ra, rồi lấy một xấp danh sách của các thực tập sinh đưa cho Nam Cung Văn.
Nghe đươc câu nói cuối cùng cùng của giáo sư Jason, Nam Cung Văn ngây ngốc..
" Thì ra người đàn ông