Trình Cẩm Chi thấy vẻ khẩn trương của Dung Tự, cũng không rụt tay về ngay. Một chân nàng đặt trên sô pha, hai người cũng rất gần kề. Dung Tự thổi quá dịu dàng, đầu ngón út của Trình Cẩm Chi run lên.
"Đau không?" Dung Tự ngước mắt, nhìn Trình Cẩm Chi.
"Dự thi Case, em từ bỏ?" Trình Cẩm Chi hỏi. Về kế hoạch dự thi Case, đạo diễn tổ chức một cuộc họp riêng biệt với nhà tài trợ quảng cáo. Kết quả của cuộc họp là để nàng dự thi nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Nếu đối thủ không phải là Dung Tự, Trình Cẩm Chi cũng sẽ không không nắm chắc như thế.
"Em cũng vừa mới biết kết quả của cuộc họp, trước đó, đạo diễn cũng không hỏi ý kiến của em." Dung Tự nói: "Quyết định của đạo diễn rất tốt, chị thích hợp dự thi hơn em. Diễn xuất của chị, cơ sở fan của chị và sức ảnh hưởng quốc tế của chị cao hơn em."
Đôi mắt của Dung Tự quá chân thành, nói đến mức Trình Cẩm Chi có phần hoảng hốt. Dung Tự lại còn nói diễn xuất của nàng tốt, còn nói nàng có sức ảnh hưởng. Đời trước, nàng vẫn luôn coi Dung Tự là đối thủ một mất một còn. Trình Cẩm Chi không nói gì, chỉ đón nhận ánh mắt của Dung Tự. Ban đêm hơi yên tĩnh, Dung Tự nhẹ nhàng xích lại gần hơn. Có những chấm nước trong đôi mắt của hai người, Dung Tự nâng má Trình Cẩm Chi, đôi môi chạm vào nhau. Dung Tự thực sự là một người rất chú ý đến sự hoàn hảo, bao gồm cả hôn. Khi hôn, Dung Tự nhẹ nhàng vuốt ve tai nàng, nâng vuốt mặt nàng. Xương cằm hơi gợi cảm. Lúc trước nàng từng xem nụ hôn màn ảnh của hai người, xương cằm của Dung Tự hơi gợi cảm.
"Hai cậu hôn hai mươi phút?" Cẩu Vũ trừng mắt, nhìn Trình Cẩm Chi.
"Sao cậu biết?" Trình Cẩm Chi nói, lại liếc nhìn Hạ Dữu. Hạ Dữu ngượng ngùng giơ hai tay: "Xin lỗi, mình không chịu nổi."
Cẩu Vũ chống cằm, ngón trỏ đặt lên môi: "Trình tổng, chắc ngài biết, thời gian hôn càng dài, thì càng "nguy hiểm" chứ?"
"Có nguy hiểm gì." Trình Cẩm Chi chột dạ nói: "Mình thấy không có gì, hôn trợ giúp hoocmon và phân bố adrenaline."
"Ôi, còn adrenaline nữa." Cẩu Vũ vỗ tay một cái: "Trình tổng, giờ ngài càng ngày càng có văn hóa."
"Đừng Trình tổng tới Trình tổng lui, nghe mệt."
Cẩu Vũ ngồi cạnh Trình Cẩm Chi, ôm vai Trình Cẩm Chi: "Cẩm Chi, mình có thể phỏng vấn cậu chứ?"
"Câm miệng."
Cẩu Vũ cười cười, sờ sờ túi áo: "Trời đất chứng giám, mình không có dùng bút ghi âm. Vấn đề thời gian, cảm giác dây dưa liều chết mười năm với một người là gì?"
"Mình có ý kiến với cậu." Trình Cẩm Chi liếc Cẩu Vũ: "Không phải Thiên Hậu đã cầu hôn với cậu sao?"
"Ha ha nói về chuyện này, chị ấy nói, giỡn."
"Cậu tin?"
"Không tin thì sẽ rất lúng túng." Cẩu Vũ nói: "Hơn nữa tình trạng của tụi mình khác với cậu, mình với Phó Tân Bạch, sao so được với cậu."
"Tình trạng của mình với cậu là tám lạng nửa cân. Cậu chỉ muốn lấy được một tí xíu cảm giác ưu việt với mình."
