Trên bàn bày đủ loại mỹ thực rực rỡ, thế nhưng người đang ngồi lại là...
Công chúa cùng Khương Thù!
Chẳng lẽ người công chúa tâm duyệt thật sự là Khương Thù?!
Một cổ chua xót xông thẳng lên đỉn.h đầu.
Tô Diệc Thừa kinh ngạc mấp máy môi, ngón tay gắt gao nắm thành quyền.
Khương Thù đáng chết cư nhiên đoạt đi công chúa của hắn!
Hắn oán hận toan rời đi, bỗng nhiên công chúa lại nhìn qua chỗ hắn.
Đồng tử co rút lại theo bản năng, đang muốn chuyển dời ánh mắt lại nghe nàng gọi một tiếng " Tô đại nhân ".
" Tô đại nhân sao lại tới đây? "
Tô Diệc Thừa cảm thấy xấu hổ liền nói: " Thần vừa mới cùng tam hoàng tử nghị sự, đi ngang qua Kiêu Dương Điện của công chúa ngửi được mùi hương rượu thịt bèn mạo muội ghé thăm.
"
" Ồ, thì ra là thế, vậy Tô đại nhân đã dụng thiện chưa? Có muốn lưu lại uống vài ly không? "
Tô Diệc Thừa ngoài ý muốn ngẩng đầu.
Hắn...!có thể sao?
Lục Khanh cười phúc hậu, khả ái: " Hôm nay Khương thái tử nói mời được ngự trù từ Khương quốc tới, nói là muốn mời bản công chúa nếm thử phong vị, nếu Tô đại nhân còn chưa dùng bữa vâỵ thì cùng ngồi xuống đi.
"
Tô Diệc Thừa bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra là Khương Thù mời công chúa dùng bữa.
Cho nên chính vì nguyên nhân này mà công chúa mới không tự mình xuống bếp nấu cơm cho hắn sao?
Tô Diệc Thừa dừng mắt trên mặt Khương Thù, cố ý cao giọng: " Nếu đã là thái tử mời công chúa dụng thiện, vi thần cùng ăn có lẽ không quá thích hợp.
"
Lời đã nói như vậy, Khương Thù có thể nói không ổn sao?
Chỉ có thể nói: " Không ngại.
"
Tô Diệc Thừa lập tức nói: " Vậy vi thần cung kính không bằng tuân mệnh.
"
Tô Diệc Thừa vui vẻ ngồi vào chỗ.
Thấy Tô Diệc Thừa như vậy, sắc mặt Khương Thù lập tức trầm xuống.
Tô Diệc Thừa này chọn thời điểm chọc gậy bánh xe, từ đâu lòi ra ngang nhiên ngồi ăn cùng hắn.
Tô Diệc Thừa lại không chút khách khí.
Hắn tự nhiên biết chính mình chọc giận thái tử, bất quá đối với những lời thái tử nói với hắn hôm đó hắn ám ảnh mãi không thôi.
Còn muốn cùng công chúa một mình dùng bữa dưới ánh nến.
Hắn cầm chén rượu lên: " Thái tử điện hạ, ta kính ngài.
"
Khương Thù giật giật thái dương cầm lấy chén rượu.
Ánh mắt Lục Khanh vẫn luôn dừng ở chén rượu kia.
Mạc Ly nói với nàng thái tử đem hợp hoan tán giấu trong bàn tay.
Mới vừa khi hắn rót rượu lén bỏ thuốc vào trong rượu của nàng.
Nàng thần sắc bất động đem chén của nàng và Khương Thù hoán đổi, cho nên ly Khương Thù đang cầm trong tay chính là ly bị bỏ thuốc.
Tô Diệc Thừa cùng Khương Thù một hơi uống cạn.
Lục Khanh lần nữa cầm lấy bình rượu, rót cho hai người.
Chỉ là khi rót đến Khương Thù liền bị hắn chặn lại.
" Sao có thể để công chúa tự mình rót rượu chứ, để ta.
"
" Nếu bổn thái tử làm chủ bữa này, sao có thể để công chúa tự mình hầu hạ.
"
Nơi xong Khương Thù đoạt lấy bình rượu.
Hắn chửi thầm tên Tô Diệc Thừa không biết trời cao đất dày, hôm nay hắn phải giáo huấn hắn cẩn thận, cho hắn biết không phải rượu của ai cũng được uống.
Vì thế hắn mặt không biến sắc gõ vào ly rượu một cái, thầm nghĩ nên an bài cho hắn một ả cung nữ vừa già vừa xấu nào.
Động tác này Lục Khanh đã thu hết vào trong tầm mắt, sắc mặt dần trở nên vi diệu.
Hoàn hảo.
" Hai người đừng chỉ uống rượu, dùng bữa, dùng bữa đi.
"
Vì không muốn nàng hoài nghi, dược này ít nhất một, hai canh giờ sau mới phát tác.
Lục Khanh ăn uống đến ngon miệng.
Rượu quá ba tuần, Khương Thù cùng Tô Diệc Thừa đều uống đến say khướt, mặt mũi đỏ bừng.
Lục Khanh tuy là chỉ mới nhấp môi nhưng nghĩ tới trò hay đêm nay cũng giả bộ say.
Đêm đã khuya, Tô Diệc Thừa lảo đảo đứng dậy, Lục Khanh mở miệng: " Cấp Tô đại nhân một gian phòng nghỉ ngơi.
"
Tô Diệc Thừa vừa khoát tay " Không cần " liền bị một cung nhân kéo đi.
Khương Thù liếc tên hầu sử một cái.
Cữu cữu làm việc quả đáng tin cậy, chẳng những tranh thủ chuyển đến ngự trù từ Khương quốc lại còn để lại cho hắn hai người hầu.
Có thể nói hắn đây là tù binh có đãi ngộ tốt nhất Bắc Quốc.
Người hầu một đường đi theo cung nhân, kéo Tô Diệc Thừa say khướt vào trong một gian phòng, chuẩn bị kĩ lưỡng một cung nữ vừa già vừa xấu, khoá cửa lại.
Làm xong tất cả hai người ngồi ngoài cửa cười trộm.
Phía bên kia.
Lục Khanh đứng dậy sau, trở về tẩm điện.
Sau khi vào cửa, thân mình xiêu vẹo dần trở