"Thế nào rồi?!"
Nhậm Tử Sâm lại hỏi.
Bác sĩ xem mắt cá nhân cho Thẩm Niệm một chút, bà rất hiểu tình yêu thanh xuân giữa thiếu niên, nhưng mạnh mẽ như Nhậm Tử Sâm vẫn rất hiếm thấy.
"Không có gì đáng ngại, trở về nghỉ ngơi vài ngày là khoẻ, nếu thật sự lo lắng thì tiêm một mũi tiêu viêm."
Nhậm Tử Sâm lập tức nói: "Tiêm!"
Thẩm Niệm: "..."
Thẩm Niệm không sợ tiêm, Nhậm Tử Sâm lại bối rối: "Bác sĩ, xin bác sĩ nhẹ tay một chút!"
Bác sĩ vốn cảm thấy không có gì, chỉ là một cô gái tiêm một mũi mà thôi, nhưng Nhậm Tử Sâm đứng ở một bên, bà như trở lại thời gian vừa mới thực tập, hai tay bà hơi run rẩy.
Cũng may cô gái nhỏ rất phối hợp, không kêu một tiếng nào.
"Cậu tự đi không tiện đâu, để tôi cõng cậu." Nhậm Tử Sâm rất kiên trì, cũng không hỏi Thẩm Niệm Đồng có đồng ý hay không đã đưa lưng tới.
Lúc Thẩm Niệm chạy không có cảm giác gì, bây giờ lại phát hiện cô quả thật không đi được, đành phải nằm sấp trên lưng Nhậm Tử Sâm.
Cách đây không lâu, thiếu niên mới chạy xong 800m và 1.500m, còn có ba nội dung thi đấu khác, nhưng cõng Thẩm Niệm lại không tốn chút công sức.
Nằm sấp trên vai Nhậm Tử Sâm, lần đầu tiên Thẩm Niệm cảm thấy vững vàng, cô nhịn không được mà cười, hơi nóng thở ra lướt qua bên tai Nhậm Tử Sâm, thân thể cậu đột nhiên cứng đờ, cảm xúc quen thuộc nào đó đột nhiên dâng lên.
"Cảm ơn cậu nha, Nhậm Tử Sâm."
Nhậm Tử Sâm đỏ mặt, nhưng ngại không muốn để Cho Thẩm Niệm nhìn thấy, cậu bèn buồn bực không nói lời nào.
Tên của cậu được Thẩm Niệm gọi, sao lại dễ nghe như vậy?!
Cậu muốn mỗi ngày trước khi đi ngủ và thức dậy đều có thể nghe thấy Thẩm Niệm gọi cậu như vậy.
*
Nhậm Tử Sâm đưa Thẩm Niệm đến nhà họ Thẩm.
Lúc này, Thẩm Văn Phong vẫn chưa về, Đỗ Quyên lại đang ở nhà.
Đương nhiên Đỗ Quyên không thể để Nhậm Tử Sâm và Thẩm Niệm ở riêng với nhau được, ngoài mặt bà ta cười nói: "Tử Sâm à, để Cho Thẩm Niệm đi tắm rửa trước đi, có dì Trương chăm sóc con bé, cứ yên tâm đi."
Hôm nay Nhậm Tử Sâm rất kỳ quái, không rời khỏi nhà họ Thẩm mà ở lại uống trà.
Đại hội thể dục thể thao vừa kết thúc, Thẩm Đường Tinh cũng trở về, vừa nhìn thấy Nhậm Tử Sâm, Thẩm Đường Tinh hận không thể cố hết sức lấy lòng cậu.
Nhậm Tử Sâm đứng dậy khỏi ghế salon, cậu đã là một người đàn ông trưởng thành, giọng nói cũng hoàn toàn thay đổi, đứng trong phòng khách tạo ra sự áp bức trời sinh.
Nhậm Tử Sâm bỗng nhiên cười, lấy điện thoại di động của cậu từ trong túi đồng phục ra: "Cho bà xem một thứ."
Đỗ Quyên và Thẩm Đường Tinh nhìn nhau, không rõ Nhậm Tử Sâm muốn làm cái gì.
Nhưng ngay khi Nhậm Tử Sâm phát một đoạn video, sắc mặt hai mẹ con trắng bệch ngay tại chỗ.
Khóe môi Nhậm Tử Sâm tràn ra sự châm chọc: "Người đàn ông trong video này chính là cha ruột của Thẩm Đường Tinh – ông Chu đúng không? Ông ta năm nay tám mươi tuổi, bà Đỗ từng làm nhân tình của ông ta, sau đó mang thai ngoài ý muốn, đối phương lại không nhận.
Đến bây giờ, ông ta vẫn không thừa nhận sự tồn tại của Thẩm Đường Tinh.
Bà phải biết rằng, bối cảnh nhà họ Chu rất đặc thù, không có thể nào cho phép loại scandal này xảy ra, một khi video này bị tung ra, hậu quả có thể tưởng tượng