Tại sao lại để nàng thấy một cảnh như vậy? Nếu nói câu trước là nghe nhầm, tiếp theo Olivia đột nhiên lao thẳng tới. Đôi mắt của Olivia có phần mê mẩn, đôi má hiện lên chút hồng, cô níu ống tay áo của Dung Tự, dường như muốn hôn Dung Tự. Tuy rằng Olivia chưa trưởng thành, nhưng chiều cao đã gần bằng Dung Tự. Trông Dung Tự khá bối rối, cô chống vai Olivia lại.
Khi đối diện với tình huống này, cảm xúc của Trình Cẩm Chi có phần lẫn lộn khó tả. Là Dung Tự đang gây rối "người theo đuổi" nàng? Hay Olivia đang gây rối bạn gái cũ của nàng? Trình Cẩm Chi nói một hơi: "Hai người đang làm gì vậy?"
Hơi lên giọng. Mang theo sự chất vấn. Nhưng mà, nàng muốn chất vấn điều gì? Làm sáng tỏ quan hệ, cơ bản không liên quan đến nàng. Không liên quan đến nàng, nghe hơi tức giận.
Người bình thường thấy tình huống này, đều sẽ quay đầu bỏ đi, để tránh khỏi xấu hổ. Mà Trình Cẩm Chi chọc thẳng vào "nơi xảy ra chuyện", nhìn chằm chằm hai người đang lôi lôi kéo kéo. Dung Tự quay đầu, sau khi thấy nàng tai còn đỏ lên. Có vẻ rất mất tự nhiên.
"Lại đây." Trình Cẩm Chi quát một tiếng.
Dung Tự đi nhanh đi về phía Trình Cẩm Chi, bước chân hơi hoảng loạn, trông như đang chạy chậm. Dung Tự đến bên Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi lại bước nửa bước, trông như Trình Cẩm Chi một mét sáu đang che chở Dung Tự một mét bảy tám sau lưng. Dung Tự có phần mất tự nhiên, mới che như thế, cảm giác bảo vệ trẻ sơ sinh của Trình Cẩm Chi lại lập tức dâng lên: "Có chuyện gì vậy, Olivia?"
Tuy nhiên, Olivia chẳng hề muốn nhìn thấy nàng, gương mặt không vui. Cô ngẩng đầu, thấy ngay Dung Tự cao kều. Olivia bước lên một bước, như đang giằng co.
Trình Cẩm Chi hơi hối hận vì mình không mang giày cao gót, đi đôi cà kheo sau đó nhìn xuống Olivia. Trình Cẩm Chi ngẩng đầu, nhìn Olivia đến gần, cảm giác bị người kẹp lại. Đôi mắt của Olivia có phần sâu thẳm, cô nhìn Trình Cẩm Chi: "Trình, lần này tôi đến là vì Dung Tự."
Đã thấy.
"Có thể cô đã hiểu lầm tôi, nhưng không sao. Giờ cô đã thấy rồi..."
Được rồi không cần phải nói. Trình Cẩm Chi lại nhớ đến hai hôm trước, nàng nâng cằm Dung Tự: "Em ghen à?"
Tại sao kí ức có thể xấu hổ đến thế? Nàng từng nói như vậy sao? Không có, nàng chưa từng nói như vậy.
Olivia nhìn Dung Tự, vẻ mặt trở nên chân thành thâm tình, ca ngợi một tràng. Olivia như thể đang đắm chìm trong thế giới của mình, Dung Tự ghé vào tai Trình Cẩm Chi, thì thầm giải thích: "Em với cô ấy không có gì hết."
Em giải thích con khỉ ấy. Trình Cẩm Chi trừng lại. Kí ức mà nàng đã cực khổ xóa sạch, lại bị Dung Tự nói ra. Olivia lại bước đến: "Dung Tự, cô có thể làm bạn gái của tôi không?"
Trình Cẩm Chi có cảm giác bản thân đang ở trong trạng thái chân không mấy giây.
"Xin lỗi, không được." Dung Tự từ chối cũng rất thẳng thắn. Nếu như người khác, còn phải xin lỗi vì điều gì đó, tôi nghĩ có lẽ chúng ta làm bạn thì sẽ tốt hơn, các kiểu câu xã giao.
"Tại sao?" Olivia liếc nhìn Trình Cẩm Chi, sau đó nhìn Dung Tự: "Cô vẫn thích Trình sao?"
Giỏi. Không ngờ Olivia lại hỏi vấn đề mà hai người họ tránh còn tránh không kịp, lẽ nào đây là người xúc tác trong truyền thuyết?
"Nhưng cô ấy không thích cô, lúc trước..." Olivia nói.
"Khụ." Trình Cẩm Chi lên tiếng, nhanh chóng cắt đứt đề tài này: "Olivia, cô Dung đã nói rất rõ rồi."
Trình Cẩm Chi rất bình tĩnh, ổn định khí tràng của mình lại. Quả nhiên Olivia sửng sốt mấy giây.
Trình Cẩm Chi quay người đi, Dung Tự vội đuổi theo Trình Cẩm Chi. Hai người ném Olivia đang sửng sốt ra sau. Tất nhiên là phải đi, đợi Olivia nói chuyện đêm đó ra, trời, uổng công mấy hôm nay nàng ra vẻ ta đây. Hơn nữa, có phần xấu hổ. Trình Cẩm Chi về phòng, Dung Tự cũng theo nàng. Dung Tự mới bước một chân vào, Trình Cẩm Chi lập tức quay đầu: "Em vào làm gì?"
Dung Tự hốt hoảng, vội rút chân của mình lại. Dung Tự mới rút ra ngoài. Trình Cẩm Chi lại thấy Olivia đuổi theo. Nàng vội tóm cổ áo của Dung Tự, tóm Dung Tự vào phòng mình.
"Em với cô ấy thực sự không có gì hết." Cửa bị đóng lại mạnh mẽ, tiếng hơi vang, Dung Tự cũng run theo.
"A." Trình Cẩm Chi nhếch môi, như đang cười châm chọc.
"Mấy hôm nay... Cô ấy luôn... Em định nói với chị. Nhưng mà..." Dung Tự hốt hoảng nói lắp: "Chị có quan hệ tốt với cô ấy, em nói với chị, chắc chắn chị sẽ không tin em."
"Ai có quan hệ tốt với cô ấy?"
Dung Tự cụp mắt xuống: "Hai người..."
"Không có chuyện như thế." Trình Cẩm Chi nói, lại ngồi lên ghế: "Cô ấy tỏ tình với em lúc nào?"
"Hôm cô ấy đến, thì đã nói với em."
Thảo nào mấy hôm nay Dung Tự đều đứng ngồi không yên: "Trước đây hai đứa có liên lạc?"
Dung Tự đứng cạnh Trình Cẩm Chi, cúi thấp đầu như một đứa trẻ làm sai.
Khỉ ạ, lại không có tiếng. Nói một nửa để một nửa, có đôi khi dứt khoát không nói. Nhiều năm như vậy, vẫn không sửa cái tật xấu này. Trình Cẩm Chi hơi cáu, đập bàn một cái: "Nói."
Dung Tự lại run lên: "Không có, em không biết cô ấy. Có thể chị không tin, nhưng mấy hôm nay em mới biết cô ấy."
... Vậy làm sao mà Olivia biết Dung Tự? Chẳng lẽ hôm nàng thuê phòng, mắng Dung Tự mấy tiếng trước mặt Olivia? Vậy điểm G của Olivia cũng dị quá? Hay là nói, Olivia đã biết Dung Tự từ trước,