Một hai câu, Trình Cẩm Chi lại cấu véo với Cẩu Vũ. Cuối cùng, vẫn do Hạ Dữu khống chế cục diện. Hạ Dữu đưa tay ra, trên ngón áp út có một chiếc nhẫn sáng lấp lánh: "Mình với A Sanh sắp kết hôn rồi."
"Cái gì?" Quả nhiên Trình Cẩm Chi và Cẩu Vũ không cấu véo nhau nữa, hai người quay đầu nhìn Hạ Dữu: "Đột ngột vậy?"
"Đột ngột đâu. Các cậu nhìn thử tuổi của tụi mình, qua mấy tháng nữa, là ba mươi mốt rồi." Hạ Dữu nói: "Tuy nhóm của tụi mình đều kết hôn muộn, nhưng bây giờ cũng không xê xích gì nhiều."
Cẩu Vũ nuốt nước bọt, có bệnh "ám ảnh hôn nhân" nên đương nhiên cô bị giật mình: "Hạ Dữu, cậu không định mưu sinh trong giới này nữa sao?"
"Có xung đột à?"
"IQ của cậu out rồi à? Hôn nhân đồng tính ôi? Đến lúc đó chó săn ảnh đào một cái, cậu đừng nghĩ sẽ mưu sinh được trong giới phim ảnh nữa. Bộ phim nào đồng ý chấp nhận rủi ro với cậu." Cẩu Vũ nói.
"Vậy mình lui ra hậu trường, tham gia sản xuất." Hạ Dữu thoải mái nói.
"Cậu đúng là không cứu được nữa." Cẩu Vũ nói: "Kết hôn quan trọng như vậy à? Ở bên nhau không phải tốt sao?"
Hạ Dữu nở nụ cười, cô ôm vai Cẩu Vũ: "A Cẩu, cậu bình tĩnh một chút. Là mình kết hôn."
Sau khi nghe lời này, Cẩu Vũ mới dần dần nhẹ nhõm: "A không, cậu không thể ám chỉ cho Phó Tân Bạch như thế. Cậu làm bạn thân của mình, kết hôn là cho chị ấy cùng một lý do để thúc đẩy."
Trình Cẩm Chi cũng cười, cười cười nàng nghĩ đến Dung Tự. Rất lâu trước đây, nàng cũng từng hỏi người ấy, hỏi người ấy có đồng ý lấy nàng không. Người ấy do dự. Việc chia tay không phải là điều đột ngột, có quá nhiều kẽ hở giữa họ. Tình yêu lúc trước như lướt trên cát lún, trông rất bằng phẳng, nhưng kẽ hở luôn luôn hiện diện.
Tháng mười, hành trình tham gia Case được đưa vào lịch trình. Ở trong nước, "Thủ Vọng" vẫn hot không rớt xuống được, trước đó là lần diễn lại của Dung Tự và lần hợp tác thứ hai với Trình Cẩm Chi, sau đó là liên hoan phim Venice. Sau khi chiếu phim, không ngừng được khen ngợi, thậm chí đánh giá trực tuyến còn hơn chín phẩy. Hiện giờ, các phương tiện truyền thông lớn cũng đưa tin về hành trình tham gia Case. Trước đây đã từng có những tiền lệ như thế này, nhưng vì những chi phí khổng lồ, khiến quảng bá rất lạc hậu, ngay cả đề cử cũng không được. Mà "Thủ Vọng" thì khác, có thể nói nhà tài trợ đằng sau "Thủ Vọng" có kế hoạch rất lớn, cùng với việc hoạt động trong nhiều năm của đạo diễn Vương Chương, cô đã bắt được đội vận động hành lang ở Hollywood. Có tiếp thị trực tiếp, có quan hệ công chúng vận động hành lang, còn có đội ngũ chuyên gia tư vấn. Điều quan trọng nhất vẫn là được chính phủ phê duyệt, các bộ ngành có liên quan cảm thấy "Thủ Vọng" tiến quân Hollywood là một lần xuất khẩu văn hóa thành công. Vương Chương cũng đang vận động trong nước, hiện những bộ ngành có liên quan trong nước đang chờ đợi, nếu "Thủ Vọng" có thể thu hút được sự chú ý rộng rãi hơn, họ